Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 180: Mẹ nó, cái này ai mà chịu nổi (2)

Chương 180: Mẹ nó, cái này ai mà chịu nổi (2)


Tại khe núi.
Chu Diệp bây giờ thấy Cự Mãng Yêu Vương rất thuận mắt.
Quá hiểu chuyện rồi.
Linh dược cùng Linh quả luyện hóa xong còn biết ý lấy thêm, Yêu Vương hiểu chuyện như vậy biết tìm ở đâu ra a.
Nói thật, nếu như song phương vốn không quen biết, vậy Chu Diệp hắn đã có tâm tư muốn cùng đối phương kết bái huynh đệ.
Dù sao Yêu Vương hiểu chuyện như vậy không nhiều lắm.
"HƯU...U...U!"
Hai đạo quang mang xẹt qua không trung nơi xa xa.
Hào quang rơi xuống.
Kim Tiểu Nhị hóa thành thân người, nhìn thấy Chu Diệp mới nhẹ nhàng thở ra.
"Tiểu thảo tinh, sao ngươi lại đến nơi này hả?" Kim Tiểu Nhị có chút tò mò mà hỏi.
"Lão Kim, hiện tại ngươi cần đối xử tôn trọng với cỏ gia ta một chút." Chu Diệp nghiêm túc nói.
Khóe miệng Kim Tiểu Nhị co giật.
Đcm, ngươi nghiện ra vẻ thượng đẳng rồi hay sao.
"Cỏ gia, ta mới vừa rồi còn tưởng ngươi bị hai tên ngốc này đánh chết." Kim Tiểu Nhị chỉ vào Cốt Dực Yêu Vương cùng Cự Mãng Yêu Vương, chậm rãi nói .
"Làm sao lại như vậy?" Chu Diệp phủ nhận, sau đó đi tới bên cạnh Cự Mãng Yêu Vương , vỗ vỗ thân thể tráng kiện của đối phương, sau đó nói : "Lão đệ này rất hiếu khách a, căn bản là không có ý định động thủ với ta."
Cự Mãng Yêu Vương ra vẻ cười làm lành , ở trong nội tâm đã bắt đầu điên cuồng chửi rủa.
Mẹ kiếp, ai là lão đệ của ngươi vậy.
Giữa sinh linh cùng sinh linh, có thể có chút tôn trọng cơ bản hay không.
"Làm ta sợ muốn chết." Kim Tiểu Nhị chậc lưỡi, sau đó đặt mông ngồi xuống, tiện tay cầm lấy Linh quả mở miệng cắn nuốt.
Cự Mãng Yêu Vương nhìn chằm chằm vào Kim Tiểu Nhị.
Nó trực tiếp dùng thần niệm truyện âm.
'Ngươi như vậy là có chút làm càn a.'
Kim Tiểu Nhị nhìn nó một cái, bên trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường.
'Bại tướng dưới tay, ngươi muốn như nào?'
Cự Mãng Yêu Vương rất tức giận.
'Ngươi có tin ta hôm nay khô máu với ngươi hay không?'
Kim Tiểu Nhị quét mắt liếc nó một cái, cười lạnh.
'Ngươi cho rằng tu vi đột phá thì có thực lực kêu gào trước mặt ta hay sao?'
Lời này nói ra làm Cự Mãng Yêu Vương lâm vào trầm mặc.
Nếu như thực sự khô máu, chuyện này không dễ làm.
Nhưng nếu như mặc kệ, thì cái vẻ mặt của Kim Tiểu Nhị quả thật đáng ghét.
Được rồi.
Việc này rất khó xử.
Chịu đựng một chút vậy.
"Cỏ gia, đợi lát nữa trở về ngâm nước nóng không?" Kim Tiểu Nhị nhìn về phía Chu Diệp, cười hỏi.
"Cũng được." Chu Diệp lập tức đồng ý.
Kim Tiểu Nhị chú ý tới tam đại thanh niên khác, có chút tò mò mà hỏi: "Mấy vị này là?"
"Bọn họ là hảo huynh đệ của ta, chúng ta gọi là Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới." Chu Diệp tiện tay luyện hóa một viên Linh quả, nhàn nhạt nói.
"Hạnh ngộ." Kim Tiểu Nhị nhìn về phía tam đại thanh niên gật đầu.
Đồng thời, ở trong nội tâm chửi bậy.
Cái danh xưng này là ai đặt, quả thực quá nhảm nhí .
"Kính chào Yêu Vương tiền bối." Tam đại thanh niên cung kính hành lễ.
Từ trên khí tức, chúng nó có thể phán đoán, Kim Tiểu Nhị nhất định là một vị Yêu Vương mạnh đến mức không có biên giới.
Chu Diệp luyện hóa xong một viên Linh quả cuối cùng, nhìn lướt qua mặt đất, sau đó nói với Cự Mãng Yêu Vương: "Lão đệ, hết rồi."
Cự Mãng Yêu Vương không lên tiếng.
Trên mặt đất bỗng nhiên xuất hiện đống lớn Linh quả cùng Linh dược.
"Hiểu chuyện." Chu Diệp nói một câu, sau đó tiếp tục luyện hóa Linh quả cùng Linh dược.
Kim Tiểu Nhị muốn cười.
'Ài không phải, ngươi rất trâu bò hay sao, sao ngươi lại không phản kháng đây?'
Cự Mãng Yêu Vương liếc mắt.
'Nếu hoán đổi vị trí mà ngươi vẫn còn dám kiêu ngạo, ta hôm nay lập tức sẽ đào yêu đan ra tặng ngươi.'
Kim Tiểu Nhị cười mà không nói.
Đúng là như vậy, nếu như hoán đổi vị trí , Kim Tiểu Nhị nó cũng kiêu ngạo không nổi.
Cái này chính là chỗ tốt của bối cảnh lớn.
Không mạnh đến tình trạng nhất định, ai cũng không dám càn rỡ trước mặt nhị đệ tử Thanh Hư sơn.
Chỉ cần tiểu thảo tinh không chết, vậy thì Thanh Đế lão đại chắc chắn sẽ không ra mặt.
Thế nhưng mà Lộc Ma Vương thì nhất định sẽ tìm đến gây sự.
Con mẹ nó chuyện này người nào chịu nổi a.
Cự Mãng Yêu Vương nhìn Chu Diệp đang luyện hóa Linh dược cùng Linh quả , ở trong nội tâm bực bội.
Nó trực tiếp truyền âm cho Kim Tiểu Nhị.
'Đại ca, ta gọi ngươi là đại ca được chưa, ngươi có thể dỗ vị đại gia này đi chỗ khác không?'
Kim Tiểu Nhị nhìn lướt qua nó, rất bình tĩnh mà truyền âm : 'Không phải ta không góp sức, mà là vị đại gia này không dễ dỗ dành a.'
Cự Mãng Yêu Vương ở trong nội tâm khinh thường.
Cái quái gì mà không dễ dỗ dành.
Không muốn thì cứ nói là không muốn, lại còn tìm một cái cớ nhảm nhí như vậy.
Cự Mãng Yêu Vương ở trong nội tâm thở dài, không ngừng cầu nguyện vị đại gia cỏ tinh này mau chóng ly khai.
Gia sản của mình vốn không nhiều lắm, nếu tất cả đều bị luyện hóa xong vậy mình cũng xong rồi.
Nước mắt nghèo khó suýt nữa từ hốc mắt chảy xuống.
Ở trong nội tâm của Chu Diệp thì không nghĩ nhiều.
Nếu như vị cự mãng lão đệ này hiểu chuyện như vậy, thì mình cũng không thể khách khí.
Dù sao thì biết đi địa phương nào để tìm cơ hội tốt như thế này a.
Ngươi nhìn thử xem, luyện hóa Linh dược cùng Linh quả một lần, là được trên trăm vạn điểm tích lũy.
Lập tức có một loại cảm giác vô cùng thoải mái lan tràn trong lòng.
Đợt thứ ba đã luyện hóa xong.
Chu Diệp không nhúc nhích , ngẩng đầu nhìn Cự Mãng Yêu Vương.
Nói lời thật lòng.
Cự Mãng Yêu Vương hiện tại đã muốn xoay người rời đi.
Cỏ gia này cũng quá xấu xa rồi.
Nhưng mà nó nhịn được.
Nó lặng yên cung cấp một đống lớn Linh dược, thả trên mặt đất.
"Lão đệ ngươi cũng quá khách khí, ta đã chuẩn bị đứng dậy rời đi, ngươi lại lấy ra mấy thứ này chiêu đãi, ài, thịnh tình không thể chối từ a." Chu Diệp cảm thán.
Hắn cảm thấy cự mãng lão đệ thật sự quá nhiệt tình.
Mình còn chưa mở miệng nói chuyện mà đã lấy ra nhiều đồ vật như vậy.
Cự Mãng Yêu Vương trừng to mắt.
Ngươi nói cái quái gì vậy?
Ngươi chuẩn bị đi?
Vậy ngươi trả mấy thứ này lại cho ta được không.
Hối hận.
Cự Mãng Yêu Vương ở trong nội tâm rất hối hận .
Động tác của mình thật sự quá nhanh.
Lần sau, lần sau nhất định phải chờ vị đại gia cỏ tinh này mở miệng trước, chỉ cần nó mở miệng, vậy bản thân mới biết nên làm sao.
Kim Tiểu Nhị muốn cười.
Đây đều là sáo lộ của cỏ gia .
Trong lòng của hắn rất rõ ràng.
Tam đại thanh niên không nhúc nhích, Cốt Dực Yêu Vương cùng Cự Mãng Yêu Vương cũng không nhúc nhích.
Chúng nó cùng Kim Tiểu Nhị giống nhau, cứ như vậy nhìn Chu Diệp.
Chu Diệp cũng không cảm thấy xấu hổ chút nào.
Người ta đã nhiệt tình như vậy lấy đồ vật ra chiêu đãi, chẳng lẽ mình còn không chấp nhận hay sao.
Như vậy chẳng phải là không nể mặt người ta.
Làm như vậy không tốt, cho nên nhất quyết phải luyện hóa sạch sẽ.
Vì vậy Chu Diệp lựa chọn trực tiếp luyện hóa.
Chu Diệp hắn chính là một cỏ tinh ưa thích cho người khác mặt mũi .
Đợt này đã luyện hóa xong.
Chu Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Cự Mãng Yêu Vương.
Cự Mãng Yêu Vương cũng nhìn hắn.
Song phương đối mặt, bầu không khí có chút kỳ quái.
Chu Diệp không mở miệng, Cự Mãng Yêu Vương không có động tác.
Cự Mãng Yêu Vương đã hạ quyết tâm muốn Chu Diệp mở miệng trước.
Chỉ cần Chu Diệp mở miệng, vậy nó cũng chịu.
Chu Diệp lại muốn đợi Cự Mãng Yêu Vương hiểu chuyện, trực tiếp lấy đồ vật ra.
Thế nhưng đợi nửa ngày , đối phương lại không có động tác gì.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất