Công Tử Biệt Tú

Chương 379: Không chừa thể diện (2)

Chương 379: Không chừa thể diện (2)
Nàng đã từng tưởng tượng, nếu hắn cũng gia nhập Thiên Đạo Minh, sau này hai người các nàng có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, cùng giúp đỡ những dân chúng bị ức hiếp, cùng thưởng thức cảnh đẹp non sông, cùng ngắm mặt trời mọc mặt trời lặn...
Nhưng hắn có người nhà, không có lý do nào lại phải mạo hiểm với nàng.
Theo A Kha thấy, hắn đã đủ bất hạnh rồi, nàng không thể, cũng không muốn kéo hắn vào vực sâu càng bất hạnh hơn nữa.
Đã đến giờ tý, hai người lẳng lặng ngồi ở trong sân, nếu đều không nói lời nào, có về có hơi kỳ quặc.
Một âm thanh nhỏ bé vang lên, một bóng dáng nhảy từ bên ngoài vào sân, lạ càng thêm kỳ lạ.
Hơn nửa đêm, cô nam quả nữ không ngủ lại ở trong này làm gì?
Tắm ánh trăng à?
Vừa rồi hắn ta ở bên ngoài nghe ngóng rất lâu, xác định trong viện không có người, mới nhảy từ ngoài tưởng vào, quyết định để cho mục tiêu lần này, lặng yên không tiếng động chết khi đang ngủ.
Nhưng vừa rơi xuống sân thì thấy được cảnh tượng như vậy.
Giữa Lâm Tú và A Kha lúc này, vốn đã bị bầu không khí biệt ly bao phủ, nhưng lại bị kẻ bỗng nhiên xông vào này phá hỏng hầu như không còn chút nào.
Lâm Tú quay đầu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn ta, giọng nói có chút bất mãn: "Cuối cùng thì ngươi cũng đến rồi, chúng ta đã chờ ngươi rất lâu..."
Lâm Tú và A Kha đương nhiên không phải tự dưng rảnh rỗi ngồi bên ngoài tắm ánh trăng.
Chuyện xảy ra ở phủ Thái Tử nhiều ngày nay hắn đều biết.
Bao gồm cả tối hôm nay, bởi vì hắn biết sẽ có một vị thích khách tới cửa tìm hắn.
Ngoài ra còn có việc hôm nay Chu Cẩm đến Đông Cung, tát Thái Tử một cái, còn cảnh cáo hắn ta vài câu, Lâm Tú đều biết.
Xem ra, cái chết của Trung Dũng Bá vẫn khiến Mật Trinh ti chú ý.
Trong vòng nửa năm, một phủ Trung Dũng Bá chết những ba người, bọn hắn có thể tìm ra nguồn gốc, tra ra cái chết của Tần Duệ bất thường.
Nhưng khiến Lâm Tú không nghĩ tới chính là, Hạ Hoàng lại nhanh khóa chặt mục tiêu là Thái Tử như vậy, xem ra Mật Trinh dưới tay hắn ta cũng không phải đều là mấy kẻ không đáng tin giống lão ăn mày với người bán hàng rong.
Về việc thích khách tới cửa, Lâm Tú đã đoán được từ lâu, tên thích khách kia còn bị dọa đến mức tim như muốn nhảy ra ngoài.
Không ổn!
Nhiệm vụ bị bại lộ rồi!
Mục tiêu hắn ta muốn ám sát, thế mà lại ở sẵn chỗ này chờ hắn ta, chẳng lẽ là cố chủ cố ý tiết lộ hành tung của hắn ta, vụ làm ăn này, bề ngoài là mời hắn ta ra tay giết người, nhưng trên thực tế là kẻ thù muốn mượn cơ hội để tiêu diệt hắn ta?
Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủn, trong lòng tên thích khách đã trải qua trăm lần suy nghĩ, sau đó không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Nhưng hắn ta căn bản không có khả năng chạy thoát.
Hắn ta mới vừa xoay người, một thanh đoản kiếm đã đặt trên cổ của hắn ta.
A Kha nắm đoản kiếm, lạnh lùng nói: "Nếu đã đến rồi thì đừng đi nữa.
Chẳng qua ngay sau đó, nàng bỗng cảm thấy thân thể mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, đến binh khí cũng không cầm nổi, nếu không phải Lâm Tú đúng lúc tiến lên đỡ nàng, chỉ sợ nàng sẽ trực tiếp ngã nhào xuống đất.
Bây giờ tên thích khách kia đã bay lên trời, nhưng đúng lúc này, trong bóng tối, bỗng nhiên bắn ra một vòng cung màu bạc.
Vòng cung lóe lên, cắm vào thân thể hắn ta.
Trong chớp mắt thân thể hắn ta đã mất cảm giác, rơi xuống từ trên không trung.
Một luồng khí lạnh xẹt qua trời đêm, hắn ta ôm yết hầu, mở to hai mắt nhìn Lâm Tú, máu tươi từ trong tay phun ra, ánh sáng trong mắt chậm rãi biến mất.
Một tay Lâm Tú cầm thương, một tay ôm A Kha toàn thân vô lực, hiển nhiên đã trúng độc, nói: "Không bằng đừng đi nữa, cô cứ hành tẩu giang hồ như vậy, bảo ta làm sao có thể yên tâm được đây..."
Thích khách mà thái tử mời đến lần này, rõ ràng không hề tầm thường.
Tuy tu vi võ đạo của gã không cao, nhưng lại có thể trong tình huống không tiếp xúc cơ thể khiến người ta trúng độc mất mạng, rõ ràng đã sở hữu năng lực dị thuật loại này, cũng khó trách sau khi Tần Vũ chết, Thanh Lại ti khám nghiệm tử thi không điều tra được manh mối gì.
Cho dù là dị thuật sự hoặc võ giả cao giai, một khi thất thần cũng sẽ chết trong tay gã.
Lâm Tú không biết A Kha trúng độc gì, nhưng trước mặt hắn bất kể là độc gì cũng không khác biệt.
Ôm A Kha trở về phòng, Lâm Tú không mất bao nhiêu sức lực đã dùng năng lực thanh trừ độc tố trong cơ thể nàng, A Kha dựa vào lòng hắn, dùng chút sức ít ỏi cắn răng nói: "Gã dùng độc, bỉ ổi!"
Lâm Tú không nhịn được gõ trán nàng nói: "Ngày đầu tiên cô hành tẩu giang hồ sao, nói quy tắc với thích khách gì chứ, nếu không có ta ở đó cô đã bị một kẻ yếu hơn mình giết ngược lại rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất