Chương 231: Tử vật quỷ dị (1)
"Thật sự không đi vào?" Chu Diệp hỏi.
Hắn muốn Cự Tích Yêu Vương cùng theo vào, dù sao Cự Tích Yêu Vương có sức chiến đấu không thấp.
Nhiều thêm một vị Yêu Vương là nhiều thêm một phần bảo đảm.
"Thật sự không vào." Cự Tích Yêu Vương lắc đầu.
Bên trong quá nguy hiểm, hơi không chú ý, liền dễ dàng chết toi.
"Cơ duyên mặc dù nhiều, nhưng mà nguy hiểm thật sự rất lớn, đi vào mà bị thương trở ra thì sẽ phải dùng một khoản tài phú rất lớn để chữa thương." Cự Tích Yêu Vương có chút đau lòng.
Nói thật, cơ duyên thì nó cũng muốn.
Nhưng mà vạn nhất bị thương, vậy khẳng định là lỗ vốn a.
"Cùng đi vào đi, tài phú chữa thương cứ để ta bỏ ra ." Chu Diệp cười nói.
Hiện tại hắn đã minh bạch.
Cự Tích Yêu Vương chỉ là sợ bị thương.
Đã đến cảnh giới như bọn hắn, chịu chút vết thương nhẹ nhất định là không có vấn đề gì, bản thân có thể khôi phục lại.
Nhưng mà một khi bị thương nặng, như vậy trị liệu sẽ vô cùng phiền toái, trả phí bằng rất nhiều tài phú.
Tỷ như sử dụng đan dược chữa thương, tỷ như tìm kiếm Linh dược có thể chữa thương,...
Những Linh dược có trị liệu đều vô cùng trân quý.
Nhưng mà Chu Diệp hắn có thể chữa thương a, chớ nói chi hắn còn nắm giữ Sinh Mệnh Pháp Tắc.
Cho dù Cự Tích Yêu Vương thật sự bị thương gần chết đi nữa, hắn vẫn có thể cứu sống.
"Thiệt hay giả?" Hai mắt Cự Tích Yêu Vương sáng ngời.
Nếu quả thật là như thế, vậy Cự Tích Yêu Vương nó hôm nay liều mình cũng phải đi vào a.
"Ta đường đường là nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn, ta có thể lừa ngươi hay sao?" Chu Diệp hỏi ngược lại.
Chu Diệp hắn cũng có sĩ diện của mình, cho tới bây giờ chưa từng nói láo.
"Vãi!"
Cự Tích Yêu Vương lập tức sửng sốt một hồi.
Nói cái gì?
Nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn?
Thiệt hay giả?
Mật Hoan Yêu Vương cũng không nghĩ tới.
Nó có chút kinh ngạc, bất quá thật sự cũng không quan tâm nhiều.
"Ngươi yên tâm đi, đại ca của ta luôn luôn giữ lời hứa." Tiểu Thánh Tượng đáp, sau đó lại nói tiếp: "Tiểu Thánh Tượng ta dù gì cũng là thiếu tộc trưởng của Viễn Cổ Thánh Tượng nhất tộc, tuyệt đối sẽ không lừa ngươi."
Cự Tích Yêu Vương hít vào một hơi khí lạnh.
Ông trời ơi.
Hai vị này có hậu trường lớn như vậy?
Cự Tích Yêu Vương âm thầm tự nói với mình, nhất định phải hạ thấp tư thái, nếu không sẽ xảy ra vấn đề.
"Có vào hay không?" Chu Diệp hỏi.
Hắn đã nghĩ kỹ, sau khi tiến vào bí cảnh, bản thân hảo hảo làm tốt vị trí phụ trợ là được.
Dù sao tu vi bản thân mình có chút thấp, chỉ là một Siêu Phàm cảnh đỉnh phong.
"Tiến vào a!" Cự Tích Yêu Vương lập tức đồng ý.
Vị cỏ gia này cũng đã nói sẽ bỏ ra tài phú chữa thương rồi, vậy bản thân còn sợ cái rắm a.
Trực tiếp tiến lên là được.
"Vậy đi thôi."
Một nhóm bốn sinh linh, đi về hướng sơn cốc.
...
"Vù vù vù..."
Gió thổi qua sơn cốc, phát ra từng đợt âm thanh như gào khóc thảm thiết.
Gió lốc thổi qua, hắc khí nồng đậm bị cuốn theo, tràn ngập giữa toàn bộ sơn cốc.
Rất âm trầm.
Nhưng mà điều này cũng không thể ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của bốn sinh linh.
Phía trước, chính là nơi tràn ngập cơ duyên a.
Trong sơn cốc.
Hành tẩu bên trên vùng đất chết, Cự Tích Yêu Vương ở trong nội tâm cảm thán.
Ngày xưa, bản thân đã từng không biết trời cao đất rộng, đi tới bí cảnh này.
A, khi đó nó cuồng vọng cỡ nào a, vọng tưởng đạt được cơ duyên, sau đó bản thân một bước lên trời, đánh vỡ hết thảy chướng ngại.
Sau khi tiến vào bí cảnh mới phát hiện, sự tình tựa hồ không giống như mình nghĩ, bởi vì mình mới là kẻ bị đánh.
Nó đã bị một đám Yêu thú tử vong đánh cho gần chết, sau đó suýt nữa không còn sau đó nữa rồi :v
Nghĩ đến đây, Cự Tích Yêu Vương liền cảm thấy rất thương tâm.
Bất quá bây giờ tình huống đã khác trước.
Bên cạnh mình có một vị Yêu Vương đồng cấp.
Ở bên khác, còn có một vị Yêu Vương Toái Hư Cảnh trung kỳ, thân thể sở hữu huyết mạch Thượng Cổ, sức chiến đấu chắc chắn không yếu.
Ngoài ra còn có một vị cỏ gia, thân là nhị đệ tử của Thanh Hư Sơn, ngẫm lại hẳn cũng không kém.
Chỉ có điều tu vi hơi có chút yếu đuối.
Đương nhiên, cái này chỉ có thể suy nghĩ ở trong lòng.
Nếu như nói ra đả thương tâm lý của cỏ gia, vậy rất có thể sẽ bị trả thù ác ý sau này.
Đi trong chốc lát.
Hắc khí ở chung quanh càng lúc càng nồng nặc, bốn sinh linh đi một lúc liền thấy được một cái cửa động thật lớn.
Bên trong phảng phất như vực sâu vô tận, tối đen như mực, không còn có cái gì khác.
"Từ nơi này đi vào, chính là một thế giới khác, đến lúc đó nhất định phải cẩn thận." Cự Tích Yêu Vương dặn dò.
"Ta đã từng cùng mấy đạo hữu khác kết đội đi vào, kết quả là về sau chỉ có ta cùng một người khác có thể đi ra..."
Chu Diệp không hỏi nhiều.
Hắn biết rõ.
Nhất định là vẫn lạc ở bên trong.
Xem ra, cái bí cảnh này có chút ý tứ.
Bất quá Chu Diệp không kinh sợ.
Địa phương có nguy hiểm, bình thường cũng đều có cơ duyên hoặc là tài phú.
Chu Diệp nhìn sang hắc khí bên cạnh, theo bản năng cảm thấy thật chán ghét.
Không biết vì sao, những tia hắc khí này khiến cho hắn cảm thấy thật sự không phải vật gì tốt.
Tuy rằng hắc khí cũng không thể ảnh hưởng đến hắn, nhưng mà hắn trước sau như một đều có loại cảm giác này.
"Đi thôi, đi vào."
Cự Tích Yêu Vương trực tiếp nhảy vào.
Sau đó, Mật Hoan Yêu Vương cùng với Tiểu Thánh Tượng và Chu Diệp cũng tiến vào.
Trong nháy mắt tiến vào hắc động, Chu Diệp cảm thấy hơi hoảng hốt một chút.
Bởi vì lúc này toàn bộ thế giới đã không giống như trước.
Quả nhiên, giống y như lời của Cự Tích Yêu Vương, nơi này chính là một không gian khác.
Bầu trời đỏ sậm, phảng phất như huyết dịch sền sệt.
Đất đai dưới chân dường như đã bị nhiệt độ cao thiêu cháy.
Trừ những cái đó ra, ở trong thổ nhưỡng còn có một chút vật chất đỏ sậm, nhìn kỹ thì rất giống với huyết dịch.
Trong không khí thì tràn ngập khí tức mục nát, tanh tưởi, táo bạo vân... vân...
Vừa đi vào nơi này, không chỉ là Chu Diệp, Tiểu Thánh Tượng cùng Mật Hoan Yêu Vương cũng cảm giác rất không thoải mái.
"Các ngươi có cảm thấy được dường như có sinh linh đang nhìn về phía chúng ta?" Cự Tích Yêu Vương dùng thần niệm truyền âm.
"Có." Ba sinh linh nhao nhao sử dụng thần niệm trả lời.
"Đây là chuyện bình thường, ta từng đến đây hai lần, mỗi một lần tiến đến đều cảm thấy có sinh linh đang nhìn chăm chú bản thân, nhưng mà vô luận tìm kiếm như thế nào, cũng không thể tìm thấy chỗ ở của nó." Cự Tích Yêu Vương lộ ra thần tình ngưng trọng.
Sự tình quá tam ba bận.
Lần thứ ba tiến đến, cũng vẫn cảm thấy như vậy.
Như vậy địa phương này khẳng định là có chỗ quỷ dị.
Phải cẩn thận hơn mới được, nếu không lý do tại sao tự nhiên chết cũng không biết.
"Mọi người đều cẩn thận một chút." Cự Tích Yêu Vương truyền âm nói.
"Ừ." Ba người Chu Diệp vội vàng trả lời.
Chu Diệp cảm thấy có chút may mắn, cũng may là mang theo Cự Tích Yêu Vương vào đây, nếu không quá mức lạ lẫm với hoàn cảnh nơi này, thì bây giờ sẽ không biết làm thế nào cả.
Lúc này, Chu Diệp vận chuyển lực lượng pháp tắc.
Toàn bộ không gian theo như cái nhìn của hắn, đều biến thành màu xám trắng.
Nơi đây, không có một tia lục quang nào tồn tại.