Chương 234: Mau tới ấn nó xuống (1)
"Có chút không đơn giản a." Cự Tích Yêu Vương nói ra.
Nó hiện tại có chút khẩn trương.
Sợ thì không đến mức.
Chỉ là đang suy nghĩ, bản thân có thể đánh thắng đối phương không.
Nếu có thể, vậy mọi người đều vui vẻ, cướp lấy Yêu đan đối phương, hết thảy đều rất hoàn mỹ.
Nếu như đánh không lại, vậy thật đáng tiếc, thật có khả năng bị thương nặng.
Ở trong bí cảnh mà bị trọng thương là một chuyện rất nguy hiểm.
Trước đây, một đạo hữu của Cự Tích Yêu Vương từng bị trọng thương trong bí cảnh.
Cuối cùng, vị đạo hữu kia không thể đi ra nữa...
"Nghiêm túc một chút." Mật Hoan Yêu Vương nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cự Tích Yêu Vương.
"Ừ." Cự Tích Yêu Vương gật đầu.
Nó cùng Mật Hoan Yêu Vương đều đã lên tinh thần 200% so với bình thường, trong cơ thể, huyền đan vận chuyển tốc độ cao, chuẩn bị mạnh mẽ nghênh đón địch nhân.
"Xùy..."
Tri Chu Vương chậm rãi đi tới.
Hắc khi quanh thân dần dần lui tản ra, lộ ra toàn thân.
Mỗi một cái chân nhện, đều dài hơn ba trượng, thân thể cực lớn, suýt nữa có thể so sánh với Cự Tích Yêu Vương.
Tri Chu Vương có tám con mắt.
Trong tám đôi mắt đỏ tươi không hề có một tia tình cảm nào.
Đã không có khí tức táo bạo, đã không có cảm giác bạo ngược, toàn thân nó đều tản ra khí tức âm lãnh.
"Chi ... chi chi..."
Tri Chu Vương kêu ré lấy, há mồm mãnh liệt phun ra một cái mạng nhện thật lớn, đánh về phía bốn sinh linh.
"Cẩn thận, mạng nhện có độc!"
Cự Tích Yêu Vương lập tức mở miệng nhắc nhở.
"Rống!"
Mật Hoan Yêu Vương hét lớn một tiếng, móng vuốt nâng lên, huyền khí cường đại vờn quanh trên đầu ngón tay.
Tiếp theo nó vung vẩy móng vuốt, vài tia ánh sáng lóe lên trong không trung, làm mạng nhện bị phá tan thành từng mảnh.
Cự Tích Yêu Vương nắm lấy cơ hội, mở ra miệng lớn như chậu máu, trong miệng ngưng tụ một cái chấm sáng cực lớn, một tia sáng cực mạnh bắn ra từ chấm sáng.
"Chi ... chi..."
Tri Chu Vương không hề tránh né, chỉ là khẽ ngẩng đầu, nhìn tia sáng đang bắn tới một cái.
Không khí dường như đọng lại, tia sáng sau khi tới nơi cách Tri Chu Vương ba thước thì không thể tiến thêm nửa tấc.
"Két..."
Tia sáng do huyền khí ngưng tụ bắt đầu vỡ vụn thành từng khúc, một cỗ hắc khí quấn quanh tia sáng, đánh úp về phía Cự Tích Yêu Vương.
Cũng chính là đạo hắc khí này, ép cho Cự Tích Yêu Vương không thể không chặt đứt liên hệ giữa mình cùng với tia sáng.
Cự Tích Yêu Vương tập trung tư tưởng nhìn lại, một đám hắc khí này mang tới cho nó cảm giác rất sợ hãi.
"Cẩn thận một chút, đừng để cho hắc khí kia đụng phải thân thể, không chỉ có có năng lực ăn mòn, nó còn có thể trong nháy mắt làm ngươi ta toi mạng!" Cự Tích Yêu Vương lớn tiếng nhắc nhở Mật Hoan Yêu Vương.
Mật Hoan Yêu Vương yên lặng gật đầu, sau đó hóa làm một đạo tàn ảnh, tập sát về phía Tri Chu Vương.
Tác dụng mà hắc khí Tri Chu Vương có thể gây ra, nó đã nhớ kỹ.
"Đùng."
Mật Hoan Yêu Vương nâng lên móng vuốt, mãnh liệt vỗ vào trên đùi Tri Chu Vương.
Chân nhện không có chút nhúc nhích.
Móng vuốt truyền đến cảm giác làm nó cảm thấy dường như mình đánh vào một tấm thuẫn cứng rắn vậy, hoàn toàn không cách nào khiến đối phương rung chuyển.
Đang ở xa xa xem cuộc chiến mà Chu Diệp cùng Tiểu Thánh Tượng đều cảm thấy không đúng.
"Ngươi có cảm giác được có vấn đề không?" Chu Diệp thấp giọng hỏi.
Tiểu Thánh Tượng nhẹ nhàng gật đầu.
"Sau lưng chúng ta tựa hồ cũng..."
Tiểu Thánh Tượng đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt lập tức trở nên khó coi.
Lại là một Tri Chu Vương khác!
"Cảnh giới gì?" Chu Diệp hít vào một hơi thật sâu.
Tiểu Thánh Tượng nhấp nháy mắt, căn cứ theo khí tức tản ra của đối phương mà phán đoán.
"Toái Hư hậu kỳ! Bất quá khí tức bất ổn, hình như mới đột phá vài ngày." Tiểu Thánh Tượng nói.
Chu Diệp thầm nói xong đời rồi.
Một Tri Chu Vương đã đủ sức chặn lại cả Mật Hoan Yêu Vương cùng Cự Tích Yêu Vương.
Lại thêm một kẻ, vậy còn đánh cái rắm gì nữa a? !
"Có thể đối phó không?" Chu Diệp hỏi.
Lấy tu vi của hắn, căn bản không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì cho đối phương.
Hoàn toàn không cách nào làm gì đối phương.
Đến cả huyền khí hộ thể cũng không phá được, vậy còn đánh cái gì?
"Đánh không lại, nhưng mà có thể câu kéo một thời gian, bất quá không thể quá lâu." Tiểu Thánh Tượng lắc đầu, thần tình ngưng trọng.
"Oanh!"
Phía sau lưng truyền đến tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Mật Hoan Yêu Vương cùng Tri Chu Vương hợp sức với nhau đánh tới, không chia trên dưới.
Tri Chu Vương dường như không có xúc giác, vĩnh viễn lạnh lẽo như vật chết.
Mật Hoan Yêu Vương vẫn chưa bị thương, hơn nữa tính cách vốn mãnh liệt, căn bản không sợ chết.
Cự Tích Yêu Vương ngược lại trở thành nhân vật phụ trợ.
"Bên này!" Chu Diệp hô lên với Cự Tích Yêu Vương.
Cự Tích Yêu Vương sửng sốt một chút, sau đó thấy được Tri Chu Vương đang chậm rãi đi tới chỗ Chu Diệp.
"Còn có một tên nữa?" Cự Tích Yêu Vương có chút há hốc mồm.
Một tên đã khó đối phó như vậy.
Mẹ nó vậy mà vẫn còn?
"Tên này mới đột phá đến Toái Hư hậu kỳ không lâu, giết hắn trước rồi nó!" Chu Diệp hung hăng nói.
"Đi!"
Cự Tích Yêu Vương đồng ý, sau đó vội bay tới.
"Tiểu Thánh Tượng, cùng tiến lên!" Cự Tích Yêu Vương kêu gọi Tiểu Thánh Tượng, sau đó đánh giết tới phía Tri Chu Vương yếu nhược.
Chu Diệp bay lên không trung, rời khỏi đầu Tiểu Thánh Tượng, bắt đầu quan sát hai Tri Chu Vương.
Hai Tri Chu Vương rất dễ phân biệt.
Một tên có ánh mắt màu đỏ tươi, mà tên còn lại thì có ánh mắt màu lục.
Tên yếu nhược chính là Tri Chu Vương có ánh mắt màu lục.
Nhìn hai Tri Chu Vương, Chu Diệp lâm vào trầm tư.
Hai Tri Chu Vương này tựa hồ vô cùng cường đại.
Tu vi Mật Hoan Yêu Vương đồng cấp với Tri Chu Vương mắt đỏ.
Mật Hoan Yêu Vương có sức chiến đấu tương đối cao, hơn nữa không sợ chết, có thể phát huy ra sức chiến đấu càng mạnh hơn.
Nhưng mặc dù như thế, cũng chỉ là khó khăn lắm mới đánh ngang tay với Tri Chu Vương mắt đỏ được.
Chu Diệp phát hiện, hai tên Tri Chu Vương này, tựa hồ cũng bỏ qua thương thế, dường như không cảm giác được đau đớn.
"Không có sinh mạng, không có thần hồn, liền lợi hại như vậy sao?" Chu Diệp cảm thấy rễ cây đau nhức.
Hai chiến trường đã lâm vào giằng co.
Chu Diệp có tu vi không cao không thấp, vừa vặn kẹt tại Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, dù lo lắng cũng không thể giúp được gì.
"Nếu lúc này có tu vi Toái Hư Cảnh sơ kỳ, thì chắc đã có thể giúp đỡ một ít." Chu Diệp có chút bực bội.
Ánh mắt của hắn, đặt lên trên thân Tri Chu Vương mắt xanh.
"Xùy!"
Đột nhiên, Tri Chu Vương mắt xanh cố chịu đựng một chiêu quất đuôi của Cự Tích Yêu Vương, sau đó phun mạng nhện lên trên đầu gối của Tiểu Thánh Tượng.
Ngay lập tức, chỗ đầu gối của Tiểu Thánh Tượng đã bắt đầu trở nên đầy nếp nhăn.
"Đây là cái quái gì?" Tiểu Thánh Tượng rời khỏi chiến trường, điên cuồng vung vẩy chân của mình.
Lực lượng bộc phát, muốn xua đuổi mạng nhện dính sát trên đầu gối của mình.
Chu Diệp nhìn ra tình huống của Tiểu Thánh Tượng.
Năng lượng sinh mệnh của Tiểu Thánh Tượng đang không ngừng trôi qua, tiêu tán.
Chỉ sợ không tới một khắc đồng hồ nữa, Tiểu Thánh Tượng sẽ biến thành da bọc xương, rồi tử vong.
Lúc này, Chu Diệp nâng lên một cái lá cỏ, Sinh Mệnh Pháp Tắc bắt đầu được điều động, số lượng lớn năng lượng sinh mệnh rót vào cơ thể Tiểu Thánh Tượng.
Trong nháy mắt khí tức Sinh Mệnh Pháp Tắc xuất hiện, dường như Tri Chu Vương mắt xanh cảm nhận được cái gì vô cùng kinh khủng, liên tục rút lui.
"Chi ... chi chi!"
Tri Chu Vương mắt xanh nhìn về phía Chu Diệp, điên cuồng kêu lên.
Nó cảm nhận được uy hiếp.
Chu Diệp có chút sững sờ, lập tức cảm thấy hình như đã tìm được biện pháp giải quyết, trong nội tâm điên cuồng cười to.
Những thứ sinh vật tử vong này, vậy mà e ngại năng lượng sinh mệnh tinh thuần?