Công Tử Biệt Tú

Chương 389: Theo dõi Linh Quân. (3)

Chương 389: Theo dõi Linh Quân. (3)
Cũng may cái toà nhà này cũng đủ lớn, Lâm Tú tu hành ở hậu viện, căn bản tiền viện sẽ không nghe được động tĩnh gì.
Triệu Linh m kinh ngạc nhìn bóng lưng Lâm Tú rời đi, lẩm bẩm nói: "Sao hắn đột nhiên trở nên chăm chỉ thế này..."
Tần Uyển nhìn nàng một cái, nói: "Nếu ta là hắn, có thê tử như Triệu Linh Quân, ta sẽ chăm chỉ hơn nhiều."
Triệu Linh m khó chịu hỏi: "Vì sao? Có thê tử như tỷ tỷ ta thì thế nào?"
Tần Uyển thản nhiên nói: "Cũng không có gì, nhưng chính vì đêm đại hôn bỏ chạy để trượng phu lại, giờ hắn không cố gắng tu hành thì còn có thể làm gì bây giờ, yếu đuối cho bị thê tử của mình khinh thường cả đời sao?"
Triệu Linh m lại bắt đầu cảm thấy đau lòng.
Nữ nhân này, thật sự nói chuyện làm người ta chán ghét.
Không nói thì có ai bảo bị cấm đâu?
Nàng không để ý đến Tần Uyển nữa, đi đến hậu viện, nói với Lâm Tu đang tu hành: "Ta với ngươi cùng nhau..."
Lâm Tú không nghĩ rằng Triệu Linh m sẽ đến tu hành cùng hắn.
Nàng là chủ tu dị thuật, võ đạo chỉ cần nhìn sơ qua là được, cũng không phải là thế mạnh của nàng.
Lâm Tú luyện trong chốc lát mới ý thức được một lúc lâu rồi mà người bên cạnh không phát ra tiếng nào, nhìn sang, phát hiện Linh m đang nằm sấp lên mặt bàn bằng đá ngủ say.
Nàng không như Lâm Tú không biết mỏi mệt, tu hành cả ngày mệt chết đi được, buổi tối lại tu hành với Lâm Tú thêm nửa canh giờ, tinh lực trong cơ thể đã sớm cạn kiệt rồi.
Lâm Tú ôm nàng về phòng, lúc đặt nàng lên giường nàng cũng không tỉnh lại.
Đắp chăn kỹ cho Linh m xong, lại vuốt vuốt vài cọng tóc rối trên trán nàng, Lâm Tú ngồi bên giường im lặng nhìn nàng.
Đừng thấy ban ngày nàng tăng động như thỏ điên mà nhầm, bộ dáng tối đến mệt ngủ cũng thục nữ cực kỳ.
Những điều Tần Uyển nói, tuy Lâm Tú không thích nghe nhưng hắn không thể không thừa nhận những gì nàng nói đều là nói thật.
Hắn không phải là chàng thiếu niên mới biết yêu lần đầu, có thể hiểu rõ lòng mình thế nào.
Nếu phải kết hôn với Linh m, có lẽ hắn sẽ không kháng cự cuộc hôn sự này như vậy.
Nhưng trên đời làm gì có nếu như, cũng sẽ không dễ được toại nguyện đến vậy, hơn nữa chỉ được chọn một trong hai, chọn cái này phải bỏ cái kia.
Nếu hắn chọn Linh m, vậy thì phải buông bỏ Thải Y và Ngưng Nhi, giờ Lâm Tú không thể chọn như vậy được.
Huống hồ, ngay từ đầu hắn cũng không thể lựa chọn.
lẳng lặng nhìn nàng chốc lát, Lâm Tú ra khỏi phòng Linh m, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Lúc này đã qua giờ tý, Tần Uyển đã sớm ngủ rồi, Lâm Tú quay về nội viện, tiếp tục tu hành, buồn tẻ chán nản. Lúc này, trong đầu Lâm Tú hiện ra một ý niệm.
Giờ Triệu Linh Quân đang làm gì?
Có người ý chí hơn, bản thân chịu cực khổ, thậm chí cố gắng nỗ lực hơn người khác gấp mười lần mới có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay. Nhưng cũng có người tuỳ tiện tu hành một chút là có thể đạt được thành quả như hắn, trong lòng ai cũng không phục.
Nửa đêm, Lâm Tú chưa ngủ, không biết Triệu Linh Quân đã ngủ chưa?
Nếu không vì nàng, Lâm Tú sẽ không tự bức bách mình như vậy, bỗng nhiên hắn muốn biết giờ Triệu Linh Quân đã ngủ chưa.
Cũng đang nhàn rỗi, Lâm Tú tính bay qua đó nhìn xem.
Hắn ẩn nấp thân thể, bay đến hôn phòng.
Một lát sau, Lâm Tú lơ lửng trống rỗng ở trên không cách sân mất chục trượng, nhìn xuống dưới trạch.
Thị lực hắn rất tốt, mặc dù là ban đêm, nương theo ánh trăng nhàn nhạt cũng nhìn rõ hết thảy ở dưới.
Trong viện trống không, không có người, giờ đã sắp rạng sáng, người bình thường còn đang ngủ.
Nhưng có một nơi trong phòng còn sáng đèn.
Đó là hôn phòng của Lâm Tú, giờ chỉ còn mỗi Triệu Linh Quân ở.
Nàng đang làm gì? Sao giờ chưa ngủ?
Trong lòng Lâm Tú tò mò, nhưng lại không dám hạ xuống nhìn xem.
Năng lực của Triệu Linh Quân là niệm lực, nàng có thể cảm giác niệm lực được những gì đang bao trùm trong phạm vi quanh nàng, ẩn thân cũng không có tác dụng gì, Lâm Tú và A Kha đều bị nàng khắc chế.
Ngay khi hắn đang chuẩn bị trở về, cửa phòng đang sáng đèn phía dưới bỗng nhiên mở ra.
Một nữ tử áo trắng đi từ trong phòng ra, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm.
Sau đó, thân thể vút lên trên không, nhanh chóng tiếp cận Lâm Tú.
Da đầu Lâm Tú phát run, lập tức thôi thúc nguyên lực bay ra xa, nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.
Trên cao mấy chục trượng, nữ tử áo trắng đứng đó, gió đêm thổi loạn sợi tóc nàng, làm quần áo phất phới không ngừng.
Ánh mắt nàng nhìn về một hướng, không hề đuổi theo.
Đêm qua, Lâm Tú chỉ ngủ nửa canh giờ.
Dưới sự hiếu kỳ thúc đẩy làm cho hắn không không nhịn được đi nhìn trộm Triệu Linh Quân, không nghĩ tới cách mấy chục trượng mà suýt chút nữa bị nàng bắt được, quả thực làm cho Lâm Tú kinh hãi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất