Chương 221: Đang làm được đó
Bản thân cũng không có bằng hữu gì, sao lại có người tìm tới cửa?
Tinh linh kiếm trúc ẩn giấu bản thân, ở giữa rừng kiếm trúc, giống như một gốc trúc rất bình thường.
Ở bên ngoài rừng kiếm trúc.
"Đại ca, nó không nể tình a." Tiểu Thánh Tượng nói.
Trước kia đã bao giờ Tiểu Thánh Tượng nó bị đãi ngộ như vậy.
Đi vào làm khách ở nhà người khác, người khác đều là ngoan ngoãn ra khỏi lãnh địa nghênh đón Tiểu Thánh Tượng nó từ sớm.
Tuy rằng hiện tại đang đi theo đại ca lăn lộn, nhưng mà sinh linh không nể tình như vậy, đúng là lần đầu Tiểu Thánh Tượng nó gặp phải.
Thử hỏi xem có tức hay không?
Bản thân lại là Yêu Vương lòng mang chính nghĩa a.
"Tinh linh kiếm trúc, chúng ta là Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới, mạo muội quấy rầy, làm phiền các hạ đi ra ngoài gặp mặt một lần." Chu Diệp lập tức mở miệng.
Tiểu Thánh Tượng nghe xong, lập tức minh bạch chênh lệch giữa mình và đại ca.
Ài, bản thân còn phải học tập rất nhiều điều a.
Ngôn từ của đại ca như vậy, rõ ràng là biểu hiện của một loại tố chất.
Nhìn lại bản thân mà xem, quả thực giống như cường đạo.
Chênh lệch, cái này là chênh lệch a.
Trong rừng kiếm trúc, tinh linh kiếm trúc nghe như thế, âm thầm thở dài.
Không biết đối phương là địch hay bạn thì không dám tùy tiện đi ra ngoài.
Nhưng đối phương nếu quả thật mang theo ác ý, vậy nếu nó chết sống không chịu ra, như vậy rất có thể chọc giận đối phương, sau đó đối phương sẽ dùng đại chiêu, ép bản thân đi ra.
Khi đó, tình cảnh của mình có khả năng rất không ổn.
Vì vậy, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Tinh linh kiếm trúc nó tự cho rằng mình là một tuấn kiệt.
"Hai vị tiền bối, ta ra liền đây."
Tinh linh kiếm trúc vừa trả lời, vừa rút mình ra khỏi đất.
Nó bị bẻ gãy rồi, vì vậy không có rễ cây, phần cuối trơn nhẵn.
Trên đỉnh đầu, cũng không có chút lá trúc nào.
Nói tóm lại, tạo hình của nó giống như một cây gậy.
Ở bên ngoài rừng kiếm trúc.
"Lão đệ, ngươi khỏe không?" Tiểu Thánh Tượng cúi đầu nhìn tinh linh kiếm trúc trước mặt, lộ ra một nụ cười mà nó tự nhận là vô cùng hữu hảo.
Tinh linh kiếm trúc sợ hãi a.
Nhìn thân thể cao lớn của Tiểu Thánh Tượng, nó có chút run rẩy.
Đây nhất định là một vị Yêu Vương tiền bối rồi.
"Kiếm trúc lão đệ, tự giới thiệu một chút, tại hạ là Chu Diệp, nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn, người giang hồ thường gọi là kinh lôi khoái kiếm Chu Diệp, là người đứng đầu Ngũ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới." Chu Diệp nói, âm thanh tràn đầy vẻ lạnh nhạt.
(kinh lôi:sấm sét)
Phong cách khí chất, trong nháy mắt đã tăng lên tới cấp độ nhất định.
Nộ tâm Tiểu Thánh Tượng thầm khiếp sợ, đồng thời bắt đầu học tập theo cách giới thiệu của Chu Diệp.
"Kiếm trúc lão đệ, tại hạ là Tiểu Thánh Tượng, thiếu tộc trưởng của Viễn Cổ Thánh Tượng, người giang hồ gọi là con voi khổng lồ vô địch, là một trong Ngũ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới."
Tinh linh kiếm trúc âm thầm kinh hoàng.
Hai vị lão đại này có lai lịch thật sự quá kinh khủng.
Thế nhưng hai vị lão đại này tìm ta muốn làm gì vậy?
"Hạnh ngộ hạnh ngộ, tại hạ chỉ là kiếm trúc, không đáng nhắc tới." Tinh linh kiếm trúc hạ tư thái xuống rất thấp.
"Ừm, nghe nói kiếm trúc lão đệ bị thế lực đen tối ức hiếp rất nhiều, chuyện này là thật hay giả?" Chu Diệp rất nghiêm túc hỏi.
Chỉ cần người bị hại thừa nhận, vậy Chu Diệp hắn có thể danh chính ngôn thuận chấp pháp rồi.
Không nên hỏi Chu Diệp hắn dựa vào cái gì mà đòi chấp pháp, chỉ bằng vào thân phận nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn là đủ rồi.
"Cái này..." Tinh linh kiếm trúc có chút do dự.
Thành thật mà nói, nó sợ bị thế lực tà ác kia nghe được, sau đó tới gây phiền toái.
Nhưng nếu không thành thật nói ra, vậy ở trong nội tâm rất ủy khuất a.
"Kiếm trúc lão đệ, ngươi nhìn bộ dáng của ta." Tiểu Thánh Tượng kêu lên với tinh linh kiếm trúc.
Tinh linh kiếm trúc nhìn về phía nó, có chút không rõ ràng cho lắm.
Tiểu Thánh Tượng hỏi: "Ngươi nhìn ta giống như người xấu sao?"
Tinh linh kiếm trúc trầm tư.
Sau đó nói: "Không giống."
Tiểu Thánh Tượng rất hài lòng.
Tiểu Thánh Tượng nó lòng mang chính nghĩa, trên thân toả ra toàn là khí tức chính nghĩa, khẳng định cũng có quầng sáng của chính nghĩa.
"Ngươi đã cảm thấy chúng ta không giống người xấu, vậy ngươi hãy nói thực đi, Ngũ Đại Thanh Niên Kiệt Xuất Mộc Giới chúng ta chính là muốn trừ bạo giúp kẻ yếu." Tiểu Thánh Tượng nói.
Tinh linh kiếm trúc nghe xong, phản ứng đầu tiên là không tin.
"Kiếm trúc lão đệ, ngươi có phải là không tín nhiệm hai anh em chúng ta không?" Chu Diệp nhìn tinh linh kiếm trúc, hỏi.
Tinh linh kiếm trúc trầm mặc.
Chẳng lẽ nó còn có thể nói ta chính là không tin sao?
"Ngươi cần tin tưởng chúng ta, chúng ta lần này tới đây chính là để trừ bạo giúp kẻ yếu."
"Kiếm trúc lão đệ, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, Chu Diệp ta là nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn, mà lão đệ ta lại là thiếu tộc trưởng của Thánh Tượng nhất tộc, chúng ta có thể lừa ngươi sao?" Chu Diệp hỏi.
Kiếm trúc nói: "Không thể."
Nó ở trong nội tâm rõ ràng, mình nghèo muốn chết, người ta không cần phải lừa gạt mình.
"Vì vậy, ngươi phải tin tưởng, chúng ta chính là những người lòng mang chính nghĩa a." Chu Diệp nói.
Tinh linh kiếm trúc biểu thị vẻ khó hiểu.
"Kiếm trúc lão đệ, chỉ cần ngươi đi theo chúng ta, tới chứng nhận thế lực tà ác, chúng ta sẽ đứng ra lấy lại công bằng cho ngươi." Tiểu Thánh Tượng nhìn tinh linh kiếm trúc.
Tinh linh kiếm trúc không dám đi theo hai vị này tới chỉ mặt thế lực tà ác.
Hai vị này giải quyết được thế lực tà ác còn dễ nói, nếu như không giải quyết được, vậy thì câu chuyện sẽ biến thành bi hài kịch a.
Hơn nữa, sau đó bản thân chắc chắn sẽ bị trả thù.
"Lão đệ, quan niệm của ngươi sai lầm rồi." Chu Diệp vỗ vỗ Tiểu Thánh Tượng.
"Hả?" Tiểu Thánh Tượng có chút nghi hoặc.
"Mong được đại ca dạy bảo." Tiểu Thánh Tượng thành thật đáp.
"Chúng ta phải bảo vệ nhân chứng, không thể để nhân chứng ra ngoài ánh sáng, bằng không về sau nhân chứng bị trả thù thì sao?" Chu Diệp dạy bảo.
Tiểu Thánh Tượng nghe vậy, cẩn thận suy tư.
Sau nửa ngày.
"Có lý!" Tiểu Thánh Tượng đã hiểu được.
"Vì vậy, kiếm trúc lão đệ, chỉ cần ngươi nói ra hành vi phạm tội của thế lực tà ác, mặc kệ là thật hay giả, chúng ta đều giúp ngươi giải quyết hết thảy." Chu Diệp nói.
Tiểu Thánh Tượng sững sờ.
Làm sao còn tăng thêm một cái 'Mặc kệ là thật hay giả' rồi?
Tiểu Thánh Tượng không trực tiếp hỏi.
Nó đang trầm tư.
Mình và đại ca có chênh lệch quá lớn.
Đại ca nói như vậy, khẳng định có đạo lý của đại ca.
Cái đầu cơ trí của Tiểu Thánh Tượng lập tức ra sức vận chuyển.
Khi tinh linh kiếm trúc đang khóc lóc kể khổ với Chu Diệp, nó đã suy nghĩ minh bạch.
Đại ca có ý tứ là, mặc kệ tinh linh kiếm trúc nói thật hay giả, bọn họ đều sẽ đi vơ vét tài sản của thế lực đen tối tà ác.
Người ở bên ngoài sẽ cảm thấy, thanh niên kiệt xuất bọn hắn có cái tâm thật là tốt a.
Dù sao chỉ là biểu hiện bên ngoài.
Cụ thể đối phương rốt cục có phải thế lực đen tối tà ác không, vậy cũng không vấn đề gì, dù sao tinh linh kiếm trúc chính là nói như vậy.
Thậm chí Tiểu Thánh Tượng còn suy nghĩ.
Bản thân có nên đi vu hãm mấy tên Yêu Vương giàu có không?
Ừm... Không ổn!
Mình là Tiểu Thánh Tượng lòng mang chính nghĩa, không thể làm như vậy.
Cho dù muốn làm, cũng phải cùng đại ca thương lượng một chút, tìm một người chịu trách nhiệm làm giả bằng chứng.
Nếu như để Chu Diệp biết rõ suy nghĩ này, khẳng định sẽ phải mắng Tiểu Thánh Tượng.
Làm cái gì mà cả ngày suy nghĩ những mưu kế tà ác như vậy!
Chu Diệp hắn là người lòng mang chính nghĩa chân chính, tuyệt đối sẽ không làm sự tình bậc này.
...
"Năm đó, khi ta còn trẻ súc sinh kia đã bẻ gãy ta, lúc ấy ta đau muốn chết..."
"Có một lần, không đúng, là nhiều lần, hắn cầm ta đi đối địch, làm trên người của ta dính đầy máu tươi..."
"Hắn lợi dụng sự cứng rắn của ta để đâm đối thủ bị thương..."
Một đống tội trạng dài dòng phát ra từ miệng của tinh linh kiếm trúc.
Người nghe thấy phải thương tâm, âm thầm rơi lệ.
Tiểu Thánh Tượng cùng Chu Diệp cũng lâm vào trầm mặc.
Sinh linh ác độc bậc này, cần phải hung hăng chỉnh đốn a.
Tiểu Thánh Tượng đã nghĩ kỹ.
Mặc kệ đối phương là tu vi gì, mình cũng sẽ lên trước khô máu một trận, hảo hảo phát tiết mối hận trong lòng.
Bất quá trước đó, cần phải tự giới thiệu một phen, miễn cho đối phương đánh trả quá ác độc.