Con Thỏ Này Phải Chết (Vô Địch Thôn Phệ)

Chương 196: Lén lút ăn trộm

Chương 196: Lén lút ăn trộm

Hằng Nga nghe xong, lập tức hứng thú, đứng dậy đi quanh một vòng, cổ trang sa mỏng bạch y đón gió múa, đúng là một giai nhân quyến rũ, sau đó ngoái nhìn cười nói:

-So với y phục này của ta đẹp hơn sao?

Tần Thọ nói:

-Y phục của nàng tất nhiên xinh đẹp, chỉ là phong cách khác biệt, mỗi loại đều có sức quyến rũ riêng.

Sau khi Hằng Nga suy nghĩ, hỏi:

-Y phục kia đắt không?

Tần Thọ nói:

-Đương nhiên không đắt, ta chính là thợ may! Nhà thiết kế vĩ đại nhất thế giới! Ta theo số đo của nàng tuỳ cơ ứng biến!

Hai chữ số đo này, Tần Thọ cường điệu tăng thêm trọng âm, nước bọt lại có chút không ngừng được.

Hằng Nga liếc hắn một cái nói:

-Chờ em làm được, ta xem một chút lại nói.

Tần Thọ nghe xong, lập tức cười tươi như hoa, chỉ cảm thấy bữa cơm này đặc biệt thơm...

Cùng lúc đó, trong động Khuê Tùng, Yêu Tam Thiên một thân đại hồng bào ngồi bên trên một tảng đá hoa sen, thưởng thức trà, cười ha hả nhìn lên bầu trời, một bên phẩm một bên thầm nói:

-Nên cầm cũng nên tới tay rồi, làm sao vẫn chưa trở lại? Nô gia này nửa đường cướp giết bố trí nửa ngày, hẳn là không cần dùng? Không thú vị…

Nói xong, Yêu Tam Thiên cúi đầu, cầm lấy một cái quạt xếp, trên quạt xếp có một người, vẻ mặt dữ tợn, nhìn vô cùng phẫn nộ. Yêu Tam Thiên dùng châm đâm một cái, vẻ mặt của người nọ trở nên càng thêm phẫn nộ cùng thống khổ, đồng thời, một vệt máu đỏ chảy ra từ chiếc quạt gấp...

Trong đại doanh Thiên Hà Thủy Quân, Thiên Bồng đặc biệt vui vẻ, mặc dù hôm nay không thấy Hằng Nga, nhưng bất kể nói thế nào, hắn rốt cục có thể danh chính ngôn thuận một tháng lên Nguyệt Cung một lần, không cần lại mỗi lần phải đi đường vòng.

Tâm tình tốt, rượu tự nhiên không thể thiếu, có rượu liền muốn có đồ ăn, kết quả đồ ăn tới rồi, Thiên Bồng lại không vui vẻ, sau đó liền nghe trong doanh trướng truyền ra một tiếng gào thét phẫn nộ.

Về sau quân doanh nghiêm cấm ăn củ cải! Đều mang đi!

...

Nhưng mà vui vẻ nhất vẫn là Tần Thọ, hắn tại thời điểm này, đang ngồi xổm trên bụi cỏ, tay cầm một thủy cầu liên tục lẩm bẩm:

-Trộm trời, trộm đất, trộm quần lót ngươi… trộm trời trộm đất…

Đồng thời, Tần Thọ không ngừng dùng ngón tay chỉ vào Khuê Tùng đạo nhân và Tam Hoàn động chủ trong thủy cầu.

Khuê Tùng mắng to:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi có bản lĩnh đem chúng ta thả ra đại chiến ba trăm hiệp!

Tần Thọ lắc đầu nói:

-Thỏ gia ta không hứng thú với nam nhân, đừng nói chuyện, để thỏ gia ta chơi tiếp.

Tam Hoàn động chủ lạnh lùng nói:

-Con thỏ, ngươi cũng biết chúng ta là ai?

Tần Thọ nói:

-Các ngươi là ai, thậm chí có phải người hay không, thỏ gia ta đều không quan tâm. Thỏ gia ta chỉ quan tâm, các ngươi sẽ thế nào.

-Con thỏ, ngươi còn chưa làm rõ tình huống, nếu là Thiên Bồng bắt chúng ta, chúng ta cũng không có gì để nói. Nhưng ngươi là cái thá gì? Ngươi chỉ là một con thỏ hoang trên Nguyệt Cung mà thôi, mà ở sau lưng chúng ta chính là Nhất Trung Môn! Sư phụ của chúng ta chính là tổ sư tám triệu năm trước quật khởi giữa bầu trời, chính là nhân vật cấp bậc Thiên Tiên. - Tam Hoàn động chủ lộ ra thân phận.

Tần Thọ sững sờ, hỏi:

-Nhất Trung Môn?

Tam Hoàn động chủ cho rằng Tần Thọ nghe qua danh tiếng tông môn nhà mình, vô cùng đắc ý ngẩng đầu lên nói:

-Đúng, Nhất Trung Môn!

-Nhất Trung, ta Ngũ Trung. - Tần Thọ thầm nói.

Tam Hoàn động chủ sững sờ, hoàn toàn nghe không hiểu ý tứ Tần Thọ, hỏi:

-Con thỏ, ta không có đùa với ngươi! Tổ sư chúng ta thế nhưng là Thiên Tiên cấp một!

Tần Thọ nghe xong, chân mày hơi nhíu lại:

-Mới Thiên Tiên, vậy sợ là không phải thứ gì tốt. Ta nói với các ngươi, các ngươi Nhất Trung ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không có, như vậy không được. Ta đoán chừng tỉ lệ lên lớp của các ngươi đều không cao.

-Lộn xộn cái gì? Con thỏ, ta nhắc nhở ngươi, lửa giận của Thiên Tiên cũng không phải thứ ngươi có thể tiếp nhận lên! - Khuê Tùng đạo nhân kêu lên.

Tần Thọ nghiêng đầu nhìn hai người, lửa giận của Thiên Tiên? Ngẫm lại dáng vẻ một bụng tức giận của Thiên Bồng, nói:

-Ta đã chịu rất nhiều lửa giận của Thiên Tiên, cũng không cảm thấy có gì không thể tiếp nhận. Các ngươi đừng ngắt lời, thỏ gia ta đang vội.

Nói xong, Tần Thọ tiếp tục thi triển thần thông trộm kỹ.

Hai người nghe vậy, trong lòng cũng rung động không thôi, chẳng lẽ tin tức sai? Con thỏ có thể coi thường Thiên Tiên? Nếu là như vậy...

Hai người lập tức lo lắng...

Lại thêm hai người phát hiện, con thỏ chỉ dùng ngón tay đụng vào bọn hắn, giống như là tiểu hài tử nhìn thấy đồ chơi mới lạ, cũng không có làm nhục hoặc là động tác uy hiếp gì tiếp theo, dứt khoát lười lãng phí sức lực mắng hắn, ngồi xếp bằng.

Tam Hoàn động chủ nói khẽ với Khuê Tùng đạo nhân:

-Con thỏ này khẳng định là đang khoác lác, chúng ta không nói nhảm với hắn, trước hết nghĩ biện pháp khôi phục lực lượng, sau đó tranh thủ phá vỡ thủy cầu lại nói.

Khuê Tùng đạo nhân gật đầu nói:

-Ừm, sư đệ nói rất đúng, chờ chúng ta phá vỡ phong ấn, hừ hừ…

Hai người nhìn nhau cười lạnh, sát khí trong lòng càng ngày càng mạnh.

Lời nói của hai người làm sao có thể chạy thoát được cái lỗ tai lớn của Tần Thọ? Hắn cũng không quan tâm lắm, mà cười lạnh trong lòng:

-Ha ha… chờ các ngươi phá vỡ phong ấn? Chỉ cần cho thỏ gia ta thời gian, thỏ gia sẽ để các ngươi đi đường cũng không đi được, chỉ biết gọi ba!

Tần Thọ không để ý tới bọn hắn, an tâm trộm...

Tần Thọ biết, xác suất thành công của trộm kỹ thấp đến dọa người, mà thực lực chênh lệch càng lớn thì xác suất thành công cũng càng thấp.

Trước mắt chính là hai Địa Tiên, mà hắn ngay cả tiên cũng không phải, chênh lệch đâu chỉ cách xa vạn dặm?

Cũng may hai người bị phong ấn pháp lực, ngay cả thần thức đều bị áp chế, nếu không ước tính Tần Thọ phải mất bao nhiêu năm, mới có thể trộm được ít đồ.

Cho dù như thế, Tần Thọ trộm trọn vẹn một canh giờ, trong đầu mới nhiều thêm một đoạn tin tức!

Tần Thọ mừng rỡ trong lòng:

-Trộm được rồi!

Tranh thủ thời gian kiểm tra trộm được cái gì, sau khi Tần Thọ kiểm tra, vẻ mặt lập tức đọng lại - cách làm thịt kho tàu.

Chết tiệt! Hai vương bát đản này không lo tu luyện, vậy mà còn học kỹ năng nấu ăn? Cầm thú! Tần Thọ mắng to trong lòng, tiếp tục trộm.

Một canh giờ sau, Tần Thọ lần nữa trộm được đồ vật mới — Phương pháp cởi quần áo chính xác!

Mẹ kiếp! Tần Thọ kiểm tra, lập tức có một loại thôi thúc muốn phát điên!

Thần thông của hắn rất biến thái, nhưng mà trộm đồ vật càng biến thái hơn! Vậy mà lộn xộn cái gì cũng trộm được!

Làm thịt kho tàu, cởi quần áo này đều tính là kỹ năng, một người như vậy tối thiểu cũng sẽ có mấy chục loại kỹ năng rác rưởi đi? Thí dụ như ăn cơm, đi ngủ, ngồi, tư thế đi đường chính xác...

Mà một Tiên Nhân sống không biết bao nhiêu vạn năm, liền xem như kẻ ngốc, tiếp xúc đồ vật nhiều, đồ vật cũng liền tự nhiên nhiều hơn.

Đoán chừng chỉ riêng ngôn ngữ liền có thể học được không biết bao nhiêu loại...

Tính như vậy, Tần Thọ khổ cực phát hiện, mục tiêu công pháp mà hắn muốn trộm, thật đúng là chỉ có thể dựa vào vận khí...

Không sai, mục đích Tần Thọ muốn hai người kia chỉ có một, trộm một môn có thể tu luyện, công pháp ngưng tụ Thiên Địa Chi Lực!

Mặc dù 《 Bát Cửu Huyền Công 》 cũng là công pháp, nhưng mà công pháp này hắn chỉ có luyện thể một bộ phận công pháp, mặc dù uy lực cực lớn, nhưng mà đối với cảnh giới tăng lên trợ giúp không lớn.

“Đường dài còn lắm gian truân, ta đem trên dưới mà tìm kiếm, vì tương lai, nỗ lực!”

Tần Thọ tự động viên trong lòng, sau đó bắt đầu một ngày mười hai canh giờ hành trình sờ cầu.

-Tư thế đi đường chính xác…

-Ăn bưởi như thế nào.

-Làm sao ăn hạch đào không lột vỏ.

-Phương pháp phân biệt đẳng cấp linh tinh.

-Cách phân biệt gà đực cái.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất