Chương 78: Cực phẩm mà!
Tần Thọ ợ một cái, sờ sờ bụng nói:
-Không có mùi, còn có thật nhiều nguyên khí.
Vẻ mặt của Tế Điên đen sì...
Tần Thọ nhướng mày một cái, bỉ ổi hỏi:
-Tức giận nữa hả?
Tế Điên hừ một tiếng không trả lời.
Tần Thọ nói:
-Có gì mà phải tức giận? Nói ra để cho ta vui vẻ với...
Tế Điên theo bản năng sờ sờ chân, lúc này mới nhớ ra, vừa mới cởi giày ra đã mất… cắn răng nghiến lợi nói:
-Sao ngươi lại có thể vô sỉ đến như vậy?
Tần Thọ buông tay ra nói:
-Ta là người vô liêm sỉ? Ngươi nói sẽ nôn ra hai con gà, ngươi xem, đến bây giờ vẫn chỉ có một con đây. Ngươi nói láo, ngươi mới là đồ vô liêm sỉ...
-Ta...
Tế Điên tức giận đến mức lỗ mũi cũng sắp méo đi rồi, nhưng mà vẫn há to miệng, lại thêm một con gà nữa nhảy ra. Lần này là một con gà trống to, gà trống to vừa nhả ra lập tức tỏ vẻ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang ngẩng đầu lên, gáy ó o, giang cánh ra, rất là có mấy phần ý tứ khinh thường tất cả.
Tế Điên lầm bầm nói:
-Con thỏ chết tiệt, bây giờ ta nhìn con gà này, cũng thấy nhìn thuận mắt hơn so với ngươi!
Tần Thọ ôm cánh tay, cực kỳ đồng ý nói:
-Ta tin tưởng là con gà mái kia cũng nghĩ như vậy.
Tế Điên: "..."
-Nhìn con gà này một chút xem, cái tinh thần này, không phải là tốt hơn ngươi rất nhiều sao? Ưỡn ngực ngẩng đầu, đúng là phong thái của người đứng đầu!
Kết quả vừa mới dứt lời, con gà trống lớn đột nhiên cưỡi lên trên lưng gà mái, sau đó vỗ cánh bắt đầu làm chuyện cảnh báo trẻ em dưới mười tám tuổi không được nhìn.
Trên mặt Tần Thọ hiện lên vẻ kinh ngạc, kêu lên:
-Này này này… chú ý ảnh hưởng! y… Ôi chao, vật họp theo loài… đây chính là thứ đồ chơi mà ngươi thấy vừa mắt sao? Thật đúng là cực phẩm mà!
Vừa nói chuyện, Tần Thọ vừa che mắt, nghiêng đầu đi, giống như cảm thấy xấu hổ khi nhìn cảnh này.
Con thỏ chết tiệt này kêu lên một tiếng, thu hút không ít ánh mắt nhìn về phía bên này...
Mặt già của Tế Điên đỏ lên, vội vàng lấy cái túi kia, nhét hai con gà vào, đồng thời, cũng hận không thể nhét nốt cả mình vào, thật là mất mặt!
-Ngươi muốn chui vào không? Ta có thể giúp một tay, chỉ cần một món pháp bảo là được.
Đúng lúc này, một con thỏ đê tiện đến gần hỏi thăm.
Tế Điên:
-...
-Quên đi, nhìn khuôn mặt vô liêm sỉ đỏ bừng kia của ngươi cũng biết, ngươi vẫn còn có thể gánh được. - Tần Thọ bày ra dáng vẻ ta hiểu rõ ngươi, lắc lắc đầu nói.
Tế Điên bắt đầu lục túi, tìm đao...
Tần Thọ thấy Tế Điên sắp bạo phát rồi, vội vàng nói:
-Chúng ta đang nói chuyện nghiêm chỉnh mà, chẳng lẽ ngươi muốn ta nói… Hừ hừ. Ngươi hiểu mà.
Tế Điên vừa nghe nhắc đến Hạo Thiên Khuyển, lập tức héo rũ, tức giận nhìn chằm chằm Tần Thọ, cắn răng nghiến lợi nói:
-Ngươi biết cái gì?
Sau đó Tế Điên truyền âm nói:
-Hạo Thiên Khuyển không giống vậy, hắn cũng tu luyện Bát Cửu Huyền Công, nên có một cơ thể rất mạnh, tràn đầy nguyên khí, đầy đủ thơm ngon, béo ngậy… Khụ… Lạc đề rồi. Tóm lại, hắn tu luyện Bát Cửu Huyền Công, nhưng mà do thể chất của bản thân, nên cũng không có tu luyện tới trình độ quá cao hay thâm hậu. Cho nên, Dương Tiễn tìm cho hắn một bộ công pháp, tên là Bát Phương Quy Nguyên, sau khi tu luyện Bát Phương Quy Nguyên, có thể ngưng tụ nguyên khí bốn phương tám hướng trên khắp trời đất để dung nhập vào cơ thể! Cứ như vậy...
Tần Thọ theo bản năng lau nước miếng nói:
-Nguyên khí càng thêm tràn đầy, lại càng đầy đủ thơm ngon...
-Đúng vậy...
Tế Điên cũng lau nước miếng theo, sau đó đột nhiên phục hồi tinh thần lại, kêu lên:
-Đúng vậy cái rắm! Đừng có ngắt lời ta! Mới vừa nãy đang nói đến đâu rồi? Đúng rồi, là sau khi Bát Phương Quy Nguyên dung nhập vào trong cơ thể, cơ thể sẽ có được năng lực khôi phục cực mạnh! Cho dù con chó kia vẫn không thể tu luyện tới cực hạn như cũ, nhưng mà chém một chân của hắn, trong nháy mắt là sẽ lại có một cái nữa mọc ra… Hơn nữa đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có bất kỳ sự ảnh hưởng gì! Nhiều nhất, cũng chỉ là phải về nhà tu luyện nhiều thêm hai ngày mà thôi.
Tần Thọ nghe xong, lập tức hiểu được ý của Tế Điên, người này định bắt Hạo Thiên Khuyển làm thịt chó để kiếm tiền, không có một siêu thị thịt chó tự phục vụ nào cả! Đồng thời cũng hiểu được vì sao lúc đầu người này lại liều mạng sống chết muốn giành lấy con chó, cũng sẵn sàng thực hiện lời hứa cho hắn một cái chân chó, cảm giác Hạo Thiên Khuyển cũng không thể chia ra được nhiều lắm, chỉ có chân chó là nhiều...
Nhưng mà Tần Thọ buồn bực nói:
-Đã như vậy, tại sao ngươi không chặt lấy một cái chân, rồi nhanh chân bỏ chạy?
Tế Điên thở dài nói:
-Vào lần đầu tiên, bần tăng đúng là thật sự muốn làm như vậy, thiếu chút nữa đã thành công. Không biết làm sao lúc ấy Dương Tiễn lại gần đó, nên thất bại… Sau lần trộm chó kia, Dương Tiễn cũng cẩn thận hơn. Hắn đã đi xin một món pháp bảo hộ thể cho Hạo Thiên Khuyển, một khi pháp bảo kia bị kích hoạt, sẽ mạnh mẽ cố định Hạo Thiên Khuyển ở tại chỗ, hơn nữa còn hấp thu năng lượng của trời đất để tạo thành kết giới thật dày bảo vệ an toàn cho nó, đồng thời phát ra báo động, thông báo vị trí cho chủ nhân của pháp bảo. Ta không thể lấy được thứ đồ chơi kia trong một thời gian ngắn...
-Cho nên ngươi đã bắt ta?
Nghi vấn trong lòng của Tần Thọ, giờ phút này rốt cuộc cũng đã được giải đáp, Tế Điên dẫn theo hắn, chính là muốn mượn răng của hắn để cắn mở kết giới, bắt chó hầm thịt!
Tế Điên gật đầu nói:
-Đúng vậy, vốn là muốn mời ngươi cùng nhau ăn thịt chó, kết quả… Ài… Ngươi nói một chút xem, lúc đầu ngươi không cắn rách quần của ta, ta dẫn ngươi đi tìm nơi có núi có sông tươi đẹp, hầm một nồi thịt thơm lừng, uống mấy vò rượu ngon, có bao nhiêu tự do tự tại chứ...
Tần Thọ ha ha cười khan một tiếng, không có trả lời. Theo quan điểm của Tần Thọ, thứ gì cũng không tốt bằng việc ngắm nhìn Hằng Nga!
-Bây giờ, có thể nói là Dương Tiễn hoàn toàn có lòng phòng bị, nếu muốn ra tay, lại càng thêm khó khăn...
Tế Điên có chút chán nản nói.
Tần Thọ có thể nói gì? Nếu là lúc trước, hắn không ngại giúp đỡ một chút...
Nhưng mà bây giờ, quan hệ giữa Tần Thọ và Hạo Thiên Khuyển cũng không tệ lắm, cho nên, hay là thôi đi.
Điều nên biết cũng đã biết rồi, khoát khoát tay, tạm biệt với Tế Điên.
Tế Điên ước gì tên ôn thần này đi nhanh lên, phất tay một cái, ý bảo hắn cút nhanh lên. Ai cũng không nhìn thấy, sau khi con thỏ rời đi, Tế Điên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm nói lẩm bẩm một câu:
-Con thỏ ranh này chơi tâm cơ với bần tăng. Hừ, cái rương bị vỡ cuối cùng cũng được đưa đi, nhẹ nhõm hẳn...
Tần Thọ cũng không biết Tế Điên nói thầm cái gì, sau khi trở về vị trí chỗ ngồi của Bát Tiên, uống rượu ăn hoa quả, nghe Bát Tiên nói chuyện phiếm về đủ loại chuyện thần kỳ ở dưới hạ giới, nghe cực kỳ say mê. Đồng thời cũng có nhiều nhận thức hơn đối với thế giới này.
Cái thế giới này đã phá vỡ nhận thức truyền thống của Tần Thọ đối với thế giới thần tiên, theo lời nói của Bát Tiên, trên đếm ba mươi ba tầng trời, dưới đếm ba mươi ba tầng đất, thật ra thì đều là dựa vào Tiên Giới, mà Tiên Giới lại rất rộng lớn, không nói vô tận, nhưng mà thực lực không có đạt tới được trình độ Đại La Kim Tiên gì đó mà muốn chạy một lần từ đông sang tây, cũng phải mất thời gian mấy ngàn năm đến trăm ngàn năm. Nếu như ngay cả thần tiên cũng không phải, trên căn bản là có chạy đến chết cũng không thể đi ra khỏi được một đại lục...
Rất nhiều người cả đời cũng không thể đi ra khỏi một ngọn núi được, không phải là do bọn họ đi chậm, mà là bởi vì ngọn núi quá lớn...
Chính vì lớn như vậy, cho nên thần tiên giấu vô số châu báu của Tiên Giới, tự nhiên kỳ ngộ cũng là vô số, mà những thứ đồ này lại mang đến một thế giới rộng lớn vô cùng đặc sắc...
Tần Thọ ngửa đầu nhìn trời, trong lòng thầm nhủ: "Mẹ kiếp, xem ra muốn phát tài, còn phải đi lên đất của Tiên Giới, tùy tiện ăn…"
-Lão đại Lã Động Tân, cho hỏi một vấn đề, rốt cuộc thực lực của ta bây giờ như thế nào?
Trong lúc Tần Thọ nói chuyện, móng vuốt ở sâu trong lớp đệm thịt bóp bóp lớp thịt mỡ dưới cơ bắp.