Công Tử Biệt Tú

Chương 172: Xin phu nhân tự trọng (3)

Chương 172: Xin phu nhân tự trọng (3)
Thấy thế, bộ đầu kia cũng không cự tuyệt, mấy tên bộ đầu cười ha ha rồi chắp tay cảm ơn Lâm Tú, số tiền này chia cho mỗi một người bọn họ, cũng có mười mấy lượng, là bổng lộc mấy tháng của bọn họ.
Liễu Thanh Phong nhìn ngân phiếu trong tay Lâm Tú, trong mắt hiện lên vẻ hâm mộ và khát vọng, nhưng cũng rất nhanh tiêu tán đi.
Hắn ôm quyền với Lâm Tú, nói: “Lâm đại nhân, ta về nha môn trước.”
Lâm Tú cười nói: “Ta còn có chút việc cần hoàn thành, mấy ngày nữa chúng ta gặp.”
Tu vi đình trệ lâu như thế, vừa mới kiếm được một ngàn lượng bạc, Lâm Tú muốn nhanh chóng đổi chúng thành nguyên tinh.
Nói ra thì, một ngàn lượng bạc, cũng chỉ có thể đổi được mười khỏa nguyên tinh, bớt được mười ngày tu hành, lợi dụng nguyên tinh để tu hành, thật sự là rất đốt tiền, lúc này mới chỉ là thức tỉnh lần thứ hai, đợi đến khi lại thức tỉnh một lần nữa, một ngày tu hành sẽ cần một ngàn lượng, sợ rằng có là người có tiền hơn nữa cũng không chống đỡ nổi.
Hắn phải suy xét tìm kiếm một phương pháp mới.

Lâm phủ, trong một sương phòng.
Lúc này chính là đầu thu, thời tiết vẫn còn hơi nóng, nhưng ở trong sương phòng này lại rất mát mẻ, thậm chí có thể nói là rét lạnh, quả thực giống như động băng vậy.
Trên thực tế, nơi này chính là động băng.
Bên trong toàn bộ gian phong đã sớm bị khoét rỗng, bề mặt cùng với bốn phía bức tường đều kết một lượng băng rất dày, Lâm Tú ngồi xếp bằng ở trên băng, trong cơ thể còn có hàn khí không ngừng cuồn cuộn dâng trào.
Dùng nguyên tinh để tu hành, đầu tiên phải tiêu hao hết nguyên lực trong cơ thể, sau đó dùng nguyên tinh để bổ sung, rồi lại tiêu hao, lại bổ sung, lặp đi lặp lại quá trình này mấy lần.
Nói chuyện với động vật là không tiêu hao nguyên lực mấy, loại năng lực cấp thấp này, thậm chí đến tiêu hao nguyên lực, lợi dụng nguyên tinh để tăng lên cũng không làm được.
Sở dĩ dị thuật cấp thiên là dị thuật cấp thiên, không chỉ ở chỗ chúng có năng lực mạnh mẽ, mà còn ở trong thời gian ngắn chúng có thể tiêu hao triệt để nguyên lực trong cơ thể, cái này đại biểu cho tiềm lực của dị thuật.
Lâm Tú có thể vô căn cứ tạo băng và giải phóng lôi đình, đều có thể trong khoảng thời gian ngắn tiêu hao một lượng lớn nguyên lực, có điều động tĩnh sau đó quá lớn, không thể nào che giấu được người khác, vì thế hắn chỉ có thể chủ động tạo một hầm băng trong nhà.
Rau dưa, thịt và các loại thức ăn phòng bếp mới mua đều có thể gửi ở trong này mà không cần lo lắng biến chất.
Không mất thời gian bao lâu, hai khỏa nguyên tinh dị thú bậc hai Lâm Tú vừa mới có được đã bị hắn tiêu hao hết, loại tốc độ tiêu tiền này, có thể xưng là tuyệt đỉnh phá sản.
Có điều, hôm nay giúp Trần viên ngoại tìm được con, thật ra khiến cho Lâm Tú nghĩ được một biện pháp kiếm tiền rất nhanh.
Mật Trinh.
Năng lực thú ngữ này, không chỉ có thể dùng để làm thú y, mà cũng rất thuận tiện dùng để bí mật điều tra một việc nào đó.
Dù sao, bị người khác theo dõi, ai cũng biết cảnh giác, nhưng mà bị chó theo dõi, ai sẽ chú ý đến một con chó, hoặc là, Lâm Tú nuôi một con chim, có là người cảnh giác đến thế nào chăng nữa, cũng sẽ không ý thức được, mình bị một con chim giám thị.
Đại Hạ cũng có loại nghề nghiệp thám tử tư, nhưng không gọi bằng cái tên này, mà gọi là mật trinh, bí mật điều tra riêng tư, mật trinh cái gì cũng làm, tìm người, điều tra bối cảnh cá nhân, ngoại tình, theo dõi giám thị, bảo vệ, và nhiều chuyện khác…
Mật Trinh ti nằm trong hai mươi bốn ti của triều đình, cũng làm chuyện này, điều khác nhau là bọn họ mà mật trinh chính thống, người ăn mày và người bán bánh rán ở bên ngoài Lâm gia kia, chính là Mật trinh.
Giá thuê mật trinh tư nhân rất cao, bởi vì mục tiêu khách bảo vệ của bọn họ không phải là dân chúng bình thường, mà là quyền quý phú thương, từ trong tay bọn họ, có thể mua được bí văn của các đại gia tộc ở Vương Đô. Từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, mật trinh và paparazzi cũng không khác nhau lắm…
Làm nghề này không cần đầu tư nhiều tiền, hơn nữa bình thường đều là giao dịch một lần, không cần đợi thu hồi vốn, là công việc làm thêm lý tưởng nhất của Lâm Tú.
Trong lòng Lâm Tú đã có bước đầu tính toán, hắn đi ra khỏi Lâm phủ.
Con chó Tiểu Hôi kia, hôm nay cung cấp manh mối quan trọng cho hắn, Lâm Tú không có bạc đãi nó, vừa rồi cho nó ăn hai cái giò, năm cái chân gà, bây giờ đang nằm phơi nắng ở bên ngoài Lâm phủ.
Lâm Tú dẫn theo Tôn Đại Lực và Đại Hoàng, đi ra chợ bán chim của Vương Đô.
Hắn định mua một con chim, tuy người bình thường có thể sẽ không hoài nghi Đại Hoàng, nhưng dù sao hình thể của nó quá lớn, ở bên ngoài theo dõi không thành vấn đề, nếu như người bị theo dõi đi vào trong phủ, Đại Hoàng cũng không có cách nào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất