Chương 182: Không phải sinh tử cũng là tất bại
Xích Hồng thật sự là rất lo lắng cho tiểu thảo tinh.
Bằng hữu của nàng không nhiều lắm, tiểu thảo tinh coi như là một người.
Nếu như tiểu thảo tinh chết mất , vậy bằng hữu của nàng chỉ còn lại một con số.
Quá thảm.
Vì vậy tiểu thảo tinh không thể chết.
Còn có một vấn đề chính là nếu như tiểu thảo tinh gặp chuyện không may, vậy hai vị lão đại Thanh Hư sơn khẳng định sẽ tức giận, đến lúc đó xác định vững chắc là trời bị lật ngửa.
Một cái cỏ tinh nho nhỏ nhưng quan hệ đến rất nhiều chuyện.
"Yên tâm đi, ta rất khiêm tốn, dưới tình huống bình thường không có có sinh linh nào tìm đến gây chuyện với ta." Chu Diệp nói .
Lời này rất chân thành.
Chu Diệp hắn tuyệt đối không kiêu ngạo, cũng không đắc tội cường giả gì.
Cho nên đối với an toàn của mình vẫn rất có nắm chắc .
Đương nhiên, chuyện ngoài ý muốn thì không thể tính vào.
Kim Tiểu Nhị nghe Chu Diệp nói chuyện.
Hắn thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Khiêm tốn sao?
Nếu không phải ngươi có hậu trường quá lớn, có lẽ đã sớm bị hai đại Yêu Vương kia cho quy thiên rồi.
Thật sự là nội tâm hoàn toàn không có chút tự hiểu lấy mình .
"Vậy là tốt rồi." Xích Hồng gật đầu.
Sau đó nàng nói : "Tiểu thảo tinh ngươi ở lại chỗ ta chơi thêm vài ngày rồi hẵng trở về nhé."
Nghe lời này, Chu Diệp lập tức đồng ý.
Xích Hồng có cái Linh tuyền rất không tệ.
Linh khí cùng với linh điền trong nhà không có chênh lệch lớn.
Chu Diệp nằm ở trên mặt nước lay động, hấp thu linh khí trong nước, cảm giác vui sướng thoải mái, khó có thể hình dung.
Bất quá thực lực dần tăng cường, điểm tích lũy có thể lấy được từ Linh tuyền cũng càng ngày càng ít.
Điều này làm cho Chu Diệp hắn có loại cảm giác rất buồn .
Bất quá hắn tạm thời cũng không nóng nảy.
Ngắn ngủi mấy tháng đã có thể từ một cây cỏ dại bình thường trưởng thành đến cấp độ này, tốc độ đã vô cùng nhanh.
"Cỏ gia, chỉnh đốn xong rồi." Kim Tiểu Nhị nhìn về phía Chu Diệp hô lên.
"Đến đây đến đây."
Chu Diệp ở trên mặt nước vỗ một cái, cả thân cỏ bay lên trời, sau đó rơi xuống trước mặt Kim Tiểu Nhị .
"Đồ vật không ít a."
Chu Diệp nhìn đống đồ vật được Kim Tiểu Nhị bầy trên mặt đất, lập tức cười nói.
"Hai tên kia đúng là rất hào phóng." Kim Tiểu Nhị cũng lộ ra vẻ tươi cười.
Trên mặt đất, có không ít yêu đan, còn có rất nhiều Linh dược cùng với Linh quả.
Tứ giai yêu đan có không ít, còn có mấy viên ngũ giai yêu đan, về phần Linh dược, trên cơ bản đều là Linh cấp thượng phẩm trở lên.
Vừa ngẫm lại liền hiểu, cấp quá thấp thì hai vị Yêu Vương cũng không thèm giữ lại làm gì.
Bất quá mấy thứ này, đối với cảnh giới như Cự Mãng Yêu Vương chúng nó mà nói, chỉ là chín trâu mất một cọng lông.
"Mỗi người một nửa?" Chu Diệp nhìn về phía Kim Tiểu Nhị.
Mấy thứ này chủ yếu là nhờ Kim Tiểu Nhị đào hố bẫy được, mỗi người một nửa cũng không quá đáng.
"Ta không cần, mấy thứ này với ta mà nói căn bản không có tác dụng gì." Kim Tiểu Nhị lắc đầu, cự tuyệt Chu Diệp .
"Vậy ta không khách khí a." Chu Diệp lập tức nở nụ cười.
"Ngươi chậm rãi hấp thu luyện hóa , ta đi tìm Tôn Lão Tam tới đây." Kim Tiểu Nhị nói .
"Được."
Chu Diệp lên tiếng, sau đó kêu gọi tam đại thanh niên khác.
"Đến đến đến, đừng khách khí với ta."
Nghe được Chu Diệp nói, tam đại thanh niên khác đều lộ vẻ tươi cười.
"Vậy chúng ta cũng không khách khí."
Chu Diệp không thèm quan tâm nói: "Mọi người đã là hảo huynh đệ, vậy thì tranh thủ thời gian a, đừng lằng nhằng."
"Xích Hồng tiểu tỷ tỷ có muốn một chút không?" Chu Diệp xoay người nhìn về phía Xích Hồng.
Xích Hồng khẽ lắc đầu.
"Tác dụng không lớn, vẫn nên để ngươi dùng đi."
"Vậy được."
Chu Diệp bắt đầu tiến vào trạng thái luyện hóa .
. . .
Một khắc đồng hồ sau.
Tất cả mọi vật đều bị luyện hóa hoàn tất.
Độc nhãn cự lang sớm đã là Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, luyện hóa không ít Linh quả xong , tu vi của nó trở nên càng thêm vững chắc, khí tức phát ra cũng thâm hậu hơn rất nhiều.
Băng mãng xà cũng cũng giống như thế, nó bây giờ cách Siêu Phàm cảnh đỉnh phong chỉ kém một bước, đoán chừng chưa tới hai ngày nữa liền có thể đột phá.
Trương Bất Nhị có chút vẫn chưa thỏa mãn.
Nó đột nhiên cảm thấy mấy thứ này có chút cấp thấp rồi.
Không có biện pháp, nó đã là Yêu Vương Toái Hư cảnh, đồ rất quý giá với Siêu Phàm cảnh thì không có chút hấp dẫn nào với nó.
Về phần Chu Diệp, gia hỏa này bây giờ nhìn thấy bảng trước mặt liền thấy nội tâm dần bành trướng.
"HƯU...U...U!"
Một đạo kim quang rơi xuống đất.
Kim Tiểu Nhị hiển lộ thân người.
Tôn Lão Tam gần đây hình thể lại tăng trưởng không ít.
Hắn giãn cơ, bẻ cổ răng rắc, sau đó thấy được Trương Bất Nhị.
Cả hai nhìn nhau nửa ngày.
"Lão đệ, hai ta là thân thích?" Tôn Lão Tam đột nhiên hỏi một câu.
Trương Bất Nhị sửng sốt một chút,sau đó nói : "Có thể là vậy a."
"Hai người các ngươi hẳn là thuộc về cùng một chủng tộc đấy." Kim Tiểu Nhị nói .
"Lão đệ ngươi tên là gì?" Tôn Lão Tam hỏi.
"Ta là Trương Bất Nhị." Trương Bất Nhị thành thật trả lời.
Tôn Lão Tam: ". . ."
"Ahhh, danh tự có chút vấn đề a. . ." Tôn Lão Tam vò đầu.
"Người nào đặt tên cho ngươi ?" Kim Tiểu Nhị có chút sững sờ.
"Tự ta đặt a, bởi vì ta nói một không hai, vì vậy ta tên là Trương Bất Nhị." Trương Bất Nhị hồi đáp, sau đó cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Tên của ta có vấn đề gì không?"
"Không có vấn đề gì, rất tốt." Tôn Lão Tam nâng lên bàn tay to lớn, vỗ vỗ vai Trương Bất Nhị.
Nhìn hình thể của cả hai , Tôn Lão Tam phảng phất như là một đại nhân, mà Trương Bất Nhị là một đứa bé.
Hình thể Tôn Lão Tam càng ngày càng kinh khủng.
"Lão đệ, về sau theo ta đi lăn lộn, đảm bảo cho ngươi được ăn ngon uống sướng." Tôn Lão Tam cười nói.
"Ta hiện tại đang đi theo cỏ gia lăn lộn." Trương Bất Nhị nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn về phía Chu Diệp.
Ánh mắt Tôn Lão Tam cũng rơi xuống thân thể Chu Diệp.
"Thật lâu không gặp a." Tôn Lão Tam cười nói.
Chu Diệp nhìn lướt qua hắn, sau đó cười nói: "Cuộc sống của ngươi gần đây xem ra rất không tồi, cuộc sống gia đình rất thoải mái à?"
Tôn Lão Tam khoanh hai tay ở trước ngực, ra vẻ đắc ý .
"Tên sư tử Cát Tệ gần đây liên tục bị ta đánh cho lên bờ xuống ruộng."
Theo những lời này , trên người Tôn Lão Tam có khí tức bá đạo bắn ra tứ phía .
"Lợi hại a."
Chu Diệp qua loa nói một câu.
Hắn hiện tại vội vàng nhìn bảng, căn bản không rảnh nói chuyện với ai.
"Lão Kim, chờ ta quay về Thanh Hư sơn , ba vị huynh đệ này tạm thời giao cho ngươi a." Chu Diệp nói.
Kim Tiểu Nhị nhìn tam đại thanh niên một cái, sau đó gật đầu.
"Cỏ gia ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ trông nom tốt cho bọn họ."
Tam đại thanh niên ở trong nội tâm đều có chút kích động.
Đi theo Yêu Vương uy tín lâu năm lăn lộn, cuộc sống khẳng định trôi qua rất thoải mái.
"Trước tiên không trò chuyện với các ngươi, ta đi tu luyện."
Chu Diệp lưu lại một câu , sau đó nằm ở trên mặt nước.
"Đều đi vào tu luyện đi." Kim Tiểu Nhị nói với tam đại thanh niên .
"Đa tạ tiền bối." Tam đại thanh niên nhao nhao hành lễ.
Sau khi cảm nhận được năng lượng Linh tuyền phát tán ra, chúng nó cũng có chút động tâm, chỉ bất quá đây là địa bàn của lão đại, không thể bất chấp nhảy vào được.
Hiện tại đã được cho phép, tự nhiên muốn ở trong Linh tuyền tu luyện một phen.