Công Tử Biệt Tú

Chương 52: Hậu cung quần phương (2)

Chương 52: Hậu cung quần phương (2)
“Dừng lại.”
Thiếu nữ váy đỏ quay đầu nhìn thoáng qua cung nữ sau lưng, suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Thải Nhi, dẫn bọn hắn đi đến cạnh giếng.
Mặc dù không biết vì sao Minh Hà công chúa lại đổi ý nhưng Lý tổng quản vẫn dẫn Lâm Tú đi qua. Sau khi tạo đủ số lượng băng cho Thụy Đông cung, Lý tổng quản khom người nói: “Công chúa, chúng ta còn phải đến cung khác, xin rời đi trước…”
Khi rời đi cùng Lý tổng quản, Lâm Tú ngoảnh đầu nhìn thoáng qua, thiếu nữ váy đỏ kia cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người giao nhau. chẳng biết tại sao, Lâm Tú bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác rất không thoải mái.
Rõ ràng là lần thứ nhất gặp nhau, hắn lại có cảm giác muốn đánh một trận cùng với người thiếu nữ váy đỏ này.
Cùng lúc đó, khi nhìn Lâm Tú, thiếu nữ váy đỏ cũng nhăn hàng mày đẹp đẽ lại.
Bên cạnh xích đu, tiểu cung nữ cảm nhận được biểu hiện bất thường của thiếu nữ váy đỏ, hiếu kỳ nói: “Công chúa, sao vậy?”
Thiếu nữ váy đỏ hỏi: “Thải Nhi, ngươi không cảm thấy người vừa rồi rất đáng ghét sao?”
“Công chúa nói vị công tử kia ư?”
“Chính là hắn.”
Tiểu cung nữ lắc đầu nói: “Không có, dáng dấp vị công tử kia rất đẹp mà…”
Thiếu nữ nhảy xuống xích đu, nói: “Nhưng mà ta lại cảm thấy hắn đáng ghét, so với Thái tử còn khiến người ta chán ghét hơn. Chỗ băng này đủ để ngươi dùng một thời gian, ngày mai đừng để hắn tới…”
Sau khi đi khỏi Thụy Đông cung, Lâm Tú vẫn còn đang suy tư. Rõ ràng đây là lần đầu hắn gặp mặt Minh Hà công chúa, vốn không thù cũng không oán, không hiểu tại sao hắn lại có cảm giác chán ghét nàng.
Hắn quay đầu hỏi Lý tổng quản nói: “Minh Hà công chúa cũng thức tỉnh dị thuật sao?”
Lý tổng quản gật đầu nói: “Đó là đương nhiên, công chúa thiên tư thông tuệ, thức tỉnh lực lượng hỏa.”
Rốt cuộc Lâm Tú đã biết được tại sao hắn lại cảm thấy không hợp với Minh Hà công chúa. Lực lượng chủ yếu trong cơ thể hắn là băng, Minh Hà công chúa là lửa. Một băng, một lửa, đây là hai thứ hoàn toàn tương phản, hai người sao có thể thấy hợp nhau được?
Băng hỏa gặp nhau, nhìn nhau chỉ thấy chán ghét, một khắc cũng không muốn đứng chung một chỗ.
Linh m là băng, Lâm Tú ở cùng nàng rất thoải mái, cả thể xác tinh thần đều cực kỳ vui vẻ; Minh Hà công chúa là lửa, Lâm Tú nhìn thấy nàng là thấy phiền, chắc hẳn cảm giác của nàng cũng giống Lâm Tú.
Dị thuật cũng có quan hệ khắc chế, có cái là đơn phương khắc chế, có là khắc chế lẫn nhau, trường hợp của Lâm Tú cùng Minh Hà công chúa thuộc loại thứ hai.
Nếu có người thức tỉnh dị thuật thủy, như vậy thì dưới tình huống nguyên lực tương đương, người kia chắc chắn không phải đối thủ của Lâm Tú. Băng cùng Thủy quyết đấu, đối phương muốn thắng Lâm Tú thì ít nhất phải thức tỉnh nhiều hơn hắn một lần.
Mà băng hỏa lại khắc chế lẫn nhau, nếu muốn xem ai hơn ai thì phải xem nguyên lực của người nào thâm hậu hơn.
Hiển nhiên là Minh Hà công chúa mạnh hơn Lâm Tú nhiều, nên Lâm Tú quyết định lần sau đến Hoàng cung lúc sẽ tận lực trốn tránh nàng.
Nữ nhân này, trời sinh để khắc hắn.
Bên ngoài Thụy Đông cung, Lâm Tú bỗng nhiên nảy ra ý nghĩ kỳ lạ, hắn đã có được năng lực hàn băng, nếu có cơ hội sao chép năng lực của Minh Hà công chúa, hai loại lực lượng này liệu có xung đột trong cơ thể hắn hay không, để cho hắn trải nghiệm một thanh Băng Hỏa lưỡng trọng thiên?
Trước mắt đây chỉ là ý tưởng, Lâm Tú không có cơ hội thử nghiệm, và cũng không dám thử.
Lúc này, Lý tổng quản đứng cạnh Lâm Tú nói: “Lâm công tử, cung điện của Hoàng hậu nương nương cùng tứ Phi đã đi qua, kế tiếp ta dẫn ngươi đến nơi cửu Tần ở... “
Sắc mặt Lâm Tú tái nhợt, hữu khí vô lực nói với hắn: “Lý tổng quản, thật không giấu diếm, năm cung đã ép ta sạch sành sanh, trong cơ thể ta hiện tại không còn một chút nguyên lực.”
Lý tổng quản vỗ vỗ đầu mình, nói: “Đều do ta đều do ta, sao ta lại quên béng chuyện này.”
Nói xong, hắn lấy một hộp ngọc chế tác bằng bạch ngọc từ trong tay áo hắn mở hộp ngọc, từ trong hộp lấy ra một tinh thể trong suốt chừng hạt gạo, đưa cho Lâm Tú.
Sau khi Lâm Tú tiếp nhận, cẩn thận đánh giá vật trong tay, đây là một tinh thể trong suốt hình thoi, thoạt nhìn còn nhỏ hơn hạt gạo, nhớ tới ghi chép hắn đọc trong sách, Lâm Tú kinh ngạc nói: “Thứ này chẳng lẽ là nguyên tinh?”
Dị thuật không phải độc quyền của nhân loại, các chủng tộc khác trên thế giới cùng một số loài động vật cũng có năng lực đặc biệt.
Mọi người gọi loài thú có năng lực đặc biệt là dị thú, nguyên tinh là nguyên lực kết tinh trong cơ thể dị thú, đối với nhân loại mà nói, loại kết tinh này có thể dùng để khôi phục nguyên lực, cũng có thể dùng để trợ giúp năng lực thức tỉnh lần nữa.
Nguyên tinh trong tay Lâm Tú không màu trong suốt, hiển nhiên nó xuất phát từ dị thú cấp thấp nhất.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất