Chương 212: Kêu cái gì sư cô, gọi sư nương!
Chu Diệp cảm thấy, cho mình thời gian vạn năm, mình cũng có thể thỏai mái xưng đế rồi.
Có lẽ ba nghìn năm cũng được.
Lại hơi nỗ lực thêm một chút, một ngàn năm tựa hồ cũng có hy vọng a.
"Ừm, tranh thủ nhanh một chút." Chu Diệp nói một câu, sau đó bắt đầu tu luyện.
Hào quang ngôi sao dường như vĩnh viễn không bao giờ hết, dùng mãi không khô kiệt.
Ít nhất là Chu Diệp không cảm giác được bất kỳ biến hóa nào.
Bất cứ lúc nào, hắn đều có thể hấp thu được những luồng năng lượng này.
Thậm chí, hắn cũng chẳng muốn đi hấp thu linh khí.
Vì hấp thu tinh quang thu hoạch được một con số điểm tích lũy vạn năng phi thường khả quan.
Rất nhanh, một đêm trôi qua.
Sáng sớm.
Trong phòng Thanh Đế lão đại.
"Thương thế của sư cô ngươi đã có chút chuyển biến xấu đi." Thanh Đế lão đại cau mày nói.
"Không thể nào, không phải đã khôi phục rồi sao?" Chu Diệp có chút không rõ ràng cho lắm.
Thanh Đế lão đại lắc đầu.
"Khôi phục là thương thế trên người, mấu chốt ở chỗ huyền đan, huyền đan sư cô ngươi chỉ còn lại một mảnh vỡ nhỏ, nếu như không thể nắm chặt thời gian khôi phục lại, như vậy sẽ chuyển biến xấu, thân thể không chịu nổi năng lượng khủng bố của Đế cảnh, đến lúc đó, cảnh giới chỉ sợ sẽ rớt xuống."
Chu Diệp trầm tư.
Tình huống trước mắt, nói phức tạp thì không phức tạp, nói đơn giản lại không quá đơn giản.
Huyền đan của Kim Tam Thập Lục khẳng định đã tan tành.
Từ lời nói của Thanh Đế lão đại là có thể biết được, huyền đan của Kim Tam Thập Lục chỉ còn lại một mảnh vỡ.
Đồ vật như huyền đan, có thể thông qua số lượng lớn năng lượng để ngưng tụ khôi phục lại.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đan điền còn có huyền đan.
Nếu như sinh linh đã bị lấy ra huyền đan, vậy nhất định là không có hi vọng nữa.
Nhưng mà Kim Tam Thập Lục có.
Trong đan điền nàng còn có một mảnh huyền đan nhỏ.
Chỉ cần mảnh vỡ huyền đan này vẫn tồn tại, như vậy còn có hi vọng khôi phục.
Chỉ là Kim Tam Thập Lục không tỉnh lại, căn bản không thể khôi phục huyền đan.
Mà tồn tại khủng bố như Đế cảnh, mỗi thời mỗi khắc đều khôi phục lực lượng, một khi mảnh vỡ huyền đan đã hút no đến cực hạn, năng lượng khủng bố không tìm thấy địa phương tồn trữ, vậy sẽ dễ dàng chồng chất tại kinh mạch...
Chu Diệp chỉ là suy đoán, cũng không biết có đúng hay không.
Hắn căn bản không có kinh nghiệm về phương diện này.
Vì vậy vấn đề này chỉ có thể để cho Thanh Đế lão đại xử lý.
"Chỉ có thể đưa nàng đến bí cảnhThủy Thiên trước." Thanh Đế lão đại nói ra.
"Bí cảnhThủy Thiên có năng lượng thủy hệ rất nồng đậm, vô cùng ôn hòa, có thể trợ giúp nàng khôi phục huyền đan."
"Đến lúc đó tiểu thảo tinh ngươi lợi dụng Sinh Mệnh Pháp Tắc, trực tiếp bao vây lại mảnh vỡ huyền đan, dùng lực lượng pháp tắc chữa trị nó, sau đó sư phụ sẽ làm sư cô ngươi thức tỉnh." Thanh Đế lão đại nói.
"Như vậy được sao?" Chu Diệp hỏi.
Thanh Đế lão đại gật đầu.
"Có thể."
"Tốt lắm." Chu Diệp lên tiếng.
Chỉ cần Thanh Đế lão đại nói có thể làm, như vậy hắn liền làm.
"Đi ngay bây giờ chứ?"
Thanh Đế lão đại vung tay lên, Chu Diệp liền cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
Chờ hồi phục tầm nhìn, tình huống chung quanh đã làm cho hai mắt Chu Diệp tỏa sáng.
Nơi đây, chính là nơi ở của Kim Tam Thập Lục.
Một trong tam đại Thánh địa Mộc giới, bí cảnhThủy Thiên.
Nơi đây không có mặt đất, chỉ có một tầng nước hơi mỏng.
Đứng ở trên mặt nước, Chu Diệp cảm thấy rất thần kỳ.
Nước cũng không dính đến rễ cây của hắn, mà hắn lại rất chân thật giẫm trên mặt nước.
Hắn không sử dụng bất luận luồng lực lượng nào.
Quả nhiên, bí cảnhchính là bí cảnh.
Bầu trời rất xanh.
Phương xa, trên dưới cùng một màu.
Toàn bộ bí cảnh, ngoại trừ nước, vẫn chỉ có nước.
"Đi theo ta." Thanh Đế lão đại ôm Kim Tam Thập Lục, nói với Chu Diệp.
Nói xong, Thanh Đế lão đại đi đến phương xa.
Mỗi khi giẫm một bước ở trên nước, liền làm cho mặt nước nổi lên gợn sóng.
Chu Diệp đi theo phía sau Thanh Đế lão đại, quan sát bí cảnh.
Bí cảnh có linh khí vô cùng nồng đậm, ngang ngửa Thanh Hư sơn.
Nơi đây có linh khí vô cùng ôn hòa, phảng phất như là nước chảy qua da.
Đi theo Thanh Đế chỉ chốc lát, phía trước đã xuất hiện một cái đảo nhỏ.
Tại hòn đảo, có mấy gian phòng.
"Hóa ra tồn tại Đế cảnh, đều là ở loại phòng này sao?" Chu Diệp cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Hắn cho rằng Thanh Đế lão đại thích sống đạm bạc, hóa ra mấy lão đại Đế cảnh Mộc giới đều yêu thích sống như vậy.
Một cái tiểu viện, mấy gian nhà lá...
Đương nhiên, Thụ gia gia thì không giống vậy.
Đi vào tiểu viện của Kim Tam Thập Lục, Chu Diệp thấy được một cái ao.
Trong ao, là một ít hoa sen.
Chúng nó có màu sắc bất đồng, có hoa sen màu trắng, cũng có màu xanh, còn có màu đen...
Phía dưới ao, còn nuôi nấng không ít cá con.
Đi ngang qua ao, Thanh Đế lão đại ôm Kim Tam Thập Lục đi vào trong phòng.
Nhẹ nhàng đặt Kim Tam Thập Lục ở trên giường gỗ, Thanh Đế lão đại vẫy tay.
Linh khí thủy hệ vô biên vô tận, như là biển rộng cuồn cuộn rơi vào lòng bàn tay của Thanh Đế.
"Tiểu thảo tinh, nhờ vào ngươi rồi." Thanh Đế lão đại nói với Chu Diệp.
"Sư phụ yên tâm." Chu Diệp lên tiếng, sau đó bay đến trên bụng Kim Tam Thập Lục.
Lá nhọn duỗi ra, điểm vào áo bào màu vàng của Kim Tam Thập Lục.
Sinh Mệnh Pháp Tắc phát động!
Huyền đan điên cuồng vận chuyển, lực lượng cường đại bắt đầu thúc giục pháp tắc.
Từng cỗ năng lượng sinh mệnh chui vào trong cơ thể Kim Tam Thập Lục, sau đó đi tới vùng đan điền.
Nhìn thấy mảnh vỡ huyền đan trong đan điền, Chu Diệp rốt cuộc biết vì sao Thanh Đế lão đại gấp gáp như vậy.
Mảnh vỡ huyền đan này chỉ lớn chừng hạt gạo!
Chu Diệp cẩn thận từng li từng tí, khống chế Sinh Mệnh Pháp Tắc bọc lại mảnh vỡ huyền đan.
Pháp tắc là loại lực lượng kì lạ nhất thiên địa.
Nó có được lực lượng không chỉ đơn giản là cứu người.
Sau khi dùng Sinh Mệnh Pháp Tắc bọc lại mảnh vỡ huyền đan, Thanh Đế lão đại xuất thủ.
Hai tay của hắn nâng lên, tay trái có lực lượng cuồn cuộn chảy vào cơ thể Chu Diệp, làm cho Chu Diệp tiếp tục phát huy lực lượng pháp tắc.
Mà tay phải, trực tiếp ấn lên bụng Kim Tam Thập Lục.
Linh khí thủy hệ ôn hòa được Thanh Đế lão đại thúc đẩy tiến vào đan điền của Kim Tam Thập Lục.
Ba loại lực lượng.
Sinh Mệnh Pháp Tắc, linh khí thủy hệ, huyền khí của Thanh Đế lão đại.
Mảnh vỡ huyền đan được ba loại lực lượng bao bọc, đang chậm rãi sinh trưởng.
Nó phảng phất như là có sinh mạng riêng vậy.
Từ hạt gạo dần dần khôi phục lại độ lớn bằng móng tay.
Chu Diệp cảm thấy muốn huyền đan của Đế cảnh khôi phục cần có lực lượng thật sự quá kinh khủng.
Chỉ sợ toàn bộ linh khí trong bí cảnh Thủy Thiên, cũng chỉ có thể làm cho viên huyền đan này khôi phục lại chừng tám phần.
Thời gian dần dần trôi qua.
Một khắc đồng hồ sau.
Huyền đan khôi phục được một nửa.
Huyền đan đã bắt đầu tự động vận chuyển.
Sau khi bắt đầu tự động vận chuyển, tự nó đang dần khôi phục, chỉ là tốc độ thật sự quá chậm.
"Thêm chút sức nữa." Thanh Đế lão đại nói.
"Tốt."
Chu Diệp toàn lực bộc phát.
Hắn không lo lắng huyền khí sẽ hao hết.
Có Thanh Đế lão đại làm hậu thuẫn, đây là chuyện không có khả năng xảy ra.
Một canh giờ sau đó.
Huyền đan của Kim Tam Thập Lục đã hoàn toàn khôi phục.
Nhìn viên huyền đan đầy lôi đan kia, Chu Diệp sinh ra ước mơ.
Một ngày nào đó, huyền đan của Chu Diệp hắn cũng sẽ có rất nhiều lôi văn rậm rạp chằng chịt như vậy.
Huyền đan tản ra vầng sáng màu vàng, lực lượng cường đại bắt đầu bồi dưỡng thân thể Kim Tam Thập Lục.
"Kế tiếp, chính là làm nàng thức tỉnh." Thanh Đế lão đại ngồi ở bên giường, sau đó lấy ra mấy viên Linh Tinh đưa cho Chu Diệp, "Ngươi đi ra ngoài trước, giao cho ta là được."
Chu Diệp tiếp nhận Linh Tinh, sau đó chạy tới bên ngoài.
Về phần Thanh Đế làm cách nào để giúp Kim Tam Thập Lục thức tỉnh, hắn không biết.
Tồn tại cấp bậc Đế cảnh nhất định có rất nhiều bí thuật.
Không phải là tầng thứ như mình bây giờ có thể hiểu được.
Thành thành thật thật luyện hóa Linh Tinh mới là sự tình mình nên làm.
Chu Diệp chạy đến bên cạnh ao, sau đó bắt đầu luyện hóa Linh Tinh.
Sau khi luyện hóa xong mấy viên Linh Tinh, bảng trước mặt đã có biến hóa.
【 Tu vi cảnh giới 】 : Siêu Phàm cảnh hậu kỳ (+).
【 Điểm tích lũy vạn năng 】 : 1705W.
Khi Chu Diệp đang chuẩn bị tăng lên tu vi, đã nghe được tiếng bước chân.
Hắn quay đầu nhìn lại, Thanh Đế lão đại tay nắm tay với Kim Tam Thập Lục đi ra.
"Sư cô." Chu Diệp nhìn thấy Kim Tam Thập Lục, lập tức đứng lên.
Thanh Đế cắt ngang lời nói của Chu Diệp.
"Cái gì mà sư cô."
"Gọi là sư mẫu!"