Chương 235: Mau tới ấn nó xuống (2)
Không đúng.
Nếu như chúng nó có thể hấp thụ năng lượng sinh mệnh trong cơ thể Tiểu Thánh Tượng, như vậy hẳn là không sợ năng lượng sinh mệnh.
Chúng nó sợ Sinh Mệnh Pháp Tắc!
Trong nháy mắt, Chu Diệp liền hiểu được.
Trị liệu cho Tiểu Thánh Tượng xong, Chu Diệp liền chà xát hai cái lá cỏ vào nhau, nội tâm cười to.
"Gia hỏa này giao cho ta, các ngươi đi giúp đỡ tóc húi cua đi."
"Có thể không?" Tiểu Thánh Tượng có chút lo lắng mà hỏi.
Tuy rằng nó không biết Chu Diệp làm cách nào để chữa cho bản thân, nhưng mà nó cảm thấy Chu Diệp không cách nào so sánh với Tri Chu Vương a.
"Vẫn nên để chúng ta lên đi." Cự Tích Yêu Vương nhìn về phía Tri Chu Vương mắt xanh, nói với Chu Diệp.
"Không cần, ta đã tìm được cách khắc chế bọn nó rồi."
"Cự Tích Yêu Vương, ngươi đi giúp đỡ tóc húi cua, Tiểu Thánh Tượng ngươi chịu trách nhiệm truyền huyền khí cho ta." Chu Diệp nói với hai người.
"Vậy được." Cự Tích Yêu Vương gật đầu, lóe thân gia nhập chiến trường cùng với Mật Hoan Yêu Vương.
Tiểu Thánh Tượng tuy rằng không rõ vì sao Chu Diệp nói như vậy, nhưng mà nó vẫn rất nghe lời chỉ huy.
Huyền khí tinh thuần vờn quanh ngà voi trắng nõn, sau đó kết nối với thân thể Chu Diệp.
Cảm thụ được luồng lực lượng mạnh mẽ tiến vào đan điền, Chu Diệp bắt đầu điều động pháp tắc.
Vô biên vô hạn năng lượng sinh mệnh, bao phủ lên trên người Chu Diệp.
"Bá!"
Một đạo kiếm quang bổ ra, mang theo lôi quang, cùng với Sinh Mệnh Pháp Tắc.
"Oanh!"
"Chi ... chi chi!"
Tri Chu Vương mắt xanh cuống quít ứng đối, nhưng vẫn bị chém đứt một chân.
Chu Diệp chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như bây giờ.
Lấy tu vi Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, đối kháng Toái Hư Cảnh hậu kỳ.
"Thật trâu bò a." Tiểu Thánh Tượng ngẩn ngơ, sau đó bắt đầu hô 6.
"Đại ca 666!"
Tiểu Thánh Tượng hô hào.
Chu Diệp nghe xong cảm thấy rất hiệu quả, đúng thật, lúc trước nói Tiểu Thánh Tượng hô '666' là chính xác.
"Bá bá bá..."
Kiếm quang đầy trời, tạo thành một cái lưới điện cực lớn, trong nháy mắt bao phủ con nhện mắt xanh, làm cho nó căn bản không có đường lui.
"Chi!"
Con nhện mắt màu xanh gào rú, trong thanh âm tràn đầy vẻ sợ hãi.
Dùng mắt thường có thể thấy được, khi kiếm quang tiếp xúc đến thân thể đầy hắc khí của con nhện mắt màu xanh, vậy mà trực tiếp đánh tan được hắc khí.
Sau khi hắc khí bị đánh tan liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Một chiêu này, đã làm cho con nhện mắt xanh phải chịu tổn thương cực lớn.
Sáu cái chân nhện, toàn bộ đã bị chém đứt.
Con nhện mắt màu xanh kịch liệt giãy giụa, trên thân lại một lần nữa phóng ra hắc khí.
Được hắc khí bồi dưỡng, sáu cái chân nhện một lần nữa bắt đầu mọc ra.
"Chết đi!"
Chu Diệp mãnh liệt chém xuống lá nhọn.
"Oanh!"
Một đạo kiếm quang dài đến ba trăm trượng mang theo khí tức pháp tắc nồng đậm, mãnh liệt trảm lên trên thân thể của con nhện mắt màu xanh.
Tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên, hấp dẫn con Tri Chu Vương mắt đỏ.
Ánh mắt Tri Chu Vương mắt đỏ hơi lay động một chút, sau đó trực tiếp đẩy Mật Hoan Yêu Vương ra, chạy trốn về nơi phương xa.
Khí tức pháp tắc khiến nó rất không thoải mái.
Nên theo bản năng muốn chạy trốn.
Ở chỗ Chu Diệp.
Tri Chu Vương mắt màu xanh đã bị chém giết.
Hắc khí tiêu tán, một viên huyền đan màu xanh lá cây lẳng lặng nằm bên trên đất đai khô cằn.
Chu Diệp giơ tay lên khẽ vẫy một cái, viên huyền đan liền bị lá nhọn cuốn lên.
"Năng lượng cũng nồng đậm đấy, không tệ a." Chu Diệp nở nụ cười, sau đó nói với Tiểu Thánh Tượng một câu: "Đi, đuổi theo gia hỏa vừa chạy trốn kia."
"Được rồi!" Tiểu Thánh Tượng rất hưng phấn.
Đây quả thực là dễ dàng chiến thắng a.
Rất thư thái.
"Oanh oanh..."
Tiểu Thánh Tượng chạy như điên, truy kích theo Tri Chu Vương mắt đỏ đã chạy trốn.
Cự Tích Yêu Vương cùng Mật Hoan Yêu Vương cũng có chút há hốc mồm.
Tri Chu Vương mắt xanh cứ như vậy chết rồi?
Quá ảo rồi đó?
Xa xa.
"Oanh!"
Kiếm quang rơi xuống đất, sau đó nổ tung.
Tri Chu Vương mắt đỏ đã bị chém xuống một chân.
Tốc độ chạy trốn của nó bỗng nhiên hạ thấp.
"Mau tới đè chặt nó xuống, đừng để cho nó chạy!" Chu Diệp nhìn về phía Mật Hoan Yêu Vương cùng Cự Tích Yêu Vương hô lên.
"Lập tức đến ngay!"
Mật Hoan Yêu Vương cùng Cự Tích Yêu Vương đều vô cùng nhiệt tình.
Trực tiếp đi lên đè chặt Tri Chu Vương mắt đỏ xuống.
"Chi ... chi chi!"
Tri Chu Vương mắt đỏ điên cuồng kêu ré lên.
Nếu nó có linh hồn, là một sinh vật sống, như vậy giờ phút này tiếng kêu hẳn sẽ là: Mau chóng buông lão tử ra, bằng không thì giết chết hết các ngươi.
(lão tử:tương tự bố mày trong tiếng việt)
Rất kiêu ngạo.
"Hắc hắc."
"Hắc hắc hắc."
Mật Hoan Yêu Vương cùng Cự Tích Yêu Vương cùng nhau cười cười, nụ cười dần dần trở nên khủng bố.
Hai người bọn nó vốn hợp sức cũng không thể giết chết Tri Chu Vương này.
Nhưng mà cỏ gia có thể a.
Khi cỏ gia giết chết Tri Chu Vương mắt xanh chúng nó đều nhìn thấy rõ ràng, có thể nói là vô cùng nhẹ nhõm a.
Đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy.
Cỏ gia quá kinh khủng.
Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu của Mật Hoan Yêu Vương cùng Cự Tích Yêu Vương.
"Oanh oanh..."
Tiểu Thánh Tượng chạy tới.
Nó tiếp tục truyền huyền khí sang cho Chu Diệp.
Chu Diệp lơ lửng ở bên trên đầu của Tri Chu Vương mắt đỏ, nâng lên lá nhọn rồi chém xuống.
Khí tức pháp tắc nồng đậm bắn ra bốn phía.
"Chi chi ... chi chi!"
Tri Chu Vương mắt đỏ giãy dụa đứng lên, cảm giác sợ hãi vô biên bao phủ trong lòng.
Nó muốn chạy trốn, nhưng mà hai con hàng đang đè nó xuống có khí lực thật sự rất lớn, khiến nó chỉ có thể nằm rạp trên mặt đất giãy giụa vô ích.
"Két két két."
Thêm một cái chân nhện của Tri Chu Vương bị chém đứt.
Tri Chu Vương mắt đỏ không cảm giác được đau đớn, nhưng mà năng lượng xác thực đang trôi qua, điều này làm cho nó có chút suy yếu.
Trong lòng của nó chỉ có tâm tình sợ hãi, đó là một loại bản năng.
Chu Diệp lại một lần nữa giơ lên lá nhọn, chuẩn bị trực tiếp phanh thây Tri Chu Vương mắt đỏ.
Cảm giác được khí tức Sinh Mệnh Pháp Tắc nồng đậm, hắc khí quấn quanh cơ thể Tri Chu Vương không ngừng phập phồng, có vẻ như gặp phải thiên địch.
"Nghỉ ngơi đi, lão đệ."
Lá cỏ chém xuống, kiếm quang bộc phát.
Lực lượng pháp tắc sinh mệnh trực tiếp chém Tri Chu Vương mắt đỏ thành hai nửa.
"Cũng quá đơn giản rồi." Cự Tích Yêu Vương chịu phục hoàn toàn rồi.
Ánh mắt nhìn về phía Chu Diệp tràn đầy bội phục cùng cung kính.
Cỏ gia này, thật sự rất trâu bò a.
Mật Hoan Yêu Vương nhìn lướt qua thi thể con nhện mắt đỏ đang dần tiêu tán, lại nhìn Chu Diệp một chút, trong lòng cũng rất chịu phục.
"Có thời gian thì luận bàn một chút nhé?" Mật Hoan Yêu Vương nhìn về phía Chu Diệp hỏi.
"Chúng ta là người một nhà a." Chu Diệp sửng sốt một chút, sau đó trực tiếp cự tuyệt.
Luận bàn cùng với Mật Hoan Yêu Vương?
Bản thân có thể kháng trụ một trảo của đối phương sao?
Cái này thật đáng hoài nghi.
"Tóc húi cua, ta nói thật, ta đánh không lại ngươi đâu." Chu Diệp rất thành thật nói.
"Đừng như vậy, loại tồn tại bậc này ngươi cũng có thể giết chết, còn bảo đánh không lại ta? Đang nói giỡn đấy à?" Mật Hoan Yêu Vương căn bản không tin tưởng chuyện ma quỷ của Chu Diệp.
Chu Diệp có chút đau đầu.
Bất quá ngẫm lại cũng thấy bình thường.
Mấy người Mật Hoan Yêu Vương mặc dù là Toái Hư Cảnh, nhưng mà hẳn còn chưa tiếp xúc đến pháp tắc, vì vậy có khả năng không hiểu rõ lắm.
Lúc này, Chu Diệp giải thích rằng: "Ta rất đặc thù, chỉ là vừa hay có thứ khắc chế loại quái vật này mà thôi, trong tình huống bình thường đều chỉ có thể dùng để chữa thương."
Nghe được Chu Diệp giải thích, Mật Hoan Yêu Vương gãi gãi ba sợi lông trắng trên đầu, sau khi trầm tư thật lâu mới minh bạch.
"Vậy thì thôi đi."
Nói xong, Mật Hoan Yêu Vương cầm lấy viên Yêu đan ném về phía Chu Diệp.
"Ngươi giết chết cho nên cái này sẽ là của ngươi." Mật Hoan Yêu Vương phủi phủi bàn tay, sau đó đứng lên, ngắm nhìn phương xa.
Nó thở dài.
Có chút cô đơn lạnh lẽo nói: "Ài, không có tí sức lực nào a."
Cự Tích Yêu Vương nghe lời này liền cảm thấy rất khó chịu.
Đây là loại sinh linh gì vậy a.
Ngoại hình, phương thức nói chuyện, phương thức chiến đấu, cũng đều vô cùng quỷ dị.
Chu Diệp nhận lấy Yêu đan.
Hắn lấy một cái lá cỏ cuốn lên, sau đó nói với ba sinh linh còn lại: "Tổng cộng hai viên, đều là Toái Hư Cảnh hậu kỳ, chia đều nhé?"
"Ngươi giết chết, cho nên ngươi hấp thu đi." Mật Hoan Yêu Vương lắc đầu, tỏ vẻ nó không muốn.