Chương 179: Mẹ nó, cái này ai mà chịu nổi (1)
Hả?
Cự Mãng Yêu Vương có chút ngây người.
Kêu sư tỷ?
Xem ra tiểu thảo tinh này có chút không đơn giản a, sau lưng vậy mà còn có sư môn.
"Sư tỷ của ngươi là ai a? Chẳng lẽ nàng còn dám đến trước mặt bản tọa càn rỡ hay sao?" Cự Mãng Yêu Vương có chút khinh thường.
Đương nhiên đây là biểu hiện khinh thường mà thôi.
Trong lòng lại rất cẩn thận.
Nó muốn kích động tiểu thảo tinh nói ra danh hào sư tỷ.
Nếu như mình đã nghe nói qua , vậy tiểu thảo tinh này khẳng định không động vào được.
Nếu như mình chưa từng nghe nói qua, vậy hôm nay kiểu gì cũng phải lưu lại tiểu thảo tinh này, sau đó gọi súc sinh Kim Vũ Phi Ưng kia mang đồ vật đến chuộc.
Ý nghĩ trong lòng Cự Mãng Yêu Vương chính là đơn giản như vậy.
Về phần Kim Vũ Phi Ưng đến xong có thể trực tiếp khô máu hay không?
Thật không có ý tứ, Cự Mãng Yêu Vương nó mới đây cũng đột phá, thực lực mạnh, chính là ngông cuồng như vậy.
Đã nói lần sau gặp mặt sẽ xé nát cánh, vậy tuyệt đối phải làm những lời này biến thành sự thật.
"Sư tỷ của ta là Lộc Tiểu Nguyên." Chu Diệp rất thành thật hồi đáp.
Sở dĩ bình tĩnh như vậy, cũng là bởi vì Chu Diệp hắn có thân phận có bối cảnh.
Hậu trường không lớn còn có thể kiêu ngạo như vậy hay sao.
Cự Mãng Yêu Vương vẻ mặt khinh thường.
"Không có nghe nói. . . Đợi chút, là ai cơ?"
Cự Mãng Yêu Vương thần tình ngưng trọng, cảm thấy việc này không đơn giản.
"Ài, ta đành ngửa bài vậy."
"Tại hạ là nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn, Chu Diệp." Chu Diệp thở dài.
Ta xxx con mẹ nó!
Cự Mãng Yêu Vương rất muốn quay đầu rời đi.
Tiểu thảo tinh này bối cảnh lớn đến mức dọa người, không thể trêu vào.
Nhưng mà xoay người rời đi có chút mất mặt, cần một phương pháp xử lý vẹn toàn đôi bên mới được.
"A —— "
"Ta nhớ ra rồi!" Cự Mãng Yêu Vương hóa thân thành vua màn ảnh.
"Nguyên lai ngài chính là cỏ gia a, đoạn thời gian trước ta cũng nghe nói, Thanh Hư sơn xuất hiện một nhị đệ tử, là một vị cỏ tinh, nghe nói vô cùng ưu tú."
"Lúc ấy ta còn có chút không tin tưởng, hôm nay vừa gặp quả là thế a!"
"Cỏ tinh có thể bước vào Siêu Phàm cảnh đã ít càng thêm ít, cỏ gia chính là một trong số đó!"
"Vừa ngẫm lại, cỏ gia thiên phú kinh khủng như thế, hẳn là có hi vọng trở thành Đế cảnh a."
Cự Mãng Yêu Vương cảm thán.
Chu Diệp buồn bực rồi, bây giờ kỹ thuật vuốt mông ngựa của sinh linh làm sao lại tốt đến mức không tìm ra khuyết điểm như vậy đây.
Ánh mắt của Trương Bất Nhị khi nhìn Cự Mãng Yêu Vương cũng thay đổi.
Mới vừa rồi còn là bộ dáng rất sợ hãi, ta là vãn bối, mà bây giờ đã thành khinh thường.
Con hàng này không có sống lưng sao, quá nhát gan rồi.
Hồi tưởng lại, lúc trước khi Trương Bất Nhị nghe được Chu Diệp tự giới thiệu, tựa hồ cũng là kinh sợ muốn tè ra quần.
Nhưng mà Trương Bất Nhị nó sẽ thừa nhận sao?
Khẳng định sẽ không thừa nhận.
"Không dám không dám, làm người phải khiêm tốn." Chu Diệp lạnh nhạt nói .
Cự Mãng Yêu Vương ở trong nội tâm khinh thường.
Ngươi mà khiêm tốn?
Con mẹ nó, tùy tiện vỗ mông ngựa hai câu ngươi còn tưởng thật hay sao.
Tuy rằng ở trong nội tâm rất khinh thường, nhưng mà biểu hiện vẫn phải giống thật một ít, nếu không vị Lộc Ma Vương nổi danh kia tìm tới tận cửa thì cuộc sống của mình sẽ rất khổ.
Nghe nói khi Lộc Ma Vương tức giận là có thể làm ra sự tình kinh khủng rút gân lột da vừa nghe đã biến sắc.
Quá kinh khủng.
Nhất định phải hầu hạ tốt vị đại gia cỏ tinh này.
Về phần thân phận Chu Diệp có phải là thật không , Cự Mãng Yêu Vương căn bản không cân nhắc.
Có rất ít sinh linh dám giả mạo tên tuổi Thanh Hư sơn.
Dù sao cũng là Thánh Địa trong cảm nhận của sinh linh Mộc giới.
Cho dù rằng cỏ tinh này là giả mạo , thì trước khi hoàn toàn xác định, Cự Mãng Yêu Vương cũng không dám động thủ.
Ý niệm trong đầu Cự Mãng Yêu Vương khẽ động, thông tri Cốt Dực Yêu Vương, bảo đối phương đi tìm Kim Tiểu Nhị đến đây.
Cốt Dực Yêu Vương biết được tiền căn hậu quả sự tình liền lập tức phá vỡ hư không xuất phát.
. . .
Cự Mãng Yêu Vương lấy ra một đống Linh quả, Linh dược các loại bày trên mặt đất, sau đó vừa cười vừa nói: "Cỏ gia, trong nhà tại hạ cũng không có vật gì tốt, chỉ có thể cầm những thứ này ra chiêu đãi."
"Quá khách khí." Chu Diệp khách khí nói như vậy, thế nhưng hành động lại không chút khách khí.
Nếu không phải lộ thân phận nhanh chóng, nói không chừng mình đã bị đánh đập tàn nhẫn một trận.
Vậy còn khách khí cái gì nữa?
Chu Diệp rất bình tĩnh cầm lấy Linh quả cùng Linh dược bắt đầu luyện hóa.
Vừa luyện hóa, vừa kêu gọi tam đại thanh niên khác, "Cùng tới a."
Mấy người Trương Bất Nhị ở trong nội tâm khó chịu.
Không có lá gan này a.
Thực lực cùng bối cảnh đều không cho phép.
"Đến đây đi, không có việc gì, vị Yêu Vương này quá khách khí, một mình ta cũng luyện hóa không hết a." Chu Diệp nói .
"Không có việc gì, ở xa tới là khách, đừng khách khí với ta làm gì." Cự Mãng Yêu Vương cười, nụ cười vô cùng hiền lành.
Trương Bất Nhị nhìn về phía Cự Mãng Yêu Vương chắp tay, "Đa tạ tiền bối."
"Không có việc gì." Cự Mãng Yêu Vương từ đầu tới cuối đều mang theo một loại biểu tình hữu hảo.
"Hai ngươi cũng đến đây đi, không có chuyện gì đâu." Cự Mãng Yêu Vương nhìn về phía độc nhãn cự lang cùng băng mãng xà nói .
"Vậy thì đa tạ tiền bối." Độc nhãn cự lang cùng băng mãng xà chậm rãi tiến lên.
Cự Mãng Yêu Vương nhìn băng mãng xà, sau đó cười nói: "Huynh đệ, về mặt giống loài mà nói, hai ta coi như là đồng tộc rồi, mọi người đều là huynh đệ cả, đừng khách khí!"
Băng mãng xà gật đầu, ý nghĩ trong lòng khẳng định không giống vậy.
Đồng tộc?
Người nào cùng ngươi là đồng tộc .
Đừng nhận thân thích lung tung a.
Băng mãng xà có ý nghĩ rất đơn giản.
Lúc trước khi Cự Mãng Yêu Vương này lộ ra khí tức đã suýt nữa đè cho xương cốt của mình nát hết.
Tại loại tình huống này, ai còn cùng ngươi xưng huynh gọi đệ.
Tứ đại thanh niên luyện hóa Linh quả cùng Linh dược, trên thân thể thật là sảng khoái, thế nhưng ngoại trừ Chu Diệp ra, tam đại thanh niên ở trong nội tâm vẫn có chút khẩn trương.
Dù sao đây cũng là Yêu Vương uy tín lâu năm.
Ở ngoài ngàn dặm.
"Gấp gáp như vậy tới tìm ta làm gì vậy?" Kim Tiểu Nhị cùng Cốt Dực Yêu Vương bay trên không trung, Kim Tiểu Nhị có chút tò mò mà hỏi.
Cốt Dực Yêu Vương vội vội vàng vàng mà chạy đến lãnh địa của nó, sau đó không nói hai lời liền kêu hắn đi, hắn cũng không phải quá minh bạch tình huống như thế nào đã đi theo.
Chẳng lẽ là tụ tập hảo bằng hữu nào đó chuẩn bị mai phục Kim Tiểu Nhị hắn một hồi hay sao?
Kim Tiểu Nhị ở trong nội tâm suy đoán.
Thế nhưng lại cảm thấy không giống.
Cốt Dực Yêu Vương thần tình sốt ruột, nhìn qua cũng không giống như giả bộ.
Thế nhưng Kim Tiểu Nhị không quá minh bạch, song phương hẳn là địch nhân, có chuyện gì mà phải tìm bản thân hỗ trợ a.
"Lần trước lúc ngươi tới, tiểu thảo tinh đi cùng với ngươi có thân phận gì?" Cốt Dực Yêu Vương hỏi.
"Nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn a." Kim Tiểu Nhị vô thức hồi đáp.
"Làm sao vậy? Không phải là tiểu thảo tinh đi tới lãnh địa của các ngươi, sau đó bị các ngươi giết chết chứ?" Kim Tiểu Nhị ở trong nội tâm kinh hãi.
Ông trời ơi vậy thì xảy ra đại sự rồi a.
Cốt Dực Yêu Vương lắc đầu.
"Như thế thì không, đoán chừng hiện tại đang được chiêu đãi ăn ngon uống sướng đấy." Cốt Dực Yêu Vương nói .
Đồng thời, ở trong lòng thì chửi con mẹ nó chứ không ngừng.
Đcm, ai có thể tưởng tượng được một cỏ tinh nhỏ yếu như vậy lại có được bối cảnh khủng bố cỡ này.
Quá kinh khủng.
"Không có là tốt rồi." Kim Tiểu Nhị nhẹ nhàng thở ra.
Nếu tiểu thảo tinh thật sự bị hai tên ngu ngốc này giết chết, chỉ sợ hai tên ngu ngốc này sẽ bị Thanh Đế lão đại tát một cái chết tươi, thần hồn cũng bị kéo ra điên cuồng đánh đập.
"Tranh thủ thời gian a, lập tức tới đi."
"Được." Kim Tiểu Nhị cũng có chút sốt ruột.
Hắn nhất định phải nhìn thấy Chu Diệp mới có thể yên tâm.