Chương 15: Cần Thêm Nhiều Mạng Người
"Chào Ryan cảnh quan."
Peter vén dải băng cảnh giới, bước vào phòng khách nhà biểu ca Lewis.
Bên ngoài căn phòng, không ít hàng xóm hiếu kỳ tụ tập xem. Vài chiếc xe cảnh sát đỗ ngay phía ngoài.
Peter tiến đến, hỏi cảnh quan Ryan: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Chúng tôi nhận được báo án từ hàng xóm của Lewis, nói nghe thấy tiếng la hét từ đây."
Cảnh quan Ryan chỉ vào vũng máu trong phòng khách, nói: "Khi chúng tôi đến, Lewis và vợ đã biến mất, hiện trường chỉ còn vết máu cùng dấu vết giằng co."
Peter nhíu mày, quan sát mọi thứ xung quanh: "Vậy là vợ chồng Lewis có thể đã gặp chuyện chẳng lành."
"Khả năng rất cao. Chúng tôi đã kiểm tra vết máu tại hiện trường."
Anh vỗ vai Peter: "Nhưng cũng có thể hai người bị bắt cóc. Mọi chuyện chưa đến mức tồi tệ nhất. Chúng tôi sẽ sớm tìm ra họ, dù còn sống hay đã chết."
Peter gật đầu, trầm ngâm suy nghĩ.
Clark bảo đã thấy Terry con ở nhà Lewis.
Mình cũng đã đến hiện trường chôn xác, xác nhận đất đai có dấu vết bị đào xới.
Vậy có nghĩa là Terry con, người mà Vanessa chôn ở bãi tha ma, giống như con trai của lão White trong truyện "Bàn Tay Khỉ", đã quay trở lại.
Có phải Terry con, sau khi biến thành xác sống, đã giết vợ chồng Lewis?
Hắn từng thấy chó săn của Bill, sau khi biến thành xác sống thì hung tàn thế nào.
Nhưng nếu Terry con gây ra chuyện, vậy thi thể đâu?
Dù nó có xé xác cha mẹ thành mảnh nhỏ, hiện trường cũng phải còn dấu vết, không thể nào sạch trơn như vậy được.
Nhìn lên bầu trời u ám bên ngoài, Peter cảm thấy một luồng khí tức tà ác đang lan tỏa, bao trùm nơi này.
Nói vài câu với Ryan, hắn quay người rời đi.
Không lâu sau khi Peter rời đi, một bóng người đứng từ xa, nhìn chằm chằm vào dinh thự nhà Lewis.
Cha xứ Norma, người chủ trì tang lễ cho con trai Lewis, đã quan sát mọi thứ từ trong đám đông.
Đợi cảnh sát rời đi, ông ta mới quay người bước đi.
Lái xe, vị cha xứ gầy yếu vừa ho khan vừa giảm tốc độ.
Khi cơn ho dịu đi, ông ta dừng xe bên đường, lấy thuốc ra uống.
Mắc bệnh ung thư phổi, mạng sống của ông ta đang đếm ngược, chỉ có thể dựa vào những loại thuốc đắt tiền để kéo dài sự sống.
"Sắp thành công rồi."
Khi tâm trạng đã ổn định, ông ta lẩm bẩm một mình rồi khởi động xe.
Chiếc xe dừng trước một ngôi nhà màu lam đã cũ kỹ, xập xệ.
Cửa chớp rách nát, tường nhà phủ đầy dây leo hai ba chục năm, những cành nhỏ chằng chịt gần như muốn bóp nát bức tường.
Một cơn gió lạnh thổi qua, cuốn theo những chiếc lá rụng dưới mái hiên, tiếng chuông gió vang lên lộn xộn. Hai con mèo xám giật mình bởi tiếng chuông, nhảy từ bậc thềm xuống, chạy trốn về phía sau nhà.
Cha xứ Norma đẩy cửa, ném chìa khóa xe lên bàn, rồi đi vào thư phòng.
Khóa cửa thư phòng lại, ông ta dùng sức đẩy giá sách.
Sau giá sách là lối vào một tầng hầm.
Cha xứ Norma bước xuống từng bậc thang, chậm rãi tiến xuống dưới.
Trong tầng hầm tối tăm, tràn ngập mùi hôi thối. Ở vị trí trung tâm là một cái tế đàn.
Trên tế đàn đặt một cuốn sách da người màu đen, nặng trịch.
Để chữa căn bệnh nan y của mình, ông ta đã từ bỏ đức tin vào Chúa, bắt đầu tin vào thế lực tà ác.
Cuốn sách ma thuật đen tối này chính là phao cứu sinh của ông ta.
Trong sách có Hắc Ma Pháp, thứ có thể điều khiển sinh vật bất tử. Đây cũng là lý do ông ta có thể điều khiển xác sống.
Đúng vậy, ông ta có thể điều khiển xác sống.
Vô tình phát hiện ra vùng đầm lầy bên ngoài thị trấn có thể khiến xác chết "sống lại", biến thành xác sống, ông ta đã giữ bí mật này cho riêng mình.
Quả thực có những người tin vào sự sống lại, đã chôn xác người thân ở đó.
Kết quả là những xác chết biến thành xác sống, bị ông ta điều khiển.
"Chừng này vẫn chưa đủ, ta cần chuyển hóa thêm nhiều nữa."
Ông ta nhìn chằm chằm vào cuốn Hắc Ma Pháp, vẻ mặt trở nên dữ tợn.
Kiểm soát càng nhiều Sinh Vật Hắc Ám, sức mạnh của ông ta càng lớn, mới có thể chữa khỏi căn bệnh nan y.
"Cần phải có thêm nhiều người chết!"
Ánh mắt u ám của ông ta nhìn vào tờ lịch trên tường.
Một ngày trên lịch bị gạch chéo bằng bút đỏ.
...
"Anh khỏe không, Peter?"
Tại trang trại Kent, Jonathan ân cần hỏi Peter.
"Tôi ổn, chỉ là dạo này có nhiều chuyện xảy ra quá."
Trong phòng khách, Peter đứng trước cửa sổ, nhìn đàn trâu nhàn nhã gặm cỏ trong trang trại.
Từ nhà Lewis trở về, vẻ mặt hắn có chút ngưng trọng.
"Chuyện nhà Lewis tôi đã nghe. Bi kịch cứ giáng xuống đầu họ."
Jonathan cho rằng Peter đang đau buồn vì biểu ca Lewis.
Thực tế, hắn không có tình cảm sâu sắc với gia đình biểu ca.
Nhưng rốt cuộc ai là kẻ giở trò quỷ?
Vị cha xứ đáng ngờ kia?
Hắn đã dùng siêu tốc độ lục soát nơi ở của vị cha xứ trung niên kia, nhưng không phát hiện ra điều gì đáng ngờ.
Lẽ nào phải bắt ông ta lại, thẩm vấn một phen?
Sau khi thẩm vấn xong, để tránh lộ bí mật về năng lực của mình, sẽ phải thủ tiêu ông ta?
"Jonathan, anh có biết cha xứ Norma của nhà thờ không?"
Peter ngừng suy nghĩ lung tung, hỏi Jonathan về cha xứ Norma.
"Không rõ lắm, nhưng nghe nói ông ta có tiếng là tốt."
Jonathan suy nghĩ một chút rồi nói: "Ông ta là người chủ trì Lễ Hội Thu Hoạch bao năm nay. À phải, Lễ Hội Thu Hoạch sắp được tổ chức rồi. Nếu anh muốn tìm hiểu về ông ta, có thể giao lưu với ông ta trong ngày lễ."
"Lễ Hội Thu Hoạch" mà Jonathan nói là ngày lễ thường niên của thị trấn Smallville.
Nguồn gốc của ngày lễ có thể bắt nguồn từ thế kỷ 17, khi những người Thanh giáo định cư ở Smallville tổ chức các hoạt động ăn mừng, tạ ơn Thượng Đế đã mang đến mùa màng bội thu.
Vào ngày lễ, mọi người mặc trang phục truyền thống, tổ chức nhiều hoạt động ăn mừng, ví dụ như "Cướp bánh mì" hoặc "Quán táo"
"Lễ Hội Thu Hoạch?"
Nghe Jonathan nói về Lễ Hội Thu Hoạch sắp tới, Peter vô thức nhìn vào đồng hồ đeo tay, nhưng quên rằng chiếc đồng hồ mình đang đeo không phải là loại thông thường.
"Ừ, Clark và Ahome chắc hẳn đang rất mong chờ ngày lễ."
...
"Vô cùng mong chờ ạ."
Sau khi lái xe về nhà, Peter hỏi hai đứa trẻ về cảm nghĩ của chúng về Lễ Hội Thu Hoạch.
Cả hai đồng thanh bày tỏ sự mong đợi.
"Ba ơi, cướp bánh mì là gì ạ?"
Ahome tò mò hỏi: "Là nhiều người tranh nhau một cái bánh mì ạ?"
"Ừ, người trẻ tuổi sẽ ném bánh mì lên không trung, sau đó những người khác sẽ cố gắng tranh giành."
Clark chớp đôi mắt tò mò: "Còn Quán Táo thì sao ạ?"
Peter xoa đầu cậu bé: "Hoạt động 'Quán Táo' là mọi người mang táo của mình ra bán. Những quả táo này thường được làm thành tương táo hoặc bánh táo. Con có hứng thú không?"
"Có ạ, cha đỡ đầu."
Clark rõ ràng rất hứng thú với hoạt động Quán Táo. Cậu bé đã nghĩ cách nhờ cha đỡ đầu dạy mình làm bánh táo rồi...