Chương 174: Trương mỗ ta độ kiếp nhất định đơn giản (2)
"Chúng ta chỉ là muốn hỏi đường một chút." Độc nhãn cự lang làm ra bộ dáng rất hòa thuận.
Trong cặp mắt to lớn của ngưu vương tràn đầy vẻ không tín nhiệm.
Hỏi đường?
Con mẹ nó người nào ngu lắm mới tin ngươi.
"Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới chúng ta là tồn tại chính là để điều trị cái bầu không khí cho địa phương này, mục đích của chúng ta, là giúp cho sinh linh nhỏ yếu rời xa sinh hoạt khổ đau." Trương Bất Nhị bắt đầu lấy đạo lý to lớn để làm giảm lòng nghi kị của chúng nó.
Ngưu vương sống mấy nghìn năm, sáo lộ gặp phải nhiều vô số kể, nhưng mà cái sáo lộ này, quả thực chưa từng gặp qua.
(sáo lộ: 套路 : nguyên bản đây là thuật ngữ trong võ thuật, nhưng được cư dân mạng đưa vào sử dụng, dùng để chỉ hành động mặt dày, không biết xấu hổ tìm mọi cách để làm quen, tiếp cận với đối phương)
Trong lúc nhất thời, nó thậm chí đã có chút tin tưởng.
"Chư vị có ý tứ là?" Ngưu vương thăm dò hỏi thăm.
"Chung quanh đây có kẻ nào ưa thích ức hiếp sinh linh nhỏ bé yếu đuối không? Chúng ta chính là chuyên môn đến giáo dục chúng nó ." Trương Bất Nhị khiêng lên cây ăn quả tinh, vỗ vỗ bộ ngực của mình.
Ngưu vương nhìn Trương Bất Nhị.
Nói thật, trực giác nói cho nó biết, lời nói của con viên hầu to lớn này là thật, thế nhưng vẫn cảm giác có chỗ nào đó rất kỳ quái.
Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới, tại sao lại là năm sinh linh?
Đây chính là một phần lý do nó cảm thấy kỳ quái.
Còn một cái nữa, vì sao bọn hắn lại nhiệt tình làm chuyện này ?
"Chung quanh đây, các sinh linh đều rất hữu hảo, căn bản không có kẻ nào ưa thích ức hiếp sinh linh nhỏ bé yếu đuối." Ngưu vương suy nghĩ một chút, lắc đầu.
Cho dù có, ngưu vương nó chẳng lẽ còn không giải quyết được.
Tốt xấu gì ngưu vương nó cũng là Siêu Phàm cảnh hậu kỳ , thực lực cũng không yếu.
"Vậy được, quấy rầy rồi." Trương Bất Nhị nói chuyện rất khách khí.
"Không có việc gì." Ngưu vương chậm rãi lắc đầu.
Nó đưa mắt nhìn Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới mang theo cây ăn quả tinh đi về phía chỗ sâu bên trong bình nguyên.
Đợi mấy người kia đi xa, sau đó ngưu vương tiếp tục mang theo đàn trâu đi dạo trên thảo nguyên.
. . .
Càng ngày càng tiến sâu vào bình nguyên, Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới phát hiện một vấn đề.
Cái mảnh bình nguyên này, tựa hồ sinh linh, tựa hồ đã hữu hảo quá mức rồi.
Vậy mà còn có kẻ mời năm người bọn hắn lưu lại qua đêm đấy.
Quá nhiệt tình.
Bất quá vừa nghĩ tới đối phương là bầy sư tử, vậy thì sẽ hiểu đối phương vì sao nhiệt tình như vậy rồi.
Nếu như thật sự lưu lại một đêm, vậy chỉ sợ có chút nguy hiểm.
Cái bầy sư tử kia, sư tử trưởng thành đều là Siêu Phàm cảnh, thú con cũng là Luyện Khí Cảnh đến Huyền Hải cảnh .
Quả thực có chút lợi hại.
Đặc biệt là chủ lực của đối phương, sư tử vương Siêu Phàm cảnh đỉnh phong cùng với một sư tử cái cũng là Siêu Phàm cảnh đỉnh phong .
Tổ hợp như vậy quả thật có chút mạnh mẽ.
. . .
Tứ đại thanh niên mang theo cây ăn quả tinh đi tới một cái sườn núi nhỏ .
Màn đêm buông xuống, giữa bầu trời mọc đầy sao lấp lánh.
Tại cái thảo nguyên mênh mông bát ngát này, có thể dễ dàng quan sát tinh không.
Đó là một loại cảm giác mình thò tay lên là có thể hái xuống sao trời.
Trương Bất Nhị đột nhiên ngồi dậy, sau đó nói với Chu Diệp : "Cỏ gia, ngươi cầm lấy viên yêu đan của Lệ Hôi mà ta đang giữ , rồi sau đó tự mình luyện hóa đi."
Trương Bất Nhị lấy ra viên yêu đan.
Yêu đan ngũ giai đỉnh phong, lực lượng nó phát ra có chút kinh người.
"Không dùng." Chu Diệp cự tuyệt.
"Tốt nhất là lão Trương ngươi hãy luyện hóa đi, ngươi vốn đang ở đỉnh phong rồi, luyện hóa xong có khi lại đột phá được đấy." Chu Diệp nói với Trương Bất Nhị .
"Đúng vậy, nếu như ngươi đột phá, vậy thì đội ngũ chúng ta sẽ có sức chiến đấu tăng lên tới cấp bậc nào?" Độc nhãn cự lang gật đầu, rất đồng ý với lời nói của Chu Diệp .
Trương Bất Nhị suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: "Vậy được rồi."
"Vừa vặn, nếu nhân cơ hội này mà đột phá tới Toái Hư Cảnh thì thật tốt ."
Nói xong , nó bắt đầu luyện hóa yêu đan của Lệ Hôi.
Trương Bất Nhị lấy hai tay kết xuất thành pháp ấn tỏa ra màu đen, sau đó bắt đầu điều động lực lượng, hấp thu năng lượng ẩn giấu bên trong yêu đan .
Từng sợi năng lượng bị hút vào pháp ấn , cuối cùng phản hồi đến bên trong huyền đan của Trương Bất Nhị.
Khí tức trong chân thân của Trương Bất Nhị đang dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.
"Đây không phải là sức mạnh mà Siêu Phàm cảnh có thể sở hữu được." Độc nhãn cự lang có chút hâm mộ.
Một khắc đồng hồ sau, Trương Bất Nhị luyện hóa hoàn tất.
Nó trầm giọng nói : "Chư vị, lão Trương ta lập tức sẽ độ kiếp rồi."
"Lục giai thiên kiếp a, có lẽ rất mạnh đấy. . ." Độc nhãn cự lang nói .
"Nhớ ngày đó khi chống cự ngũ giai thiên kiếp, suýt nữa cái mạng nhỏ của ta đã đi đời rồi. . ."
Băng mãng xà cũng gật đầu.
"Ta lúc đầu cũng thế, Trương lão ca, ngươi cần phải cẩn thận , đây chính là lục giai thiên kiếp a, không thể khinh thường."
"Nhất định phải cố gắng." Chu Diệp dặn dò.
"Tiền bối cố gắng lên, một lần hành động liền trở thành Yêu Vương Toái Hư cảnh!" Cây ăn quả tinh cũng động viên Trương Bất Nhị.
Trương Bất Nhị rất bình tĩnh.
"Chư vị yên tâm đi."
"Trương mỗ ta độ kiếp đơn giản như đang chơi đùa."
Lời này có chút ngông cuồng đến mức không biên giới.
Cũng không biết là Trương Bất Nhị thật sự có thực lực, hay là đang khoác lác .
Chí ít Chu Diệp không tin.
Chu Diệp hắn khi độ ngũ giai thiên kiếp kém chút nữa đã chết toi .
Lục giai thiên kiếp dù thế nào cũng phải mạnh hơn ngũ giai thiên kiếp gấp tám gấp mười lần a.
Hắn cảm giác Trương Bất Nhị độ kiếp xong có thể sống sót đã không tệ.
Về phần câu nói kia, tuyệt đối là đang khoác lác.
"Trương lão ca có tự tin như thế a?" Độc nhãn cự lang hơi kinh ngạc.
Đồng thời, ở trong lòng cũng không tin.
Độ kiếp cùng giỡn chơi, nó cảm giác câu nói này có chút nói quá a.
Băng mãng xà thì khác, băng mãng xà thật sự tin tưởng.
"Trương lão ca trâu bò thật." Băng mãng xà mở miệng nói như vậy.
Bất quá đến cùng trâu bò hay không vẫn phải xem Trương Bất Nhị biểu hiện thế nào.
"Tin ta đi, lúc Trương Bất Nhị ta độ ngũ giai thiên kiếp , hoàn toàn là đang đùa bỡn thiên kiếp." Trương Bất Nhị bình tĩnh cực kì.
Cũng xác thực, vào thời điểm Trương Bất Nhị độ ngũ giai thiên kiếp quả thực là rất nhẹ nhàng, câu nói này tuyệt đối không có chém gió.
Trương Bất Nhị nó rất có tự tin!
Khi cây ăn quả tinh trải qua tứ giai thiên kiếp, lúc đó đúng là nó cảm giác tứ giai thiên kiếp rất bình thường, dễ dàng vượt qua.
Ngũ giai thiên kiếp nó chưa trải qua, cũng không biết rõ đến cùng là mạnh hay không mạnh.
Về phần lục giai thiên kiếp, nó chỉ mới nghe nói.
Giờ phút này, lập tức sẽ được nhìn thấy.
"Trương tiền bối cố lên, vượt qua thiên kiếp vậy chính là Yêu Vương." Cây ăn quả tinh rất kích động.
Sắp được tận mắt nhìn thấy một vị cường giả Siêu Phàm cảnh đỉnh phong chứng đạo Toái Hư, loại tâm tình này, phi thường khó miêu tả.
"Cho nên mới nói, lần này độ lục giai thiên kiếp, chắc chắn sẽ dễ dàng." Trương Bất Nhị khoát tay áo, thần sắc bình tĩnh, mang vẻ ông đây coi nhẹ thiên kiếp.
"Ầm ầm!"
Trên bầu trời, một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Phảng phất là để đáp lại cuồng ngôn của Trương Bất Nhị .
Cuồng phong đánh tới, làm cho tất cả cỏ dại trên thảo nguyên đều bị ép xuống sát đất.
Mây đen bắt đầu bao phủ, rốt cuộc không còn nhìn thấy bầu trời đầy sao nữa.
"Các vị, thiên kiếp sắp tới, ta đi trước , để lát nữa gặp." Trương Bất Nhị cảm thụ được sức mạnh hủy diệt ẩn chứa bên trong mây đen, trái tim nhỏ bắt đầu cuồng loạn.