Công Tử Biệt Tú

Chương 378: Không chừa thể diện (1)

Chương 378: Không chừa thể diện (1)
Hạ Hoàng im lặng chốc lát, nói: "Ngươi đi nói với hắn, chuyện trước kia, trẫm không nhắc lại nữa, về sau nếu hắn còn dám tùy ý làm bậy, đừng trách trẫm không chừa thể diện cho hắn!"
Chu Cẩm nói: "Lão nô tuân chỉ"
Đông Cung.
Trung Dũng Bá đã chết, hơn nữa triều đình còn không chút nghi ngờ nào, cái chết của lão khác thường, Thái Tử cực kỳ hài lòng, bao nhiêu lâu rồi cuối cùng hắn cũng tìm được một tên thích khách đáng tin.
Hắn xoay người nhìn về phía hoạn quan, hỏi: "Hắn ta có nói khi nào thì ra tay với Lâm Tú không?"
Tên hoạn quan kia thấp giọng nói: "Ngay trong đêm nay."
Thái Tử đang định nói gì thì bỗng nhiên nghiêm mặt, nói: "Đám sổ con này, bản cung đều đã xem xong, sai người ta mang vài xấp mới đến đi"
Chu Cẩm đi đến từ bên ngoài, cười nói: "Điện hạ thật đúng là vất vả, nếu bệ hạ biết, nhất định sẽ cực kỳ vui mừng"
Thái Tử nói: "Chia sẻ ưu phiền giúp phụ hoàng, là chuyện bản cung phải làm"
Sau đó hắn mới hỏi: "Chu tổng quản không ở bên cạnh phụ hoàng, tới Đông Cung của ta, chẳng lẽ là phụ hoàng có điều cần dặn dò chăng?"
Chu Cẩm nhìn hoạn quan sau lưng Thái Tử, nói: "Bệ hạ có khẩu dụ, sai ta đến truyền cho Thái Tử"
Sau khi Thái Tử hiểu ý của Chu Cẩm thì liếc mắt nhìn hoạn quan đứng sau một cái, nói: "Ngươi đi xuống trước đi"
Tên hoạn quan kia lập tức lui ra, thuận tiện đóng cửa điện lại.
Lúc này Thái Tử mới nhìn về phía Chu Cẩm một lần nữa, hỏi:
"Phụ hoàng nói gì?"
Bốp!
Chu Cẩm giáng xuống mặt Thái Tử một cái bạt tai.
Đầu óc Thái Tử ong ong, chấn động nhìn Chu Cẩm, trong đầu trống rỗng, bởi vì quá mức kinh ngạc nên thậm chí đã quên cả phẫn nộ.
Chu Cẩm nhìn dấu bàn tay trên mặt Thái Tử, chậm rãi nói: "Bệ hạ bảo lão nô đến chuyển lời với Thái Tử điện hạ, chuyện trước kia, bệ hạ sẽ không nhắc lại nữa, về sau nếu người còn dám tùy ý làm bậy, ra tay với người thức tỉnh dị thuật hệ băng, nhất là Lâm Tú và nhị tiểu như của Triệu phủ thì đừng trách bệ hạ không chừa thể diện cho người, điện hạ tự giải quyết cho tốt..."
Nói xong, hắn lại khom người thi lễ với Thái Tử, nói: "Điện hạ tuyệt đối đừng trách ta, ta cũng chỉ truyền đạt lại ý của bệ hạ thôi, bao gồm cả cái tát này, cũng là bệ hạ muốn ta làm..."
Sắc mặt Thái Tử âm trầm, im lặng không nói gì.
Chu Cẩm nói: "Ta đã truyền đạt xong ý của bệ hạ, ta còn phải về cung phục mệnh, xin cáo lui..."
Nói xong, hắn lập tức xoay người rời đi.
Chu Cẩm vừa mới rời đi, tên hoạn quan kia chạy vào, lo lắng nói:
"Điện hạ, đêm nay tên thích khách kia sẽ hành động, có muốn..."
Thái Tử vươn tay, ngăn cản hắn ta, cắn răng nói: "Không cần, phụ hoàng nói, sẽ không nhắc lại chuyện trước kia, chuyện mấy hôm trước bản cung bảo hắn ra tay, đây chính là chuyện trước kia..."
Sau đó, hắn lại âm trầm mở miệng: "Lão già kia, một cái tát này, bản cung nhớ kỹ, sau khi bản cung lên ngôi, nhất định sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn!"
Lúc này hắn vẫn chưa chú ý tới, một con vẹt chỏm đầu xanh lam đuôi ngắn đã đậu ở trên cây bên ngoài cửa sổ đang nằm úp sấp ở trong ổ, đôi mắt như đậu xanh, không ngừng chuyển động.
Con chim này đã ở đây rất lâu, trên dưới Đông Cung đều biết đến sự tồn tại của nó.
Bởi vì con chim này cực kỳ xinh đẹp, lại tương đối hiểu tính người, đám hạ nhân của Đông Cung còn có thể thi thoảng cho nó ăn một ít gạo.
Thái Tử đi đến phía trước cửa sổ, nhìn con chim nhỏ kia, tâm trạng vô cùng sung sướng.
Sau ngày hôm nay, Vương Đô này sẽ bớt đi một người mà hắn ghét.
Đêm đã khuya.
Trăng trong như nước, gió đêm thoang thoảng.
Lâm Tú và A Kha ngồi đối diện ở trên ghế đá trong sân, đều không mở miệng nói chuyện.
Lần này A Kha tới Vương Đô, thật ra chính là vì giết Trung Dũng Bá và ác bá kia, hiện tại hai người đều đã chết, cũng đến lúc nàng phải rời đi rồi.
Nàng khác Lâm Tú, sau lưng nàng còn có tổ chức, cũng sẽ có nhiệm vụ.
Ngoài Vương Đô, còn có rất nhiều dân chúng ở các nơi khác đang chịu ức hiếp chờ bọn họ đến giải cứu.
Thật ra đến hiện tại, nàng đã dừng chân ở Vương Đô đủ lâu rồi.
Lâm Tú có chút không nõ.
Mấy ngày nay, khó khăn lắm có người có thể trò chuyện với hắn, cùng hắn tu hành vào mỗi tối, A Kha đi rồi, nơi này chỉ còn lại một mình hắn.
A Kha cũng một mực im lặng.
Hai nhiệm vụ lần này, đại khái chính là nhiệm vụ nhẹ nhàng nhất mà nàng phải chấp hành từ trước đến giờ.
Trước kia nàng luôn độc lai độc vãng, một mình hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại có người ở cùng, giúp nàng sắp xếp tất cả, nàng cực kỳ thích loại cảm giác này, nhưng nàng biết, đây chỉ là tạm thời.
Lâm Tú và nàng, xét cho cùng vẫn không phải người ở cùng một thế giới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất