Chương 84
Đang nói chuyện về cá Koi vàng, Văn Tinh Diệu lại không khỏi nhớ đến lúc Bạch Lê sang nhà [Hoài Bích] xem phá nhà, bên cạnh là một bóng dáng khổng lồ.
"Con heo rừng kia... Có hơi to, cứ như vậy trở thành thú cưng của người chơi, thật sự không có vấn đề gì à?" Văn Tinh Diệu cảm khái nói.
"Không vấn đề gì." Bạch Lê nghĩ một chút lại nói, "Con heo rừng kia, có lẽ là loại động vật lớn nhất mà tôi thêm vào trò chơi giai đoạn này, những loại động vật càng to lớn hung dữ hơn, tỷ như hổ hay sư tử, tôi đều chưa thêm vào. [Vảy Xám] có thể bắt được con heo rừng này, cũng coi như may mắn rồi, hơn nữa hiện giờ anh ta cũng khai phá được ra công dụng mới của heo rừng..."
"Công dụng mới" mà cậu nói, chính là việc [Vảy Xám] lợi dụng năng lực của heo rừng, cung cấp dịch vụ phá dỡ nhà cho những người chơi khác đế kiếm tiền. Chuyện này rõ ràng không phải chuyện gì tốt, nghe y như một trò đùa, cố tình lại bị [Hoài Bích] và [Vảy Xám] cứng rắn nói thành công việc đứng đắn!
Bạch Lê thích những điều bất ngờ xảy ra giữa người chơi trong game của mình, những chuyện như vậy khiến linh cảm của cậu không ngừng cuồn cuộn kéo đến, từng chút một nâng cấp, hoàn thiện trò chơi, cũng tăng thêm các vật phẩm thú vị bên trong. Dĩ nhiên, mục đích ra đời của những vật phẩm đó, cuối cùng vẫn là để người chơi càng chăm chỉ cấy cầy hơn.
Chỉ có không ngừng trồng trọt, canh tác, khai khẩn càng nhiều đất đai, nhân dân vũ trụ mới có thể cung cấp càng nhiều giá trị tín ngưỡng cho cậu. Mà thứ như giá trị tín ngưỡng, cậu vĩnh viễn cũng không chê nhiều.
"Vậy... Trong trò chơi, chỉ có đúng một con heo rừng như thế thôi à? Tôi nhớ cậu nói với tôi, nếu động vật trong rừng bị người chơi bắt về, thì cứ cách một đoạn thời gian sẽ được làm mới mà." Văn Tinh Diệu hỏi tiếp.
Bạch Lê liếc mắt nhìn hắn một cái: "Sao tôi cứ có cảm giác anh đang động lòng với heo rừng thế nhỉ? Đừng nói anh cũng muốn đi bắt một con heo rừng về làm thú cưng nhé? Động vật trong rừng tuy sẽ được làm mới, nhưng khoảng cách thời gian xuất hiện của các loại động vật thực ra không giống nhau, ví dụ như thỏ, gà rừng và các loại động vật cỡ nhỏ khác, cứ cách một khoảng ngắn chúng nó sẽ được làm mới, nhưng heo rừng... Sự tồn tại của nó giống như BOSS trong phó bản vậy, cho dù bị bắt, thì cũng phải rất lâu sau mới xuất hiện trở lại. Còn vấn đề đầu tiên của anh... Heo rừng là động vật sống theo bầy đấy."
Cho nên nói, sao có chuyện chỉ có đúng một con heo rừng được. Cho dù là con to nhất đã bị bắt đi rồi, thì vẫn còn những con nhỏ hơn mà.
Văn Tinh Diệu ngây ra, lại thấy biểu cảm trên mặt Bạch Lê có chút bỡn cợt, đột nhiên trong lòng có loại dự cảm không được tươi đẹp lắm. Heo rừng mà Bạch Lê nói thích sống quần cư, có lẽ sẽ mang đến cho thôn bọn họ một "Bất ngờ" nữa.
Nhưng, như thế cũng có vấn đề gì đâu? Trò chơi mà, càng có nhiều sự kiện ngẫu nhiên thì người chơi càng thêm thích thú, càng thêm cuồng nhiệt thôi.
Về phần mấy câu trước đó mà Bạch Lê nói, hắn lựa chọn làm như không nghe thấy gì. Cho dù hắn có động lòng thật, muốn chạy vào rừng bắt một con heo rừng về nuôi thì cũng không thể để lộ ra ngay trước Bạch Lê được, hắn sợ cậu sẽ ngay lập tức biến ra một con heo rừng mất, tuy cảm giác nằm chơi cũng thắng quả thực rất tốt đẹp, nhưng cứ ôm đùi người ta mãi như vậy, hắn cũng thấy ngài ngại.
Để cảm ơn ý tốt của Bạch Lê, chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là điên cuồng nạp tiền trong khu mua sắm, mua lấy một ít gói đạo cụ ngẫu nhiên, đồ mở ra dựa cả vào vận may.
Aiz, không biết lúc nào Bạch Lê có thể cho lên kệ mấy vật phẩm đắt một chút?
*
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Mạc Tụng.
"Cái đệch! Cái đệch! Tôi cũng thấy, bên góc trái mới vừa có một con lông đen ló ra mọi người ạ, ngoại trừ việc không có răng nanh, thì giống y xì đúc với heo rừng của [Vảy Xám] luôn ấyyyy!"
"Ối ông giời ơi, đây chắc là một con heo rừng khác nhỉ? ! Trong game có đến hai con heo rừng, đây chính là quà an ủi cho người chơi đấy, mấy người có muốn bắt luôn con này về làm thú cưng không? !"
"Không... Không phải hai con đâu, hình như có cả một bầy... Mấy người nhanh nhìn cửa thôn bên kia đi, một đám đen thùi lùi kìa, có phải đều là heo rừng không? A a a a! Cứu mạng, ông trưởng thôn ở bên đó kìa, giang hồ cấp cứu! !"
Mạng Tụng tranh thủ liếc nhìn comment trong phòng phát sóng, thấy nội dung trong khu bình luận thì lập tức nhìn về phía cửa thôn theo lời nhắc của khán giả, quả nhiên nhìn thấy một đội quân heo rừng, con nào con nấy to như ngọn núi nhỏ, y lập tức hít vào một hơi, thét lên chói tai: "Nhanh! Đừng ủi nhà vội, heo rừng tập kích thôn kìa! Còn không đi ngăn chúng nó lại, nhà của tất cả mọi người sẽ xong đời luôn đấy!"
"Cả trưởng thôn nữa, ông ấy cách heo rừng gần nhất, chúng ta nhanh đi cứu trưởng thôn và trưởng thôn phu nhân trước đã!"
Nói xong, không để những người khác kịp có thời gian phản ứng, y đã vác theo máy quay vọt đi.
Mà khán giả đang xem livestream chỉ thấy, Mạc Tụng vừa chạy một cái, bầy heo rừng còn cách bọn họ khá xa, nay đã gần ngay trước mắt.
Chúng nó không to được như con heo rừng của [Vảy Xám], nhưng trông đều rất khỏe mạnh, con to nhất cũng phải bằng 2/3 con của [Vảy Xám] rồi. Bên cạnh đám heo lớn, còn có một chuỗi heo con béo chút chít, chúng nó học theo những con lớn trong bầy, kêu "Khụt khịt" tỏ vẻ hung dữ. Đếm sơ sơ, đám heo rừng này cũng phải có đến ba, bốn mươi con!
Mạc Tụng không tài nào tưởng tượng được, đám heo rừng này sẽ xông vào trong thôn, ở trong thôn chạy ngang chạy dọc phá hoại, không biết cuối cùng sẽ có bao nhiêu người đen đủi, bị chúng nó làm hỏng nhà nữa.
Cái này không giống như nhờ [Vảy Xám] đến phá nhà, nhờ người đến thì bọn họ đã có chuẩn bị từ trước, dọn dẹp hết đồ đạc đáng giá bên trong ra rồi. Còn nếu để đám heo rừng này đến ủi, tài sản tích góp bao lâu nay của mọi người, đừng nói là tổn thất toàn bộ, thiệt hại cỡ 1/3 thôi là cũng khiến người ta đau lòng muốn chết rồi.
Nghe tiếng thét của Mạc Tụng, những người chơi khác cũng nhanh chóng hoàn hồn, vừa nghe có heo rừng đột kích, không chỉ không lộ ra dáng vẻ hoảng sợ, trái lại người nào người nấy đều phấn khích, mặt đỏ đến tận mang tai, vừa chạy theo Mạc Tụng về phía trước, vừa móc công cụ săn thú của mình ra.
Mấy loại như cung gỗ, kiếm gỗ, ná... Được lấy ra khá ít, nhiều người còn trực tiếp móc nông cụ ra, nào là cuốc xẻng, bồ cào... Cầm trong tay trông vô cùng khí thế.
"Được đấy! Bọn ông còn chưa vào rừng tìm chúng mày, chúng mày đã tự mình dẫn xác đến? Còn định phá hoại thôn của bọn ông nữa chứ, đã được bọn ông cho phép chưa hả? Ngày hôm nay nhất định phải cho chúng mày mở rộng tầm mắt, thấy được sự lợi hại của các anh giai!"
"Heo rừng! Là heo rừng kìa! Các anh em, đừng đánh chết bọn nó, nhất là mấy con to kia, nhất định phải bắt sống chúng nó, tôi còn muốn cho bọn nó ăn Bánh thuần hóa đây, giúp tôi bắt heo rừng đi, giá cả có thể thương lượng!"
"Nhanh nhanh nhanh, chạy nhanh cái chân lên! Trưởng thôn với phu nhân trưởng thôn cách đám heo rừng này quá gần rồi, chúng ta phải đi cứu bọn họ trước! Mà sao bọn họ không biết đường chạy mấy bước vào trong thôn chứ, nhỡ bị heo rừng húc ngã thì làm sao bây giờ? Liệu NPC trong game có chết không, nhỡ mà bị đụng chết thì nhiệm vụ sau này của chúng ta biết làm sao..."
Nói đến đây thì lập tức im bặt, ngay cả mấy người chơi đang nói chuyện cũng đột nhiên phanh gấp, vẻ mặt tam quan vỡ vụn nhìn cảnh tượng diễn ra ở chỗ cửa thôn, không dám chạy thêm bước nào nữa, sợ mình bị vạ lây, trở thành oan hồn dưới đao của người ta.
Chỉ lấy ông trưởng thôn hiền lành tốt bụng của bọn họ, thu lại nụ cười chả mấy khi tắt trên môi, đánh mắt với phu nhân trưởng thôn một cái, sau đó hai người đồng loạt cho tay vào trong ống tay áo, móc ra hai thanh mã tấu to vĩ đại. Lưỡi của hai thanh mã tấu này phải dài đến 70cm, thân dao vừa dày vừa nặng, trông vô cùng hung tàn. Ông trưởng thôn cùng phu nhân trưởng thôn bị người chơi nghĩ là người già chân yếu tay mềm, lúc này đang nắm vững chuôi dao, đứng tại chỗ chậm rãi vung mã tấu, hình như đang khởi động làm nóng người, ống tay áo tung bay phấp phới, có người tinh mắt để ý thấy, cơ bắp cuồn cuộn trên cánh tay trưởng thôn...
Đậu má! Tình huống này là sao đây, hóa ra trưởng thôn và phu nhân trưởng thôn chính là cao thủ trong những cao thủ ư?
Người chơi cũng không có quá nhiều thời gian để mà tự hỏi, đám heo rừng đã bắt đầu lao lên, trưởng thôn và phu nhân trưởng thôn vung mã tấu vọt vào giữa bầy heo rừng. Thân thể linh hoạt tránh né công kích của đám heo, trơn trượt y như cá trạch, mã tấu trong tay không ngừng vung lên, chưa lần nào ra tay thất bại. Động tác của bọn họ rất khéo, heo nhỏ thì bị sống dao gõ cho choáng váng, heo lớn thì không ngừng bị đánh vào tứ chi, ngăn cản hành động của chúng nó. Chờ vết thương đủ nhiều, đám heo rừng này sẽ vì đau mà dừng lại.
Người chơi chạy được đến nửa đường đều sợ ngây ra, bọn họ cứ nghĩ mình chạy tới để cứu một nhà trưởng thôn, kết quả hai người nọ hoàn toàn không cần họ cứu, chỉ dựa vào chính mình cũng có thể đánh lui đám heo rừng này.
Không thể ngờ, thật sự không thể ngờ, NPC trong game lại chính là tăng nhân quét lá*!
*Cô nào xem Thiên long bát bộ của Kim Dung là biết nè, cái này là để nói về các cao thủ ở ẩn, không tranh với đời á.
Mạc Tụng là người dẫn đầu xông lên, cũng là người đầu phiên phanh xe dừng lại tại chỗ. Dưới dự giục giã không ngừng của khán giả xem live, y rất nhanh đã hoàn hồn, vung tay lên, hét lớn: "Các anh em, tiếp tục xông lên nào, giúp hai người trưởng thôn một tay, tranh thủ bắt sống đám heo rừng này!"
Những người chơi khác như vừa tỉnh giấc chiêm bao, mạnh mẽ xoa mặt một cái, tiếp cùng cầm vũ khí của mình xông lên.
Trong lúc đánh nhau với heo rừng, có không ít người vô tình cố ý liếc nhìn mã tấu trong tay trưởng thôn và phu nhân trưởng thôn, cảm thấy dao như thế thực sự quá bá cháy, đấy mới gọi là vũ khí đủ tiêu chuẩn chứ. Còn mấy cái bọn ho đang cầm trong tay, chỉ có thể coi là vũ khí "Bán thời gian" thôi...
Cuộc chiến tranh không khói thuốc súng giữa người và heo rừng chả mấy chốc đã hạ màn. Không tới một tiếng đồng hồ, ba mươi lăm con heo rừng to to nhỏ nhỏ đến gây chuyện đã sa lưới, mấy con heo con béo chút chít thì bị vây trong một cái lưới đánh cá, vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh. Những con heo lớn trong bầy của chúng nó thì bị người chơi trói gô cả bốn chân lại, không thể động đậy, lại vì vết thương trên đùi mà đau đớn kêu "Ụt ịt" liên hồi.
Cảnh thu hoạch bội thu như vậy khiến khán giả xem live lớn tiếng khen ngợi.
"Quá tuyệt vời, thật là lợi hại, trưởng thôn và phu nhân của ông ấy có phải chính là cao thủ võ lâm trong truyền thuyết không?"
"Tía má ơi! Tôi thèm một thân võ nghệ kia của trưởng thôn quá, thế mà có thể xài mã tấu bình thường đến độ nhuần nhuyễn, uy lực vô biên, thực sự quá lợi hại, chờ tôi vào được game, liệu có thể tới tìm ông ấy theo học không nhỉ..."
"Ha ha ha, chả trách bình thường trưởng thôn cứ thích nói lúc mình còn trẻ đi thăm thú bên ngoài kiếm được cái này cái nọ, tôi nghe cứ tưởng ông ấy đang nói khoác cơ, không ngờ trải nghiệm của lão đại đều là thật. Có một thân võ nghệ như vậy, đi bên ngoài còn sợ bị người khác bắt nạt sao?"
"Này này này... Ở đây chỉ có mỗi tôi tò mò về cách giải quyết đám heo rừng này à, mấy em heo nhỏ kia đáng yêu quá nha, tôi vừa mới từ lên mạng vũ trụ tra thử công thức nấu ăn từ thời Trái Đất cổ, phát hiện có một món rất nổi tiếng là heo sữa quay nguyên con đó, xuýt xoa!"
Lúc này, trưởng thôn đã cất mã tấu của mình đi, cũng sửa sang lại quần áo xong xuôi, lên tiếng: "Thôn của chúng ta là do mọi người đồng tâm hiệp lực, chung tay chúng sức xây dựng, làm trưởng thôn, già tuyệt đối không cho phép có người hay động vật phát hoại sự yên bình của thôn ta. Bây giờ, kẻ xâm nhập đã bị bắt giữ, tiếp đến giao cho mọi người tự quyết định, xem nên xử trí chúng nó như thế nào!"
Lời trưởng thôn nói giống như một giọt nước, rớt vào chảo dầu sôi.