Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 219: Học được học được (1)

Chương 219: Học được học được (1)


"Đại ca a, ngươi làm vậy rõ ràng là ăn cướp a." Tiểu Thánh Tượng lập tức nói.
Chu Diệp nghe vậy, nhìn Tiểu Thánh Tượng một cái, cảm giác như bùn nhão không xây thành tường được.
Thật sự quá không hiểu chuyện rồi.
Lúc này, hắn nhìn Tiểu Thánh Tượng, hỏi: "Ngươi có văn hóa không?"
Tiểu Thánh Tượng nghe vậy, trong lúc nhất thời lâm vào trầm tư.
Bản thân có văn hóa không?
Hắn nghĩ, mặc kệ có văn hóa hay không, lúc này đều phải trả lời bản thân có văn hóa.
"Ta có văn hóa." Tiểu Thánh Tượng hồi đáp, trong giọng nói tràn ngập vẻ kiên định.
"Ừ, xem ra ngươi cũng từng tiếp nhận giáo dục cao cấp."
"Vấn đề này đối với sinh linh có văn hóa như chúng ta mà nói, có thể gọi là ăn cướp sao?" Chu Diệp hỏi.
Tiểu Thánh Tượng suy nghĩ thật lâu.
Vấn đề này, nếu như cỏ gia thật sự muốn làm, vậy bản thân khẳng định chạy không thoát, khẳng định kiểu gì cũng phải tham dự.
Như vậy hai chữ ăn cướp này, tựa hồ có điểm không ổn.
Tiểu Thánh Tượng tỏ vẻ nghiêm túc hồi đáp: "Không thể!"
"Vậy chẳng phải là được rồi sao?" Chu Diệp nở nụ cười.
Tiểu Thánh Tượng mới vừa rồi vẫn còn là bùn nhão không xây thành tường được, hiện tại tư tưởng đã giác ngộ cao như vậy rồi.
Đáng để bồi dưỡng, đáng để bồi dưỡng a.
"Đại ca, vậy thì chúng ta gọi nó là gì?" Tiểu Thánh Tượng hỏi.
"Ngươi là kẻ yếu sao?" Chu Diệp hỏi.
"Ta không phải." Tiểu Thánh Tượng lắc đầu.
Nói đùa gì vậy, bản thân đường đường là Yêu Vương Toái Hư Cảnh, có thể là kẻ yếu sao?
"Ngươi là kẻ yếu sao?" Chu Diệp tiếp tục hỏi.
Hắn có chút đau đầu.
Không phải là kẻ yếu, thì sao chúng ta có thể triển khai công việc a?
"Ta..." Tiểu Thánh Tượng vừa định trả lời, đột nhiên cảm thấy không đúng.
Cỏ gia tuyệt đối sẽ không liên tục hỏi hai lần cùng một vấn đề, vậy bên trong khẳng định có thâm ý gì đó.
"Ta là kẻ yếu." Tiểu Thánh Tượng thành thật trả lời.
Chu Diệp cảm thấy cả hai bây giờ đã trở thành cùng chung nhận thức.
Vì vậy, hắn nói: "Ta cũng là kẻ yếu."
"Vì vậy, chúng ta làm chuyện này gọi là trừ bạo giúp kẻ yếu, kẻ bị ăn đấm chính là những tên cường đại nhưng lại ưa thích khi dễ sinh linh nhỏ bé yếu đuối, hai kẻ yếu như chúng ta chỉ là tự vệ, chỉ là giúp đỡ chính nghĩa mà thôi, ngươi có hiểu không?"
Nghe vậy, Tiểu Thánh Tượng lập tức cảm thấy sững sờ.
Nó có chút chịu phục sự thông minh tài trí của cỏ gia rồi.
Lấy cớ bậc này mà cũng có thể nghĩ ra.
"Tốt, từ hôm nay trở đi, ta chính là kẻ yếu." Tiểu Thánh Tượng cảm thấy hai mắt tỏa ánh sáng, dường như đã tìm được một con đường sáng lạn.
"Ừm, kỳ thật ta còn có ba hảo huynh đệ." Chu Diệp rất hài lòng với biểu hiện của Tiểu Thánh Tượng, đối phương thật sự quá phối hợp rồi.
"A?" Tiểu Thánh Tượng có chút tò mò, chẳng lẽ đều là người đồng đạo hay sao?
"Ta cùng ba huynh đệ kia lập ra một nhóm gọi là Tứ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới, chính là để làm chuyện này, bởi vì chúng ta đều là sinh linh lòng mang chính nghĩa, chúng ta ghét nhất là những sinh linh cường đại khi dễ nhỏ yếu."
"Mục tiêu của chúng ta chính là làm cho sinh linh nhỏ yếu được thoát khỏi biển khổ."
"Ngươi có hiểu không?" Chu Diệp hỏi.
Tiểu Thánh Tượng gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã hiểu.
"Lòng ngươi có mang chính nghĩa không?" Chu Diệp nhìn Tiểu Thánh Tượng, mong đợi đối phương trả lời.
Tiểu Thánh Tượng lâm vào trầm mặc một chút.
Nó đang tự hỏi nội tâm, bản thân mình có chính nghĩa không?
Thành thật mà nói, Tiểu Thánh Tượng nó hình như căn bản không biết chính nghĩa là cái quái gì, nhưng mà điều này không thể ngăn cản Tiểu Thánh Tượng nó muốn trở thành một Yêu Vương có tấm lòng chính nghĩa a.
"Lòng ta có chính nghĩa." Tiểu Thánh Tượng đáp lời.
Chu Diệp phi thường hài lòng, giống như là một vị thầy nhìn thấy đệ tử rất có tư cách kế thừa sở học của mình vậy.
Tiểu Thánh Tượng tuyệt đối là đệ tử ưu tú nhất của Chu Diệp hắn tính tới thời điểm này a.
"Trong lòng ngươi đã có chính nghĩa, vậy có muốn gia nhập nhóm chúng ta không?" Chu Diệp dụ Tiểu Thánh Tượng vào nhóm.
Tiểu Thánh Tượng lúc này gật đầu.
Loại tổ chức có tinh thần trọng nghĩa như vậy, khẳng định phải gia nhập a!
"Tốt!"
Chu Diệp lớn tiếng nói một câu, tiếp theo nói: "Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là một thành viên của Ngũ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới chúng ta!"
Tiểu Thánh Tượng cảm giác thật thoải mái.
Về sau đi ra ngoài khẳng định sẽ vô cùng có phong cách.
Lão tử không chỉ là người thừa kế Viễn Cổ Thánh Tượng nhất tộc, lão tử còn là một trong Ngũ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới.
Thử nói một câu xem, lão tử có phải rất ưu tú không?
"Đại ca, vậy bao giờ chúng ta đi trừ bạo giúp kẻ yếu?" Tiểu Thánh Tượng hình như đã không thể chờ đợi được, muốn thể hiện chính mình.
Về phần mục tiêu, bên ngoài lãnh địa Viễn Cổ Thánh Tượng nhất tộc có rất nhiều.
Chu Diệp nhìn Tiểu Thánh Tượng.
Tiểu Thánh Tượng cũng nhìn lại Chu Diệp.
Chu Diệp cảm thấy, mình đã thành công lừa được Tiểu Thánh Tượng.
Mà Tiểu Thánh Tượng đã có suy nghĩ rằng, chỉ cần đi theo vị cỏ gia này, chắc chắn sẽ được nhậu nhẹt ăn ngon suốt ngày.
Mặc dù nó ở trong Viễn Cổ Thánh Tượng lăn lộn rất không tệ, đi ra bên ngoài, sinh linh khác nhìn thấy nó cũng phải cung kính kêu một tiếng thiếu gia.
Nhưng mà đây đều là nhờ có hậu trường cứng rắn.
Nếu như bỏ qua hậu trường.
Vậy Tiểu Thánh Tượng nó ngoại trừ có tu vi Toái Hư Cảnh ra, hoàn toàn là hai bàn tay trắng a.
Vì vậy, từ hôm nay trở đi, Tiểu Thánh Tượng nó cũng muốn chứng minh năng lực của mình.
Nó muốn chứng minh bản thân, dù mình ở bên ngoài, cũng có thể sống rất khá.
Đương nhiên, khi nói những lời này cần phải chú ý không thể đi kèm mấy chữ 'Không nhờ vào chỗ dựa'.
Mấy chữ này ngàn vạn lần không thể nói ra miệng.
Nếu Tiểu Thánh Tượng nó quả thật không có chỗ dựa, vậy sao có thể làm cho đối phương thành thành thật thật giao ra tang vật a?
"Trong lòng ngươi có mục tiêu nào chưa?" Chu Diệp hỏi.
"Có a! Đương nhiên là có rồi." Tiểu Thánh Tượng rất hưng phấn.
Mục tiêu, đã sớm chọn trước trong lòng rồi.
"Ngươi nói cho ta nghe một chút tình huống kỹ càng của mục tiêu đi." Chu Diệp nói.
"Đại ca, trực tiếp tới cửa khô máu chẳng phải là tốt rồi?" Tiểu Thánh Tượng có chút nghi hoặc.
Bản thân dẫn đường, sau đó trực tiếp tới cửa bắt chẹt đối phương, vậy không phải là được rồi sao? Sao còn cần tin tức kỹ càng a?
"Ngươi thì biết cái gì, có đôi khi mọi việc muốn vẹn toàn thì phải ưu tiên dùng cái đầu." Chu Diệp bắt đầu giáo dục Tiểu Thánh Tượng.
"Trực tiếp tới cửa đánh đối phương một trận thì rất không tốt a, người không biết còn cho rằng chúng ta là cường đạo đấy."
"Chúng ta cần liên lạc với những người nhỏ yếu từng bị mục tiêu khi dễ, sau đó để những sinh linh nhỏ yếu mang theo chúng ta đi tìm mục tiêu, như vậy chúng ta sẽ nhanh chóng nổi danh, sinh linh khác sẽ biết chúng ta quả thật là những con người có lòng chính nghĩa."
"Từ đó, tin tức truyền ra ngoài, chúng ta sẽ được tuyên truyền miễn phí, sẽ có thêm càng nhiều sinh linh nhỏ yếu tìm kiếm chúng ta, sau đó mang theo chúng ta đi tìm mục tiêu khác, như thế, sẽ liên tục có khách tìm tới cửa, ngươi có hiểu không?" Chu Diệp bắt đầu giảng giải như thầy giáo.
Tiểu Thánh Tượng rất muốn trả lời một câu 'Không hiểu' .
Nhưng mà suy nghĩ một chút cuối cùng cũng không nói ra miệng.
Cỏ gia nói cái gì, vậy chính là cái đó.
"Trước khi lên đường, ta sẽ nói trước một chuyện a, ta với tư cách là chủ mưu đội ngũ, a không đúng, ta với tư cách là hạch tâm đội ngũ, khi chỉ có hai chúng ta, thì ta muốn được phân sáu thành! Ta nghĩ với thân phận của ta, hẳn là không có vấn đề chứ?" Chu Diệp hỏi.
Tiểu Thánh Tượng không chút do dự gật đầu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất