Công Tử Biệt Tú

Chương 63: Uy hiếp

Chương 63: Uy hiếp
Bận rộn một hồi, lại là một khoản ba trăm lượng đi vào, Lâm Tú cảm thấy mình đây là đang cướp tiền.
Cầm theo thù lao rời khỏi Trích Nguyệt Lâu, bỗng nhiên Lâm Tú cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
Không phải là trời tối, mà là có hai bóng người cường tráng chắn ở phía trước hắn, hai tên tráng hán cao ít nhất hơn hai thước, cơ bắp vạm vỡ, cho người ta cảm giác rất áp bách.
Đối mặt với hai gã tráng hán chặn đường, Lâm Tú không hoảng một chút nào.
Tuy hắn không có sức mạnh biến thái như Tôn Đại Lực, nhưng vượt qua cực hạn của người bình thường có thể đạt được. Loại hình to con nhìn rất đáng sợ này, nếu như hắn nghiêm túc, cũng chính là một quyền một tên.
Một trong hai tên tráng hán cúi đầu nhìn Lâm Tú, nói: “Công tử nhà chúng ta có lời mời.”
Lâm Tú hỏi: “Công tử nhà các ngươi là ai?”
Tráng hán kia nói: “Ngươi đi rồi sẽ biết.”
Lâm Tú nhún vai, không biểu cảm gì nói: “Dẫn đường.”
Trong tình cảnh sáng rõ như ban ngày, hắn cũng không có gì sợ, nếu như một lúc nữa phát hiện nơi mình đi không đúng, không đi với bọn họ nữa là được rồi, Lâm Tú muốn chạy, hai tên to con này cũng không ngăn được.
Lần trước tên đầu sỏ ám sát hắn, bây giờ vẫn không có chút manh mối nào, Lâm Tú rất tò mò, lần này người tìm hắn lại là có lai lịch gì.
Còn tưởng hai người này sẽ dẫn hắn đi chỗ nào, không ngờ được hai người chỉ đi mấy trăm bước, ở ngay giữa ngã tư đường, đưa Lâm Tú vào một tửu lâu.
Lúc đi vào tửu lâu, Lâm Tú ngẩng đầu lên nhìn, đây là một tửu lâu có tên là “Thiên Hương Lâu”, luận trang trí thì không hề kém so với Trích Nguyệt Lâu, rõ ràng cũng là một tửu lâu có tiêu chuẩn cao.
Điều khác biệt là, hôm nay Trích Nguyệt Lâu phòng chật ních, đại sảnh đến một cái bàn cũng không thêm được, mà trong Thiên Hương Lâu này, đến một người khách cũng không có.
Vào trong nơi này, ngược lại hai người kia khách khí với Lâm Tú hơn, hai người dẫn hắn đến trước một tòa nhã gian, đưa tay nói: “Công tử nhà ta ở bên trong, mời.”
Lâm Tú đẩy cửa vào, nhìn thấy là một bàn đầy thức ăn và rượu.
Thức ăn trên bàn này, mỗi một món đều là món ăn trân quý, sợ rằng giá tiền của một món cũng có thể khiến cho Lâm Tú ăn mấy năm hoành thánh, hơn nữa còn là trình độ ngày nào cũng ăn.
Phía đối diện của chiếc bàn, có một người trẻ tuổi đang ngồi.
Vốn dĩ bên ngoài thời tiết oi bức, đương nhiên trong phòng cũng là oi bức dị thường, người trẻ tuổi ngồi đến mồ hôi ướt đẫm, quần áo trên người ướt sũng, lúc lúc lại lau mồ hôi trên trán.
Khi Lâm Tú đi vào, theo đó mà đến là một trận cảm giác mát lạnh đập vào mặt.
Người trẻ tuổi dựng đứng lông tơ, không nhịn được run một cái, thân thể từ trong ra ngoài cảm nhận được một trận cảm giác sảng khoái.
Hắn mạnh mẽ đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Tú, nói: “Quả nhiên là ngươi, người đã cung cấp băng cho Trích Nguyệt Lâu mấy ngày nay chính là ngươi đúng không?”
Lâm Tú không phủ nhận, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Ngươi là người phương nào, tìm ta có chuyện gì?”
Trên mặt người trẻ tuổi lộ ra vẻ tươi cười, đưa tay ra với Lâm Tú, nói: “Ngồi xuống nói, hôm nay tại hạ cố ý thiết yến ở đây, chính là vì muốn kết giao bằng hữu với huynh đài.”
Lâm Tú cũng không ngồi xuống, hỏi thẳng: “Có chuyện gì, nói thẳng đi.”
“Sảng khoái!”
Người trẻ tuổi cũng không quanh co lòng vòng, nói: “Ta muốn huynh đài cung cấp băng cho Thiên Hương Lâu chúng ta, Trích Nguyệt Lâu cho ngươi bao nhiêu tiền, ta trả ngươi gấp đôi.”
Đối với chuyện ngày hôm nay, Lâm Tú đã sớm có đoán trước.
Mùa hè mỗi năm, băng đều là một ngành sản xuất có lợi nhuận rất lớn, năm nay bởi vì nguyên nhân đặc thù, toàn bộ Vương Đô chỉ có một mình hắn có thể cung cấp băng tảng, vì hắn có quan hệ hợp tác với Trích Nguyệt Lâu, ngoại trừ hoàng cung, Trích Nguyệt Lâu cũng là lũng đoạn toàn bộ băng của Vương Đô.
Đây cũng là nguyên nhân bọn họ hấp dẫn toàn bộ khách của Vương Đô, điều này liên quan đến một chuỗi dây xích lợi ích lớn, các tửu lâu, thanh lâu khác đều tồn tại quan hệ cạnh tranh với nhau, sao có thể trơ mắt đứng nhìn.
Hiển nhiên, có người đỏ mắt.
Lâm Tú mỉm cười, nói: “Một thùng băng năm lượng.”
Hắn và Trích Nguyệt Lâu có hiệp ước, Trích Nguyệt Lâu đồng ý một thùng băng giá năm lượng bạc, điều kiện tiên quyết là Lâm Tú không được chế tạo băng cho cửa hàng có quan hệ cạnh tranh với họ, trừ phi đối phương tình nguyện ra giá rất cao.
“Năm lượng, gấp đôi chẳng phải là mười lượng.” Người trẻ tuổi mở to mắt, bật thốt lên nói: “Sao ngươi không đi cướp đi.”
Lâm Tú nhìn hắn, nói: “Là ngươi nói giá gấp đôi, ngươi có thể đi hỏi một chút, giá Trích Nguyệt Lâu trả cho ta chính là năm lượng.”
Người trẻ tuổi nhăn mày lại, năm trước giá của một thùng băng, chẳng qua cũng chỉ có một lượng, hai lượng ba lượng là có thể xử lý, không ngờ được thế mà lại đắt như vậy, tuy nói đưa cho hắn mười lượng, Thiên Hương Lâu nhất định sẽ kiếm được một khoản lớn hơn, nhưng có ai mà không muốn tiết kiệm phí tổn chứ.
Huống chi, hắn cũng chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất