Công Tử Biệt Tú

Chương 320: Hôn trộm (1)

Chương 320: Hôn trộm (1)
Bên cạnh Hoàng Thao có võ giả cấp Địa bảo vệ, cho dù không khí chỉ hơi thay đổi một chút thôi cũng không che giấu được hắn ta.
Lâm Tú hiện nay vẫn chưa phải đối thủ của cường giả cấp Địa.
Song tu cùng công chúa Minh hà xong, Lâm Tú bèn đến Lê Hoa Uyển.
Đã mấy ngày hắn không đến chỗ của Thải Y.
Mấy ngày nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, có thể nói thể xác và tinh thần của hắn đều rất mệt mỏi, bất kể bên ngoài xảy ra chuyện gì, đến Lê Hoa Uyển, ở trong căn phòng nho nhỏ này, nghe giọng hát của Thải Y, trái tìm hắn cũng sẽ bình tĩnh lại.
Hôm nay khi Thải Y xướng khúc ca đầu tiên, phát hiện Lâm Tú đã ngủ thiếp đi.
Hai tay hắn đan chéo, nằm trên bàn, ngủ rất say, giữa chân mày tràn ngập về mệt mỏi.
Lo lắng hắn ngủ như vậy không thoải mái, Thải Y gọi một tiểu tỷ muội đến, hai người dùng hết sức mới đỡ được hắn lên giường, nàng cởi giày của Lâm Tú ra lại đắp chăn cho hắn.
Tiểu cô nương đứng trước cửa sổ, nhìn Lâm Tú ngủ say, cười hì hì nói: "Thải Y tỷ tỷ, Lâm Tú công tử tuấn tú quá"
Thải Y dựng ngón trỏ bên môi, nhỏ tiếng nói: "Suyt, đừng làm ồn đến công tử, muội mau làm việc đi, ta ở đây chăm sóc huynh ấy là được..."
Tiểu cô nương bĩu môi bỏ đi, Thải Y đóng cửa, sau đó lại đi đến bên giường.
Nàng ta nằm ở đầu giường, nhìn Lâm Tú ở khoảng cách gần, trên gương mặt bất tri bất giác lại hiện lên nụ cười.
Quen hắn lâu như vậy, lần đầu tiên nàng nhìn hắn ở khoảng cách gần đến thế.
Thải Y có thể nhìn ra, mấy ngày nay hắn có tâm sự nặng nề, dù là ngủ say chân mày vẫn nhíu lại.
Tuy không biết hắn phiền não vì chuyện gì, nhưng thấy hắn cau mày, trong lòng nàng cũng buồn bã.
Hai tay nàng đan chéo, nằm rạp bên giường, thấp giọng ngâm nga một giai điệu nhẹ nhàng, đây là điệu nhạc của cố hương nàng, khi còn bé mẫu thân đã ngâm nga giai điệu này dỗ nàng vào giấc ngủ.
Trong giọng hát của nàng mang theo một sức mạnh thần kì, rất nhanh chân mày Lâm Tú giãn ra.
Nụ cười lại hiện ra trên gương mặt xinh đẹp của Thải Y, chậm rãi vươn tay giúp hắn sửa lại vài sợi tóc rối loạn, sau đó một tay chống cằm, cứ yên tĩnh nhìn hắn như vậy, Ngắm mãi ngắm mãi, sắc mặt của nàng bất tri bất giác ửng hồng.
Nàng ta nhìn trái nhìn phải, gương mặt càng lúc càng đỏ bừng, sau đó chậm rãi đến gần Lâm Tú, khẽ hôn gương mặt hắn.
Nụ hôn lén lút này đã khiến nhịp tim nàng gia tốc như nai con chạy loạn, lo lắng bị Lâm Tú phát hiện, nàng lập tức muốn rụt cổ lại.
Nhưng vào lúc này, một cánh tay đột nhiên vòng qua cổ nàng.
Cánh tay kéo nhẹ, cả cơ thể nàng đã nhào vào lòng Lâm Tú.
Sau đó môi của nàng, bị hai cánh môi khác bao phủ.
Đôi mắt như chứa đựng vô số ánh sao của nàng, đột nhiên trợn to.
Lâm Tú nằm mơ.
Một giấc mơ rất thơm rất mềm, khiến hắn nhớ lại dư vị vô tận.
Tuy trong mơ chỉ hôn môi, không có nhiều nội dung hạn chế, nhưng suốt nửa năm nay hắn không biết hôn con gái là cảm giác gì, giấc mơ này rất chân thực, Lâm Tú liếm môi thậm chí còn có thể cảm nhận được một chút ngọt ngào.
Thải Y từ bên cạnh bước qua, trong tay bưng theo một chén trà nói: "Công tử dậy rồi à, uống chén trà nhé, huynh ngủ lâu như vậy, nhất định rất khát."
Lâm Tú nhìn Thải Y, trong lòng thầm nghĩ, nhất định hắn đã ở một mình quá lâu, thế mà ban nãy lại mơ thấy Thải Y.
Hắn nhận lấy chén trà từ tay nàng, uống một hơi hết, quả thật hắn rất khát, cũng không biết tại sao, giống như đã làm chuyện gì tốn nước bọt vậy.
Ừng ực uống hết ba chén trà, Lâm Tú mới cảm thấy tốt hơn, lúc này hắn như ý thức được gì đó, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện ngoài cửa sổ là một vùng đen tối.
Hơn nữa khi hắn ngủ là ở cạnh bàn, bây giờ lại nằm trên giường.
Hắn giật mình hỏi: "Ta đã ngủ bao lâu rồi?"
Thải Y nói: "Công tử đã ngủ năm canh giờ rồi."
Sau khi Lâm Tú dùng xong cơm trưa mới đến đây, có lẽ khoảng mười hai giờ trưa, ngủ một giấc mười tiếng, đã sắp đến mười giờ tối.
Tuy ngủ hơi nhiều một chút, nhưng hiệu quả rất tốt.
Hắn cảm giác tinh thần tràn đầy, lại đầy máu sống lại.
Nói thật cơ thể hắn hiện nay thật sự mạnh mẽ thái quá, bên ngoài có kim thân, bên trong có chữa trị, so với tiểu kim cang hồ lô còn mạnh hơn một chút.
Thời gian không còn sớm nữa, sau khi uống nước xong, Lâm Tú xuống giường, tạm biệt Thải Y, rời khỏi Lê Hoa Uyển.
Trước cửa Lê Hoa Uyển, ánh mắt lão ăn mày và người bán hàng rong nhìn hắn rất kỳ lạ, hôm nay vậy mà Lâm Tú lại ở trong đó năm canh giờ, không thể không khiến người khác nghi ngờ, liệu có phải hắn ở bên trong làm chuyện gì khác không.
Cho dù là làm chuyện khác, năm canh giờ thật sự cũng có chút khoa trương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất