Đương nhiên lòng dạ Tử tước Cáp Nhĩ vốn hẹp hòi, tuy rằng không thèm để ý thông cáo như vậy, nhưng vẫn ra lệnh giấu nhẹm tất cả thông cáo không
để rơi vào tay Thanh Hương lĩnh. Tuy rằng không biết có ích lợi gì hay
không, nhưng Tử tước Cáp Nhĩ chỉ là không muốn truyền bất cứ tin tức gì
cho Khang Tư, để cho tên khốn ở Thanh Hương lĩnh chết già là tốt nhất.
Tuy rằng Tử tước Cáp Nhĩ chơi không đẹp, hơn nữa hệ thống mật vệ
Khang Tư vừa mới thành lập, nhưng tin tức này gần như đã truyền khắp
Băng Diệu công quốc, không cần đi dò hỏi cũng có thể biết, cho nên Khang Tư cũng đã biết tin tức này.
Khi Khang Tư biết tin, hắn rất
nghi hoặc: rõ ràng chỉ là hai thế lực chiến đấu vì để tranh đoạt địa
bàn, như thế nào liên lụy đến toàn bộ quý tộc cùng thương nhân? Thương
nhân gặp cơ hội có thể trở thành quý tộc, quý tộc xuống đài cũng có thể
trở thành thương nhân, đâu cần phân biệt rõ ràng như thế chứ?
Bởi vì Khang Tư ôm trong lòng ý nghĩ như vậy, cho nên hắn cũng không xem chuyện này quan trọng.
Tuy rằng ở Băng Diệu công quốc đại bộ phận quý tộc bắt đầu cảnh giác
giới thương nhân, nhưng số quý tộc trong nội tâm không đặt vấn đề thương nhân là quan trọng lại chiếm đại đa số.
Ở những người này xem ra thương nhân chỉ là người có tiền bạc, có thể khống chế vật tư mời chào đoàn lính đánh thuê mà thôi.
Đối với điều này, chỉ cần mình nắm giữ quân đội thì căn bản không cần quan tâm tới, cùng lắm thì ở thời điểm vật tư khuyết thiếu, giả trang
đạo tặc tiến hành cướp bóc là được rồi.
Bá tước Bỉ Khắc thân
là quý tộc chiến đấu trước nhất cùng thương nhân, tâm tình cũng không
tốt chút nào, bởi vì thành Bỉ Khắc hùng mạnh ngoài ý liệu của hắn.
Hắn điều động năm đội ngàn người tới cũng không đánh hạ được thành Bỉ Khắc, phải biết rằng năm ngàn tinh binh này chính là đã từng trải qua
huấn luyện lại trang bị đầy đủ.
Hơn nữa tin tình báo điều tra
đối phương cũng không có tăng binh đều là binh sĩ lần đầu tiên tiến vào
bên trong thành, cứ như vậy một ngàn tên lính không ngờ có thể chống lại nhiều tinh binh của mình?
Quái lạ chẳng lẽ toàn bộ bọn chúng đều là cấp bậc kỵ sĩ? Điều đó không có khả năng!
Bá tước đại nhân tức giận vạn phần tăng thêm người thu thập tin tình
báo, nhưng kết quả quay về báo cáo lại khiến hắn tức muốn ói máu.
Tất cả đoàn lính đánh thuê thành Bỉ Khắc, cùng trai tráng toàn thành
đều bị Liên minh thương nghiệp chó má này thu mua sạch, cho nên lần này
công thành đối mặt với địch nhân không phải mấy ngàn người, mà có tới
hơn hai vạn binh địch! Hơn năm ngàn binh sĩ tấn công hai vạn tên lính
phòng thủ thành trì, không bại mới là lạ!
Bá tước cảm giác
chính mình đã bị làm nhục, cũng cảm giác bất kể quân dân thành Bỉ Khắc
đều phản bội hắn. Bá tước tức giận vạn phần cũng chẳng hơi đâu so đo cái gì “thâm tàng bất lộ”, hắn trực tiếp triệu tập toàn quân.
Nguyên vốn người đời trông thấy Bá tước thất bại, trốn ở bên cạnh cười
trộm, nhưng khi phát hiện số lượng toàn quân Bá tước xuất động, tất cả
đều ngạc nhiên sững sờ.
Bởi vì không ngờ binh mã của Bá tước vượt hơn ba vạn quân.
Ba vạn binh mã của Bá tước không thèm quan tâm, bao vây quanh thành
Bỉ Khắc một vòng, sau đó điều động máy bắn đá bắn thí xác vào thành Bỉ
Khắc.
Hành động này của Bá tước chỉ là để cho hả giận mà thôi, nhưng ai cũng không ngờ, hành động này lại làm cho quý tộc nhận được
tin không khỏi đề cao vũ lực của Liên minh thương nghiệp lên một tầng.
Bởi vì Bá tước đúng là đã lôi ra hết cả vũ lực giấu tận đáy hòm của
mình, nếu không phải quân địch quá mạnh, Bá tước đâu có kích động như
thế chứ?
Bởi vì ai nấy đều biết Bá tước giấu diếm nhiều võ lực như vậy khẳng định có mưu đồ sâu xa. phỏng chừng thường ngày thủ hạ
bình thường của Bá tước cũng không biết có nhiều binh lực như thế, mà
hiện tại Bá tước lại xuất ra hết lực lượng ẩn giấu của mình, điều đó
cáng chứng tỏ Liên minh thương nghiệp phi thường lợi hại.
Vì
có nhận định này các quý tộc bắt đầu hạn chế nhân số hộ vệ của các
thương đoàn, bởi vì trong quý tộc thực là có một số điên cuồng, hoặc là
cùng cấu kết với một số thương đoàn nào đó, chuyên môn bắt nạt thương
đoàn đối địch, khiến cho chuyện bạo lực giữa thương đoàn và quý tộc liên tiếp xuất hiện. Có thể nói quan hệ giữa thương đoàn cùng quý tộc đã
tiến thêm một bước sắp vỡ tan.
Tiếp theo đó khi truyền ra tin
tức Bá tước Bỉ Khắc điều động mấy vạn đại quân vẫn như cũ không đánh hạ
được thành Bỉ Khắc, thì đối kháng giữa quý tộc và thương đoàn liền tới
giai đoạn gay cấn, rất nhiều thương đoàn trong lãnh địa nếu không bị áp
bức phải chạy trốn thì hưng binh chống cự lại.
Mà trong chuyện đối kháng, một vài quý tộc suy yếu bị thương đoàn tiêu diệt liên tiếp
xảy ra. Ngược lại tới thời điểm thương nhân cùng thương nhân, quý tộc
cùng quý tộc hỗ trợ nhau chinh chiến, thì Băng Diệu công quốc bắt đầu
xuất hiện hỗn loạn lớn rồi.
-----------------------
Trong một tòa nhà cấp cao nọ, dưới ánh nến mờ tối, mấy gã nam nhân nhìn không rõ mặt đang tụ tập cùng nhau bàn bạc gì đó.
Đột nhiên một gã vỗ mạnh lên bàn, giọng trung niên vang lên ngay sau đó:
- Hoang đường! Ngươi như thế nào lại ngu xuẩn đến giương cờ Liên minh thương nghiệp đối kháng với một tên Bá tước?
Một thanh âm còn trẻ lầm bầm:
- Cũng tại tên Bá tước kia hơi quá đáng thôi! Vì để thu lại thành
trì, lại giả dạng đạo tặc cướp sạch tài sản của thương đoàn bên trong
thành. Trong đó lại có bốn năm nhà là người của liên minh chúng ta đấy!
Nếu Liên minh chúng ta không làm ra phản ứng gì, chẳng phải là làm cho
đồng bạn chúng ta phản cảm ư? Vậy liên minh còn có ích lợi gì chứ!
- Dù vậy cũng không cần trực tiếp giương lên lá cờ của chúng ta chi!
Nếu muốn dạy cho tên Bá tước kia bài học thì còn nhiều phương pháp mà!
Ngươi xem hiện tại đã làm cho quan hệ của tất cả thương đoàn cùng quý
tộc giảm xuống tột cùng rồi! Thậm chí ở một số địa phương đã trở thành
tử địch! Liên minh thương nghiệp chúng ta ở trong mắt đám quý tộc đó hầu như nửa bước khó đi rồi!
- Nhưng không treo cờ thành viên của chúng ta lại như thế nào biết chúng ta làm để bọn họ hết giận chứ? Hơn
nữa, Liên minh thương nghiệp chúng ta mạnh như vậy, cần gì phải sợ phản
ứng của đám quý tộc?
Giọng người trẻ tuổi xem ra vẫn có điểm không phục.
- Hừ! Đừng xem thường quý tộc, từ sau khi ba đại công quốc ở Tuyết
quốc nổi dậy, thiên hạ này chính là thiên hạ của giới quý tộc. Đừng thấy trong bọn họ có một số ngu xuẩn ngốc nghếch, nhưng cũng không ít nhân
vật dũng mãnh! Bọn họ đối xử với người đụng chạm tới địa vị và quyền lợi của bọn họ thì tuyệt đối sẽ không chùn tay!
- Nhưng thương
nhân khắp Tuyết quốc chúng ta liên hợp lại, khẳng định có thể khống chế
lương thực, quần áo, binh khí, áo giáp vật tư các loại. Mất đi những thứ này, quý tộc hoàn toàn không đáng để trong mắt nữa!?
Người trẻ tuổi thật không đồng ý quý tộc hùng mạnh nên quả quyết nói như vậy.
Giọng người trung niên bực tức nói:
- Ngươi cũng nói là toàn bộ thương nhân Tuyết quốc liên hợp lại,
nhưng điều này có khả năng sao? Không nói quý tộc khống chế thương đoàn
siêu cấp, chính là các đại thương đoàn hơi có cấp bậc bình thường một
chút đều là quý tộc khống chế. Các hội thương đoàn đó cùng thương nhân
chính thức của chúng ta đứng chung một chỗ sao? Bọn họ chỉ mong sao
thương đoàn chúng ta mau mau bị tiêu diệt, để giành lấy thị trường của
chúng ta! Bằng không ngươi nghĩ xem vì cái gì quý tộc cùng thương đoàn
lại càng ngày càng đối kháng kịch liệt? Đó là vì các quý tộc thương đoàn đó đang vận hành để làm mới chiêu bài, làm lại từ đầu.
- A!
Thì ra có chuyện như vậy! Ta còn nói chỉ là đấu tranh với một tên Bá
tước nho nhỏ, như thế nào lại xảy ra hiện trạng như bây giờ.
Người trẻ tuổi có điểm giật mình có chút khẩn trương có hơi phẫn nộ nói.
Người trung niên nói giọng u ám:
- Hừ! Biết lợi hại rồi sao! Chờ đến lúc thời cơ thích hợp, chỉ một
câu nói của thương đoàn quyền quý có thể khiến liên minh chúng ta tan rã chia năm xẻ bảy, rồi các thủ lãnh liên minh của chúng ta sẽ bị nghèo
túng bị truy đánh, nếu không bị người lập công bán đứng bắt bớ, thì cũng bị người giết, bị ám sát chết như con chó ghẻ!
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Người trẻ tuổi rốt cục khẩn trương hẳn lên.
- Làm sao bây giờ ư? Còn có thể làm sao bây giờ! Tìm cơ hội làm cho liên minh chúng ta thoát ra khỏi vòng xoáy này!
Người trung niên tức giận nói.
- Vậy tìm cơ hội thế nào đây?
Câu hỏi của người trẻ tuổi làm cho cả phòng lúc này yên tĩnh lại.
Một hồi lâu sau, vang lên tiếng ho khan của một lão nhân sau một lúc, lão nhân nói:
- À hà! Lão hủ có một biện pháp.
- Ồ! Mau nói đi!
Người trung niên cùng gã trẻ tuổi đồng thời ngạc nhiên vui mừng thúc giục, tuy nhiên lão nhân lại cười ha hả không lên tiếng.
Thanh âm người trung niên có hơi tức giận nói:
- Ta cho lão một mối buôn bán vũ khí tại Bá tước lĩnh!
Người trẻ tuổi dường như chợt bừng tỉnh nói:
- Ta cũng cho lão một mối buôn bán vũ khí tại Bá tước lĩnh.
Tuy nhiên nói xong, người trẻ tuổi liền nổi nóng lên:
- Nói mau! Chớ quên chúng ta chính là châu chấu bị cột chung trên một sợi dây! Chúng ta không sống dễ chịu lão cũng chẳng hay ho gì đâu!
Lão nhân không tranh cãi, ngược lại vẫn ung dung nói:
- Yên tâm đi! Ta cũng là một phần tử nòng cốt trong thương minh, bọn
quyền quý đó có buông tha ai cũng sẽ không bỏ qua chúng ta.
Nói đến đây lão nhân dừng lại một chút rồi tiếp:
- Biết người nào có thể khiến cho tất cả quý tộc của ba Công quốc căm thù không?
- Tất cả quý tộc ba Công quốc căm thù?
Giọng điệu người trẻ tuổi để lộ ra vẻ mù mờ.
Còn người trung niên trầm tư suy nghĩ một chút sau đó giật mình nói:
- Người có được ngọc tỷ Cổ quốc đồng thời có nguyện vọng khôi phục quyền thống trị Cổ quốc?
- Ha ha! Không nói cái ngọc tỷ kia thiệt hay giả, còn người muốn
thống nhất chẳng qua chỉ là kẻ có dã tâm mà thôi. Quý tộc hoặc là đầu
nhập vào hoặc là đối địch, cũng không phải toàn thể coi là kẻ địch.
Lão nhân cười nói, không đợi hai người đặt câu hỏi đã nói tiếp:
- Người có thể bị ba Đại Công quốc bắc quốc căm thù chỉ có hậu duệ
vương thất ngày xưa. Bởi vì đối với hậu duệ vương thất Cổ quốc mà nói,
toàn bộ quý tộc hiện tại ở bắc quốc đều là phản nghịch. Cho nên các quý
tộc đó vì địa vị và danh phận của chính mình, khẳng định sẽ tiêu diệt
hậu duệ này. Bởi vì ai mà không biết, vương thất như vậy sẽ có sức thu
hút, lực hô hào hiệu triệu mạnh biết bao chứ! Cho nên lựa chọn trước
tiên là phải tiêu diệt mới được.
- Hậu duệ Cổ vương quốc? Có
người như vậy sao? Cổ quốc đã bị diệt vong mấy trăm năm rồi mà! Dù là
thực sự tồn tại hậu duệ như vậy, chỉ sợ bọn họ cũng không biết huyết
mạch của mình ở nơi nào nữa! Dù sao cũng đã qua lâu như vậy.
Người trung niên rất nghi hoặc nói, mà người trẻ tuổi lại không lên
tiếng, phỏng chừng hắn cũng không biết Cổ quốc là cái quái gì.
- Ha ha! Vừa khéo! Lão hủ vừa nhận một mối làm ăn, nên biết được có tồn tại một người như vậy.
Lão nhân cười nói.
- Người nọ tự bộc lộ thân phận của mình à? Người hơi có chỉ số thông
minh bình thường một chút cũng sẽ không làm như thế? Có thể là giả mạo
hay không?
Người trung niên rất là cảnh giác hỏi.
Lão nhân nói:
- Cái này cũng có thể! Tuy nhiên họ tộc và huy hiệu của người đó đều
hoàn toàn cùng một dạng với vương thất Cổ quốc. Hơn nữa không ngờ hắn
còn đang xây dựng tòa thành trên nền cung điện cũ của Cổ quốc. Điều này
không khác gì tự bộc lộ thân phận, chỉ có điều là không có mấy người
biết nội tình, cho nên hắn vẫn còn có thể yên ổn như thế. Hơn nữa, kỳ
thật chúng ta không cần quan tâm thiệt hay giả, chúng ta chỉ cần tung
tin gây chú ý cho một vài quý tộc mà thôi.
- Như thế, nếu người này chỉ là người bình thường... Ồ? Vừa rồi lão nói xây dựng tòa thành? Hắn đã là quý tộc rồi sao?
Lão nhân xác nhận:
- Đúng vậy! Hắn đã là Tử tước, nhưng lại có thêm tước vị Nam tước,
lãnh địa tăng lên tới hơn mười vạn cây số vuông. Là đại quý tộc xếp vị
trí thứ hai chỉ dưới Bá tước Bỉ Khắc.
- Kỳ quái, lẽ ra hắn
khoa trương dòng họ và huy hiệu của mình như thế, vì sao đến bây giờ
cũng còn không có người biết tường tận về hắn? Lại để hắn trở thành quý
tộc lớn như thế chứ?
Người trung niên quả thực rất nghi hoặc không sao hiểu được.
- Thực bình thường, một là thời gian qua quá lâu, người bình thường
đều quên mất sự tồn tại của Cổ quốc; hai là hắn từ một đoàn trưởng lính
đánh thuê trở thành địa vị hiện tại này, cũng chỉ mới thời gian hơn nửa
năm mà thôi, tốc độ tăng lên quá nhanh, người ngoài hoàn toàn không thể
biết được tường tận về hắn.
Lão nhân vừa nói ra, người trung niên và gã trẻ tuổi đều không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Người sống cả đời cũng không có biện pháp trở thành một quý tộc cấp
thấp khắp nơi đều có, nhưng người chỉ trong thời gian nửa năm liền từ
một đoàn trưởng lính đánh thuê biến thành đại quý tộc có được lãnh địa
mười vạn cây số vuông, bản thân lại mang hai cái tước vị Tử tước và Nam
tước. Bất luận người này có huyết mạch Cổ quốc hay không, thì hắn cũng
quá mức lợi hại rồi.
- Tốt lắm! Cứ truyền bá tin tức về người
này ra ngoài, cho đám người đó quấy lộn lên một lần nữa, chúng ta có thể thoát ra từ trong vòng xoáy. Nói không chừng chúng ta còn có thể dựa
vào cơ hội quá tốt này phát triển thịnh vượng hơn lên đấy.
Người trung niên rất là hưng phấn vỗ tay nói.
- Ta nghĩ rằng Liên minh thương nghiệp chúng ta hẳn là nên ngầm trợ
giúp hậu duệ Cổ quốc này một chút, bằng không ta sợ hắn chống đỡ không
được chìm mất trong trung tâm cơn bảo.
Lão nhân nhắc nhở.
- Ừ! Đúng vậy!
Người trung niên rất tán thành, mà lúc này gã trẻ tuổi lại có điểm bất mãn nói:
- Ta nói hai vị tiền bối, có thể nói cho tiểu tử biết hậu duệ Cổ quốc này là chuyện gì xảy ra hay không?
- Hậu duệ Cổ quốc chính là con cháu có huyết mạch vương thất của kẻ
thống trị sau cùng của quốc gia Tuyết quốc, vốn trải qua ba Đại công
quốc tạo phản cướp lấy ngôi vị đại công, huyết mạch vương thất đã bị
giết sạch hầu như tuyệt mạch. Dù sao ba Đại công quốc lập quốc nhiều năm như vậy, cũng chưa từng có người nào bộc lộ ra thân phận đó. Nhưng cho
dù như vậy, bất cứ ai cũng không dám cam đoan không có lưu truyền huyết
mạch cho tới nay. Cho nên một khi xuất hiện hậu duệ của thời đại vương
thất Tuyết quốc thống nhất thì danh từ “Nghịch tặc”, đúng là chỉ dành
riêng để gán cho giới quý tộc của ba Đại công quốc.
Lão nhân nói.
Người trung niên cũng bổ sung thêm:
- Bởi vì như thế, cho nên các quý tộc một khi phát hiện huyết mạch Cổ quốc, khẳng định sẽ bất chấp tất cả tiêu diệt cho bằng được kẻ làm ảnh
hưởng tới địa vị cao quý của bọn họ. Mà nếu như vậy, chúng ta cũng sẽ
theo tình thế hỗn loạn đó thoát ra được. Bởi vì so với cạnh tranh giữa
bọn họ và thương nhân chúng ta, huyết mạch Cổ quốc mang tới nguy hại còn lớn hơn nhiều. Nhất là vì kẻ có huyết mạch đã có được lãnh địa tới mười vạn cây số vuông.
- Hiểu rồi! Tuy nhiên hay là chúng ta hãy
đầu tư vào hậu duệ Cổ quốc này đi? Vạn nhất nếu hắn thành công, đầu tư
của chúng ta đúng là đưa ra một kim tệ thì có thể đổi lấy trăm vạn kim
tệ đấy!
Người trẻ tuổi nói.
- Ái chà! Đầu tư vào
hắn? Thân phận Tử tước của hắn ở Bá tước lĩnh Bỉ Khắc nơi đó có lẽ rất
mạnh, nhưng với toàn bộ Tuyết quốc mà nói lại căn bản không đáng nhắc
tới, đầu tư vào một người như vậy có thể sẽ lỗ vốn đấy.
Lão nhân ngập ngừng nói.
Còn người trung niên bất mãn nói:
- Chúng ta chỉ cần chạy thoát khỏi vòng xoáy này! Ngươi lại còn muốn ở lại không đi, thật muốn hại chết chúng ta sao.
- Ta cũng không phải muốn hại các người! Các người ngẫm lại xem,
người ta chỉ trong thời gian nửa năm liền trở thành Tử tước có lãnh địa
mười vạn cây số vuông, tiếp tục cho hắn mấy năm nữa sẽ trở thành cái gì? Các người không phải nói tất cả quý tộc đều xem hắn là kẻ địch chứ, kỳ
thật chân chính là kẻ địch của hắn cũng chỉ là quý tộc ở Bá tước lĩnh mà thôi. Hơn nữa ta thật không tin sau khi hậu duệ này hùng mạnh lên, quý
tộc còn có thể ngu xuẩn liều chết cùng hắn, nói không chừng bọn họ sẽ
đầu nhập vào hậu duệ này, trực tiếp làm cho thân phận của mình biến
thành quang minh chính đại. Còn nữa, hiện tại kẻ có dã tâm ở Tuyết quốc
nhiều như vậy, ai dám cam đoan không có người sẽ dựa vào danh nghĩa của
hậu duệ này hành động? Nói không chừng khi danh tiếng của hắn nổi lên,
toàn bộ tầng lớp hạ tầng ở Tuyết quốc sẽ thuận theo lẽ phải tụ tập lại
đấy! Đến lúc đó chúng ta lại mò đến đầu nhập, hiệu quả và lợi ích sẽ
không tốt như lúc này.
Người trẻ tuổi rất đắc ý nói.
Nghe nói như thế, lão nhân và người trung niên đều trầm mặc. Một hồi lâu sau, người trung niên mới nói:
- Chúng ta vẫn cứ dựa theo kế hoạch trước để chúng ta thoát ra đã.
Còn như chuyện đầu tư để xem tình hình có biến chuyển gì tính sau. Tuy
rằng thời điểm đó hiệu quả và lợi ích thấp một chút, nhưng dù sao cũng
hơn an toàn so với hiện tại.
Người trung niên vừa nói ra lời
này, lão nhân lập tức gật gù đồng ý, mà người trẻ tuổi so ra ít lịch
duyệt, hơi chần chừ một chút sau đó cũng đồng ý.
Vì thế, không biết truyền đi lúc nào, nhưng ở khắp Băng Diệu công quốc đã bắt đầu lan truyền một tin tức: Đó chính là, hậu duệ vương thất Cổ quốc đã xuất
hiện, hơn nữa Tử tước đại nhân còn đang ở trong nội thành một Bá tước
lĩnh nào đó, có được lãnh địa rộng lớn, binh sĩ dưới trướng cường tráng
dũng mãnh, có dã tâm chuẩn bị khôi phục thống nhất toàn bộ Tuyết quốc.
Lúc đầu tin tức này còn không có người nào chú ý tới, nhưng theo lời
đồn càng ngày càng lan rộng, hơn nữa càng ngày càng kể lại tỉ mỉ. Thậm
chí trừ tính danh chỗ hậu duệ vương thất Cổ quốc kia không có bị công bố ra, còn tin tức về hậu duệ này có bao nhiêu địa bàn, có bao nhiêu binh
sĩ đều bộc lộ ra ngoài.
Giới quyền quý nghe đến tin giựt gân
như vậy, đầu tiên là lòng hiếu kỳ thúc đẩy, nên nghe được bắt đầu dò xét dòng họ cùng địa vị của hậu duệ Cổ quốc này. Nhưng sau đó lại nhàm chán bỏ qua.
Bọn họ tuy rằng biết sự tồn tại của Cổ quốc, nhưng
cũng không có so đo một cái tồn tại chỉ còn trên lịch sử. Ở trong mắt
bọn họ, xuất hiện một hậu duệ Cổ quốc thì có thể làm gì chứ? Chẳng qua
thêm một quý tộc mà thôi.
Hơn nữa, nói không chừng tổ tiên
mình cũng là hậu duệ Quốc vương cổ đây! Thời gian qua lâu như vậy, với
lại người ngoài khó vào Tuyết quốc, thông qua hôn nhân với nhau, huyết
mạch của mọi người cũng không sai biệt lắm. Cho nên đối với chuyện này,
hoàn toàn chỉ là hứng thú mà thôi.
Dòng họ vương thất Cổ quốc
vẫn còn có người biết đến, một khi đã biết dòng họ, tra tiếp một chút Tử tước trực thuộc Bá tước lĩnh, công quốc chỉ có bao nhiêu đó, thật rất
dễ dàng liền biết hậu duệ vương thất Cổ quốc trong lời đồn là ai. Sau
khi biết đáp án, những tên nhàn rỗi đến nứt trứng này cũng chỉ vứt bỏ
chuyện này qua một bên.
Tuy nhiên, lời đồn đãi cũng không có
dừng lại, sau khi truyền ra tin tức gã hậu duệ Cổ quốc này có nguyện
vọng khôi phục Cổ quốc thống nhất, rất nhanh lại truyền đến đây một lời
đồn.
Đại khái là nói cơ sở của các quý tộc hiện có đều xây
dựng ở thời kỳ ba Đại công tước, nói cách khác các quý tộc đó nhận mệnh, truy tra đến ngọn nguồn đều là nhận mệnh thuộc về phản nghịch, cũng như nói toàn bộ quý tộc hiện nay đều là phản nghịch!
Lời đồn đãi này vừa truyền ra tới, tất cả quý tộc biết tin đều tức giận nổi gân xanh, chửi má nó! Phản nghịch ư!!!
Đây không phải là thật tình muốn hủy diệt địa vị hợp pháp của mình
sao? Một khi địa vị đã không có hợp pháp, vậy chính mình cùng đám đạo
tặc chiếm đất làm vua kia có khác gì nhau đâu?
Về phần giải thích.
Người hiểu chút lịch sử đều biết: vương thất Cổ quốc không có làm gì
sai trái, thần tử phía dưới làm phản, dùng võ lực cưỡng ép tiêu diệt Cổ
quốc!
Lúc trước dân chúng vì vương thất Cổ quốc mà tác chiến,
nhưng một thời gian dài cũng không thành công, bị ba đại phản nghịch đối phó giết sạch toàn bộ dân cư mấy thành ở Tuyết quốc.
Dân chúng bị giết nhiều quá khiếp sợ, lúc đó mới thành lập ba Đại công quốc và kéo dài tới nay.
Cho nên nếu giải thích địa vị hợp pháp thì đều là “nắm tay lớn chính
là vua”, vậy còn giải thích cái gì? Cho nên chỉ có tiêu diệt gã hậu duệ
vương thất kia thì những tin đồn nhảm này mới có thể tiêu tán, đồng thời có thể làm cho danh tiếng của mình nâng cao thêm một bậc.
Có ý niệm này trong đầu, các quý tộc đều cho người điều tra nơi tồn tại của gã hậu duệ vương thất.
Bởi vì có đám nhàn rỗi đến nứt trứng đó làm gương, cho nên các quý
tộc rất nhanh liền nhận được tin tình báo chuẩn xác: gã hậu duệ vương
thất này chính là một Tử tước trực thuộc Bá tước lĩnh Bỉ Khắc, lĩnh chủ
Thanh Hương lĩnh... Khang Tư - Lôi Luân Đặc.
Quý tộc nhận được tin tức này lập tức thông báo cho Bá tước Bỉ Khắc đang phân cao thấp
cùng thành Bỉ Khắc. Vừa đọc tin này, Bá tước Bỉ Khắc ngạc nhiên một hồi, không ngờ chính mình lại đề bạt địch nhân lên thành quý tộc? Là chính
mình tạo cơ hội cho tên quý tộc địch nhân này có cơ sở?
Vừa
nghĩ đến sẽ có vô số quý tộc dùng cái cớ này để mưu đồ cắt xén lãnh địa
của mình, Bá tước Bỉ Khắc liền cảm thấy toàn thân hết nóng lại lạnh thật khó chịu dị thường.
Bá tước Bỉ Khắc hiểu rằng chỉ có mau
chóng tiêu diệt Khang Tư, mới có thể lấp được sơ hở. Đương nhiên hắn
mong muốn ngay lập tức triệu tập tất cả binh mã phóng tới Thanh Hương
lĩnh, nhưng quân chủ lực bên mình lại bị thành Bỉ Khắc chết tiệt này
kiềm giữ ở nơi này không bỏ đi được.
Nghị hòa???
Nghĩ cũng không nghĩ tới, bởi vì dưới trướng của mình có gã hậu duệ Cổ
quốc, đã bắt đầu phiền toái rồi, lại xảy ra chuyện bị ép buộc phải cầu
hòa cùng thương nhân, nói không chừng công tước đã chờ đợi cơ hội từ lâu sẽ lập tức hạ lệnh cách chức tước vị Bá tước của mình ngay. Cho nên
chuyện ngu ngốc như vậy tuyệt đối không thể làm!
Tuy nhiên Bá
tước đại nhân cũng không phải không có biện pháp, hắn lập tức lấy thân
phận Bá tước Bỉ Khắc hạ lệnh: “Tất cả quý tộc trực thuộc Bá tước lĩnh Bỉ Khắc đều có thể tấn công Khang Tư kẻ có dã tâm này. Người nào tiêu diệt Khang Tư, người đó sẽ nhận được tước vị và lãnh địa của Khang Tư!”
Hắn không dám tuyên bố Khang Tư là phản nghịch, bởi vì điều này chẳng khác nào tát vào mặt của tất cả quý tộc, nên chỉ có thể sử dụng tội
danh mơ hồ là kẻ có dã tâm như vậy thôi.
Mệnh lệnh rất nhanh
liền truyền đạt tới Tử tước Cáp Nhĩ nơi này, nhìn đến mệnh lệnh, cùng
với nguyên nhân gây ra chuyện, Tử tước Cáp Nhĩ trợn tròn mắt.
Bởi vì hắn nhớ tới thời gian nào đó trước đây hắn nhìn thấy dấu hiệu
trên mặt cờ trong tay phụ thân, lại nhớ tới phụ thân chiếu cố cho Khang
Tư, hóa ra gia tộc của mình cùng gã hậu duệ Cổ quốc này có quan hệ không giống như bình thường. Nói không chừng bản thân mình cũng có thể là hậu duệ vương thất Cổ quốc đây!
Nghĩ vậy Tử tước Cáp Nhĩ lập tức bối rối đứng lên.
Nếu như trước đây có được thân phận hậu duệ vương thất Cổ quốc, mình
còn có thể đắc chí, bởi vì chứng tỏ huyết mạch của mình lâu đời và tôn
quý nha!
Nhưng hiện tại làm hậu duệ Cổ quốc chính là địch nhân của toàn bộ Tuyết quốc, nếu như bị người ta biết chính mình có liên
quan với hậu duệ Cổ quốc, vậy thì mình nhất định sẽ xui xẻo rồi!
Cho nên Tử tước Cáp Nhĩ tuy rằng biết mình trách lầm phụ thân, nhưng
không mảy may ân hận chút nào, ngược lại hắn càng thêm phẫn nộ.
Ngươi nói ngươi là quý tộc tốt không đáng chạy tới nối quan hệ cùng gã hậu duệ Cổ quốc gì đó? Hiện tại làm cho mình nơm nớp lo sợ. Nếu lỡ xảy
ra chuyện gì làm cho cả gia tộc diệt vong, phụ thân ngươi đúng là tội
nhân của cả gia tộc đó!
Tử tước Cáp Nhĩ đang đi qua đi lại,
suy nghĩ làm thế nào nhanh chóng giải quyết Khang Tư, hầu che dấu mối
quan hệ của phụ thân mình với Cổ quốc, cùng với làm sao nhân cơ hội mở
rộng lãnh địa của mình, đột nhiên hắn chấn động toàn thân.
Chết tiệt! Mấy tên khốn kia cũng nhìn thấy dấu hiệu trên mặt lá cờ đó,
chờ thân phận hậu duệ Cổ quốc của Khang Tư truyền lan đến đây, khẳng
định bọn chúng sẽ chú ý tới!
Tuy rằng mấy tên này cùng theo
mình mưu nghịch, nhưng dù như thế thật không thể yên tâm được, bọn chúng nếu đã vì mình mà phản bội phụ thân, như vậy cũng có thể vì những người khác mà phản bội lại mình. Cho nên mầm móng tai hoạ như vậy tuyệt đối
không thể lưu lại!
Nghĩ vậy Tử tước Cáp Nhĩ lập tức nôn nóng bắt đầu triệu tập người thân tín thực sự của hắn lại.
Nhận được mệnh lệnh Áo Đặc Hàn nói với tên lính liên lạc:
- Hãy chờ ta một chút! Thay quần áo xong lập tức cùng đi bái kiến đại nhân.
Tên lính liên lạc không hiểu nội tình gật đầu bước vào. Dựa theo lệ
thường mệnh lệnh truyền tới nơi là được, người ta có phục tòng mệnh lệnh hay không thì không quan hệ gì tới một tiểu binh như hắn.
Áo
Đặc Hàn quay người bước vào phòng trong. Lúc hắn xoay người rời đi nếu
tên tiểu binh nhìn thấy, sẽ phát hiện những người mình phải truyền lệnh
đều tụ tập đông đủ ở trong này.