Chương 175: Thiên kiếp ba ba, ta sai rồi
Bất quá đã lỡ giả bộ trâu bò rồi, có muốn khóc muốn quỳ cũng phải rời khỏi trước mới được.
Sau khi nói xong, Trương Bất Nhị nhanh chân đi tới nơi xa.
Đây là lục giai thiên kiếp, khu vực hạch tâm có uy áp quá mạnh, Trương Bất Nhị sợ cây ăn quả tinh không thể tiếp nhận được , cho nên tránh xa một chút.
Đám người Chu Diệp đứng ở một nơi trên sườn núi, nhìn Trương Bất Nhị ở ngoài năm dặm.
Cho dù vô cùng hắc ám, bọn hắn cũng có thể thấy rõ.
So sánh với tam đại thanh niên kiệt xuất Chu Diệp , cây ăn quả tinh không thể nhìn rõ ràng lắm, chỉ có thể nhìn thấy một cái hình ảnh mơ hồ .
Bất quá cho dù là như vậy, nó cũng thỏa mãn rồi.
"Ầm ầm. . ."
Bên trong mây đen có lôi đình lấp lóe.
Ngẫu nhiên có lôi quang hiện thân, chiếu sáng phương viên hơn mười dặm.
Toàn bộ lục giai thiên kiếp, bao trùm phương viên mấy trăm dặm, làm cho toàn bộ sinh linh trong vòng phương viên mấy trăm dặm phải run lẩy bẩy.
Đặc biệt là đàn sư tử đặc biệt nhiệt tình kia, giờ phút này cũng im ắng chui vào một hốc lõm bên trong dốc núi, chỉ dám từ xa xa nhìn vị trí trung ương thiên kiếp.
Trương Bất Nhị đứng trên thảo nguyên.
Trong lòng mặc dù hoảng sợ, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ vẻ rất bình tĩnh.
Không phải là thiên kiếp thôi sao, có gì phải sợ.
Chỉ cần vượt qua, con mẹ nó liền trở thành Yêu Vương, tiêu dao cả đời, rất thoải mái.
Không vượt qua được. . .
Không đàm luận những chuyện này.
Trương Bất Nhị nó rất có tự tin, khẳng định là vượt qua được, chỉ là một vấn đề nhỏ.
"Đến a!"
Trương Bất Nhị cực kì ngông cuồng, trực tiếp nhìn lên mây đen trên bầu trời, lớn tiếng gào thét .
Nơi xa.
"Con mẹ nó, cuồng như thế a?" Độc nhãn cự lang ngây người.
Từ trước tới nay nó chưa từng gặp qua sinh linh nào độ kiếp còn cuồng như thế.
"Có thực lực thì cuồng một chút cũng không có vấn đề gì." Chu Diệp thản nhiên nói.
Nghĩ tới trước đây, khi Chu Diệp hắn độ kiếp tựa hồ cũng có chút cuồng.
Bất quá có thực lực mà cuồng, thì vấn đề căn bản không lớn.
"Với thực lực của Trương lão ca , ba đạo lôi kiếp đầu tiên trong lục giai thiên kiếp hẳn là không có nhiều vấn đề, chủ yếu vẫn là ba đạo lôi kiếp phía sau." Băng mãng xà mở miệng nói .
Chu Diệp ngồi dưới đất, nhìn Trương Bất Nhị nơi xa xa, sau đó cười nói: "Phải tin tưởng lão Trương."
"Tin tưởng thì khẳng định là tin tưởng, Trương lão ca đã cuồng như thế , vậy trong lòng khẳng định là có nắm chắc." Độc nhãn cự lang cười nói.
"Ừm." Băng mãng xà gật đầu.
"Ầm ầm. . ."
Bên trong mây đen, đạo lôi kiếp đầu tiên bắt đầu ấp ủ.
Thời điểm này nó phát tán ra khí tức cường đại đến mức làm cho bốn sinh linh ở đây đều có chút kinh hãi.
Đặc biệt là Chu Diệp.
Đạo lôi kiếp đầu tiên này đã mang đến cho hắn một loại cảm giác phảng phất như khi mình đối mặt đạo lôi kiếp thứ tư trong lần độ ngũ giai thiên kiếp trước.
Rất cường đại.
Lúc này, Chu Diệp có chút lo lắng sau này khi mình độ lục giai thiên kiếp sẽ là bộ dáng gì.
Theo lời cẩu tắc Lộc Ma Vương, Chu Diệp hắn độ tứ giai thiên kiếp cùng ngũ giai thiên kiếp mạnh hơn thiên kiếp bình thường rất nhiều.
Như vậy khi mình độ lục giai thiên kiếp có khi nào trực tiếp bị đạo lôi kiếp thứ nhất đánh cho chết tươi không ?
Chu Diệp trầm tư.
Suy nghĩ kỹ một lát, cảm giác hẳn là sẽ không chết thảm như vậy.
Nói như thế nào hắn cũng là một thảo tinh rất có thực lực, dù sao cũng phải tới đạo thứ năm mới bị giết a?
"Tê lạp!"
Đạo lôi kiếp kia xé rách hắc ám, trực tiếp rơi xuống.
"Oanh!"
Tiếng nổ cực lớn vang lên, chiếu sáng phương viên vài dặm .
Trương Bất Nhị tung một kích toàn lực, đánh thẳng tới thiên kiếp.
Cũng may bất phân thắng bại.
Đạo lôi kiếp thứ nhất cứ như vậy dễ dàng vượt qua, thân thể của Trương Bất Nhị cũng không bị thương gì.
"Chả có tí độ khó nào a." Trương Bất Nhị ở nguyên chỗ hoạt động thân thể, ngoài miệng nói lời xem thường thiên kiếp.
Trong lòng thì hoàn toàn khác.
Con mẹ ngươi, lúc đánh xuống phải nhẹ một chút, Trương Bất Nhị ta trang bức cũng không dễ dàng a.
(trang bức:giả vờ trâu bò)
"Ầm ầm. . ."
Đạo lôi kiếp thứ hai , căn bản không có ấp ủ, trực tiếp từ trên bầu trời đánh xuống.
Lôi kiếp đỏ rực như lửa làm cho cả bầu trời cũng phảng phất như bốc cháy ,đến cả cỏ xanh trên mặt đất cũng bị bao trùm bởi một quầng sáng màu lửa đỏ nhàn nhạt.
"Lên!"
Trương Bất Nhị hét lớn một tiếng.
Toàn thân có sương mù màu đen bao vây, sương mù trên nắm tay là nồng đậm nhất.
Nó bỗng nhiên bay lên, sau đó tung một quyền đánh tới lôi kiếp .
"Oanh!"
Lôi kiếp có lực lượng vô cùng kinh khủng, đương nhiên Trương Bất Nhị cũng không yếu.
Cả hai so chiêu, sinh ra sóng xung kích khiến cả bốn sinh linh đang ở phía xa quan sát đều có thể rõ ràng cảm nhận được.
"Có chút mạnh a." Độc nhãn cự lang bị gió thổi cho khó lòng mở to mắt, chỉ có thể nheo lại mà nhìn.
Băng mãng xà cũng giống như thế.
"Trương lão ca chính là Trương lão ca, ngươi nhìn xem, mới là đạo lôi kiếp thứ hai đã mạnh như vậy."
Cây ăn quả tinh cùng Chu Diệp không có con mắt, cho nên ở nguyên tại chỗ rất bình tĩnh.
Bất quá so với Chu Diệp, cây ăn quả tinh cảm thụ được khí tức kinh khủng kia, liền sinh ra cảm giác e ngại.
Chu Diệp thì khác.
Thực lực của Chu Diệp hắn vẫn còn ở đó.
Chỉ là dư uy, có thể ảnh hưởng đến hắn sao?
. . .
"Mả mẹ nó. . ."
Trương Bất Nhị đứng tại hố sâu , mặt mũi tràn đầy bùn đất.
Nó nâng lên tay trái vuốt một cái, sau đó mở miệng điên cuồng chửi rủa.
"Có chút quá đáng rồi đấy !"
"Con mẹ ngươi."
Đạo lôi kiếp thứ hai cường hãn vượt xa hắn tưởng tượng.
Phảng phất như là một tên cao thủ có cảnh giới ngang nhau đánh một kích mạnh nhất, có chút cảm giác khó mà chống cự .
Bất quá Trương Bất Nhị còn gánh vác được.
Lo lắng duy nhất chính là lôi kiếp phía sau.
Cái đồ chơi thiên kiếp này, càng về sau thì càng kinh khủng.
Trương Bất Nhị có chút hối hận vì mình đã mở mồm nói lời phóng đại.
Sớm biết vậy thì đã khiêm tốn mà làm việc rồi , hảo hảo làm một thanh niên khiêm tốn.
"Thế nhưng ngươi tưởng Trương Bất Nhị ta sợ hay sao?"
Trương Bất Nhị lắc lắc hai cổ tay, sau đó bò ra khỏi hố sâu , nhìn mây đen còn đang ấp ủ lôi kiếp, trực tiếp mở miệng khiêu khích.
"Nếu ngươi lợi hại như vậy thì cứ giết chết Trương mỗ đi."
Nghe thấy ngữ điệu ngông cuồng này, lôi kiếp trong mây đen lập tức phẫn nộ.
Đạo lôi kiếp thứ ba sắp sửa giáng lâm lại đột nhiên nhiều thêm một chút.
"Tê lạp!"
Ánh sáng đỏ lóe lên một cái, sau đó trực tiếp rơi vào thân thể của Trương Bất Nhị.
"Không có cảm giác a. . ." Trương Bất Nhị có chút mờ mịt.
Sau khi đạo lôi kiếp thứ ba rơi vào thân thể, hắn căn bản không có cảm giác gì.
Chuyện này có chút kỳ quái.
Hiệu quả của lôi kiếp tuyệt đối không có khả năng tự nhiên biến mất.
Có vấn đề.
Trương Bất Nhị sắc mặt ngưng trọng.
Đột nhiên, đan điền xuất hiện dị dạng,
Hắn có loại cảm giác như ăn phải đồ ôi thiu, lập tức muốn đi ị.
“Xong đời rồi. . ."
Mới mở miệng nói một câu, đan điền đã giống như là tận thế.
"Ầm!"
Lực lượng lôi kiếp xâm lấn đến đan điền của Trương Bất Nhị, trực tiếp nổ tung ở Huyền Đan.
"Xoạt xoạt."
Huyền Đan bị lực lượng khác xâm nhập, vỡ vụn ra một cái khe hở nhỏ bé.
Sau khi cái khe hở này xuất hiện, sắc mặt Trương Bất Nhị bắt đầu trở nên trắng bệch.
Đến cảnh giới này, Huyền Đan chính là cái mạng a.
Chớ xem thường một đạo khe hở nhỏ bé, nó giống như vết nứt trên trái tim, làm cho Trương Bất Nhị cảm giác rất khó chịu.
Nó bắt đầu điên cuồng điều động lực lượng, sửa chữa phục hồi vết nứt trên Huyền Đan .
Nơi xa.
"Đạo lôi kiếp này có chút kỳ quái a." Độc nhãn cự lang híp mắt, trong lòng thầm cảm thấy kinh hãi.
"Nghiêm túc mà xem, ngươi cũng cách đột phá không còn quá xa, sớm một chút làm tốt chuẩn bị." Chu Diệp dặn dò.
Đồng thời, chính hắn cũng hết sức chăm chú nhìn Trương Bất Nhị độ kiếp, muốn biến nó thành tư liệu tham khảo.
Sớm làm chuẩn bị, dù sao cũng tốt hơn đột nhiên độ kiếp.
. . .
"Oanh!"
Lại thêm một đạo lôi kiếp rơi xuống.
Thiên kiếp phảng phất căn bản không cho Trương Bất Nhị cơ hội được tu bổ Huyền Đan.
Tung tích của đạo thiên kiếp này, khó mà dùng mắt thường quan sát kịp.
Nó cùng đạo lôi kiếp thứ ba , chỉ là lóe lên trên không trung một cái, sau đó liền biến mất không thấy gì nữa.
Trương Bất Nhị ở trong lòng khẩn trương, bắp thịt cả người căng tứng, sau đó triển khai thần niệm , muốn tìm ra đạo thiên kiếp xuất quỷ nhập thần kia ở chỗ nào trong thân thể.
"Ta không phải chỉ là khoác lác hai câu thôi sao, có cần phải như thế không?" Trương Bất Nhị muốn khóc.
Đột nhiên, thần niệm đến gần vị trí đan điền thì tìm được một cỗ năng lượng kỳ dị.
Cỗ năng lượng này rất yếu ớt, nếu không phải Trương Bất Nhị cố ý điều tra, có lẽ cũng không biết nó tồn tại.
Trương Bất Nhị dám đánh cược, nếu có lực lượng của sinh linh khác xâm nhập thân thể của mình, như vậy mình tuyệt đối sẽ lập tức phát giác.
Nhưng cái này là lôi kiếp . . .
"Ầm!"
Đột nhiên, lôi kiếp mới bị phát giác trực tiếp nổ tung.
Kinh mạch trong cơ thể Trương Bất Nhị bị nổ cho vỡ vụn, huyền khí đang vận chuyển thì vọt thẳng vào bên trong huyết nhục .
Bất ngờ không kịp đề phòng, Trương Bất Nhị cảm nhận được ác ý tới từ lôi kiếp.
Cái thiên kiếp này, con mẹ nó tuyệt đối chính là cố ý chỉnh mình.
Đồng thời, nhận lấy một kích này xong, Trương Bất Nhị cảm giác mình sắp ngỏm rồi.
Thân thể ở bề ngoài thì đánh rắm cũng không đánh một cái, nhưng bên trong thì đã hỗn loạn thành một đám.
"Thiên kiếp ba ba, ta sai rồi, có thể đừng như vậy nữa hay không. . ."
(ba ba:cha)
Trương Bất Nhị khóc.