Chương 183: Không phải sinh tử cũng là tất bại (2)
Bảng trước mặt.
Điểm tích lũy vạn năng đã lên tới 1024w.
Một nghìn vạn điểm tích lũy, con số này rất khổng lồ .
Có thể tăng lên rất nhiều hạng mục.
【 Pháp thuật 】 : Vạn Diệp Phiêu (viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (viên mãn); Hóa Ảnh Quyền (viên mãn); Kinh Lôi Kiếm (đại thành, +); Thối Pháp Của Người Vô Danh (đại thành, +) Trảm Hồn (chưa nhập môn, +).
Một nghìn vạn điểm tích lũy, có thể tăng lên chính là mấy thứ này.
Không do dự, không nghĩ ngợi nhiều.
"Tăng lên."
Điểm tích lũy tiêu hao năm trăm vạn, Thối Pháp Của Người Vô Danh tiến vào viên mãn.
Tăng lên Thối Pháp Của Người Vô Danh xong , Chu Diệp đột nhiên phát hiện, điểm tích lũy chưa đủ để dùng.
Như vậy thì Kinh Lôi Kiếm không cách nào tăng lên.
Như vậy cũng chỉ có thể thử tăng lên kiếm chiêu Thiên cấp hạ phẩm Trảm Hồn của Thụ gia gia.
"Tăng lên."
Điểm tích lũy tiêu hao một trăm vạn.
Trảm Hồn nhập môn.
"Ta XXX con mẹ nó."
Chu Diệp hít vào một ngụm khí lạnh.
Cái này không hổ là kiếm chiêu Thiên cấp , tăng lên thành nhập môn đã cần một trăm vạn điểm tích lũy.
Khủng bố như vậy.
Bất quá trong nháy mắt tăng lên tới nhập môn , Chu Diệp đã lý giải được sự cường hãn của kiếm chiêu này.
Một kiếm chém ra, có thể trực tiếp chém thần hồn người khác thành hư vô.
"Lợi hại a."
Chu Diệp sợ hãi thán phục.
Đồng thời còn rất cảm kích Thụ gia gia.
Loại kiếm chiêu kinh khủng này, tiện tay đã tặng đưa cho hắn.
Điểm tích lũy còn thừa lại bốn trăm vạn.
Chưa đủ dùng.
Chu Diệp bắt đầu dốc lòng tu luyện.
Hắn chuẩn bị tăng lên Kinh Lôi Kiếm tới viên mãn , sau đó liền chuẩn bị nghiên cứu chuyện tăng lên tu vi .
. . .
Ba ngày sau đó.
【 Điểm tích lũy vạn năng 】 : 802w.
Kinh Lôi Kiếm, có thể tăng lên.
"Tăng lên."
Điểm tích lũy tiêu hao bảy trăm vạn, Kinh Lôi Kiếm tiến vào viên mãn.
"Két lau!"
Trên bầu trời, một đạo sấm sét rơi xuống, chuẩn xác không chút sai lầm đánh vào cơ thể của Chu Diệp.
Điện quang được nước truyền ra xung quanh, làm cho những sinh linh đang ở trong nước đều hơi run rẩy.
"Tiểu thảo tinh ngươi đang làm gì thế?" Xích Hồng trừng mắt nhìn Chu Diệp.
Nàng cũng bị ảnh hưởng lan đến, cảm thấy thân thể có cảm giác như nhũn ra.
Tiểu thảo tinh này cũng quá xấu xa rồi.
"Đừng hoảng hốt, ta chỉ là đang tu luyện kiếm chiêu thôi." Chu Diệp rất bình tĩnh nói.
"Đại ca lợi hại." Băng mãng xà từ trong nước nhô đầu ra, vô cùng bội phục.
Chuyện Chu Diệp tu luyện kiếm chiêu, chính nó đã từng lĩnh giáo rồi.
Hoàn toàn không thể cứng rắn chống cự, thật sự quá kinh khủng.
Một kiếm bổ tới , là có thể khiến cho ngươi toàn thân run rẩy.
Độc nhãn cự lang thấy mình hơi run lên.
Nhớ ngày đó, bản thân nó đã bị kiếm quang chém thật nhiều lần.
Cái loại cảm giác này, ký ức vẫn còn mới mẻ, không dám quên.
"Độc nhãn lão đệ, đến luận bàn một chút." Chu Diệp hiện tại rất hưng phấn.
Hắn cảm thấy thực lực của mình đã nhận được tăng trưởng trước đó chưa từng có .
Kinh Lôi Kiếm viên mãn, Thối Pháp Của Người Vô Danh viên mãn.
Hai đại pháp môn công kích đều tiến vào viên mãn , khiến cho tâm linh hắn cảm thấy vô cùng bành trướng.
Chu Diệp hắn hiện tại chỉ muốn bị gõ một chút.
Nếu không hắn sợ sẽ có ngày xảy ra chuyện.
"Cỏ gia, hay là thôi đi ?" Độc nhãn cự lang ở trong nội tâm chột dạ.
Như này làm sao đánh?
Trước kia đã có chút đánh không lại, hiện tại thì khỏi cần nói, nhất định là đánh không lại a.
"Ngươi cần phải có tự tin với thực lực của mình chứ." Chu Diệp nói .
Hắn cảm thấy độc nhãn cự lang rất mạnh.
Hơn nữa sau khi nhận được pháp thuật mà Thụ gia gia đưa tặng, sẽ phải càng mạnh hơn nữa mới đúng.
Nếu như luận bàn với Trương Bất Nhị , vậy Chu Diệp cảm thấy mình khẳng định đánh không lại.
Băng mãng xà thì tu vi lại có chút yếu đuối, vì vậy chỉ có thể tìm tới độc nhãn cự lang.
Nếu như băng mãng xà biết rõ cái suy nghĩ này, khẳng định sẽ cảm thấy rất may mắn.
Lần đầu tiên cảm thấy tu vi thấp là một chuyện tốt đẹp như vậy.
"Cỏ gia, nói thật, ta thực sự đánh không lại ngươi." Độc nhãn cự lang rất chân thành nói.
"Ài, ngươi làm cho ta vô cùng thất vọng ." Chu Diệp thở dài.
Không phải là luận bàn một chút sao, cũng không phải sinh tử chiến đấu, sợ cái gì chứ.
Độc nhãn cự lang nếu như biết rõ cái ý nghĩ này, vậy khẳng định sẽ ở trong lòng điên cuồng chửi rủa .
Nói cái quái gì đấy.
Cho dù không phải sinh tử chiến đấu, đó cũng là tất bại, còn phải ăn no đòn.
Đường nào cũng không có lợi lộc.
Chu Diệp cũng không tiếp tục nói chuyện này.
Ài.
Chu Diệp hắn quá mức ưu tú, thực lực quá mức cường đại, làm cho đồng bọn cũng không dám cùng Chu Diệp hắn luận bàn .
Phải nhớ kỹ, không thể quá mức ưu tú.
Nếu ánh sáng trên cơ thể quá mức nhiều, dễ dàng khiến cho bản thân cô đơn lạnh lẽo.
Chính là một loại cảm giác một mình đứng ở đỉnh phong , liền có chút lạnh, còn có chút thiếu dưỡng khí.
Chu Diệp quyết định hạ thấp tư thái, sau đó thốt ra một câu.
"Ta cảm giác ta vẫn còn quá yếu."
Khóe miệng Trương Bất Nhị hơi giật giật.
Con mẹ nó lần này là lời nói kiểu gì a.
Cỏ gia, ta van cầu ngươi nói tiếng người đi.
Độc nhãn cự lang trầm mặc, ở trong nội tâm phát lạnh.
Nói thật ra, trong cảnh giới Siêu Phàm cảnh đỉnh phong này, độc nhãn cự lang nó cũng không tính là yếu , thế nhưng so với cỏ gia thì vẫn là một đệ đệ.
Cỏ gia người ta hiện tại mới Siêu Phàm cảnh hậu kỳ.
Mặc dù chưa thử qua, nhưng từ cuộc chiến đấu lần trước là có thể suy đoán ra bảy tám phần.
Nếu mình cùng cỏ gia khô máu , vậy thì nhất định là bị thua, lại còn là thua rất thảm .
Phiền muộn, muốn khóc.
Bản thân quá cùi bắp , nước mắt muốn chảy ra.
Cỏ gia vì sao mạnh như vậy, nó không biết, cũng không dám hỏi.
Bất quá hơi tưởng tượng một chút là có thể đoán được.
Có thể trở thành nhị đệ tử Thanh Hư sơn, nhất định phải ưu tú.
Có khả năng cũng là vì quá ưu tú, vì vậy cỏ gia mới thành nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn .
Cái suy nghĩ này nếu bị Chu Diệp biết rõ, vậy khẳng định rất khiêm tốn mà nói một câu: Ta trở thành nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn kỳ thật cũng là rất dễ dàng, lúc đầu bị đạp một cước, sau đó không chết, vì vậy được chút cơ duyên, cuối cùng liền trở thành nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn.
Không sai, trên thực tế cũng là như thế .
Cũng bởi vì Chu Diệp hắn không bị Thanh Đế lão đại một cước giết chết.
Nếu như lúc trước một cước của Thanh Đế lão đại nặng hơn, chỉ sợ Chu Diệp hắn hiện tại đã sớm thăng thiên.
Có đôi khi Chu Diệp cũng cảm thấy may mắn.
Còn may là cân nặng của Thanh Đế lão đại không phải quá kinh khủng.
Nếu như đổi thành một người một trăm tám mươi cân , một cước kia giẫm xuống, chỉ sợ kết quả sẽ không phải rất mỹ diệu.
Cảm tạ đại ân Thanh Đế lão không giết ta.
"Cảm giác mình yếu vậy thì nỗ lực tu luyện." Kim Tiểu Nhị thản nhiên nói.
Hắn không hiểu nhiều về thực lực của Chu Diệp .