Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học

Chương 102: Vô Đề

Chương 102: Vô Đề


Dạo gần đây tốc độ tu luyện thuật luyện thể cơ sở của Cố Khanh tăng nhanh nhiều, bây giờ đã tập đến động tác thứ sáu mươi tám, mỗi lần tập xong đều sẽ cảm thấy trong thân thể có một luồng linh khí to lớn hội tụ rồi tản ra các góc thân thể, dịch kinh tẩy tủy.

Cố Khanh có một loại cảm giác, sau khi cô hoàn thành bảy mươi hai động tác cơ sở sẽ có vui sướng bất ngờ xuất hiện. Nhưng trước đó cô vẫn rất yếu.

Dù linh khí trong người không ngừng tăng thêm, Cố Khanh còn chưa hiểu rõ kiến thức cụ thể trong huyền học một cách hệ thống, chỉ có thể dựa vào mắt nhìn phân biệt tốt hay xấu.

“A, vậy hả.” Không ngờ rằng Cố Khanh cũng không biết đó là thứ gì, cảm xúc của Nam Nguyên hơi ủ rũ: “Thật ra xâu chuỗi gỗ đàn này là một người chú rất tốt tặng cho tôi, chú ấy nói là cố ý xin về cho tôi học hành tiến bộ, mãi khi cậu nhắc nhở một câu, tôi cởi xâu chuỗi đeo tay qua vài ngày mới phát hiện, có lẽ người chú này không giống như hình tượng trong mắt tôi.”

Cười khổ một tiếng, Nam Nguyên nói tiếp: "Trừ xâu chuỗi đeo tay ra, tôi phát hiện trong nhà còn có đồ chú ấy tặng như đồng hồ của cha tôi, túi xách của mẹ tôi, chúng khiến tôi cảm thấy khó chịu, giờ tôi không biết phải làm thế nào."

Cố Khanh nghe vậy, lập tức động ý niệm.

Nếu cả gia đình đều có thứ như vậy thì không phải ngoài ý muốn, là có người cố ý dùng thứ huyền học hại người?

Cố Khanh vuốt tấm danh thiếp trong túi, ngước đầu nhìn hướng Nam Nguyên, hỏi: "Cô gái, cậu thích leo núi không?”

Nam Nguyên hoang mang nhìn Cố Khanh.

Cố Khanh chớp chớp mắt, nói tiếp:

“Tôi nghe nói chùa Tích Vân trên núi Phù Vân ở ngoại ô đặc biệt linh nghiệm, hay là ngày mai cùng đi nhé?”

Nam Nguyên nhìn vào mắt Cố Khanh, cười nói tiếng cảm ơn, hẹn với Cố Khanh ngày mai cùng nhau đi chùa Tích Vân.

Cố Khanh nghĩ rằng, phương trượng Từ Vân thấy rộng biết nhiều, hẳn là sẽ biết xâu chuỗi gỗ đàn kia là cái gì. Hơn nữa, cho dù không biết, phương trượng Từ Vân là người gia nhập tổ chức chính phủ, phát hiện tình huống dùng pháp khí hại người như vậy, chắc phía chính phủ sẽ có biện pháp xử lý đặc biệt nhỉ?

Ngày thứ hai, Cố Khanh không có lớp học chiều nên giao hẹn với Nam Nguyên cùng lên núi Phù Vân.

Trên núi vẫn đầy nhang khói, dường như sự kiện quỳ xin vào hai ngày trước không tạo thành ảnh hưởng xấu nào.

Minh Trường và Minh Quan đã gặp Cố Khanh biết là người quen của tiểu sư đệ, sư phụ còn tặng lá trà mà ông quý trọng cho cô, nên khi nghe cô có việc muốn tìm phương trượng Từ Vân thì không ngăn cản, còn đưa cô và Nam Nguyên đến thiện phòng, kêu người đi thông báo phương trượng Từ Vân.

Không bao lâu, phương trượng Từ Vân mang vẻ mặt vui mừng vào thiện phòng: “Cố tiểu hữu, lâu không gặp, lần trước cô cung cấp ý kiến cho tôi gợi ý rất lớn, hiện tại đã có chút manh mối rồi.”

Cố Khanh cũng cười nói: "Có thể giúp được thì tốt rồi, hơn nữa phương trượng cũng đã cho tôi thù lao.”

Cố Khanh đang nói đến lá trà mà phương trượng Từ Vân tặng, lần trước Khổng Phương trở về cố ý nhấn mạnh với cô rằng lá trà hiếm có cỡ nào.

Phương trượng Từ Vân nhìn Nam Nguyên bên cạnh Cố Khanh, biết cô đến vì có việc nên không muốn nói chuyện riêng nhiều, thế là chuyển đề tài, chắp hai tay vào nhau: “A di đà phật, Cố tiểu hữu mang đến người bạn này dường như không quá tốt.”

Ngay khi phương trượng Từ Vân nhìn thấy Nam Nguyên liền cảm giác khí vận trên người đối phương hơi không đúng.

Cố Khanh gật đầu, nói: "Đây là một người bạn tôi quen, tên của cô ấy là Nam Nguyên, chẳng những khí vận trên người dường như bị áp chế, còn mang theo một pháp khí không tốt cho sức khỏe, cha mẹ của cô ấy cũng vậy”

Cố Khanh không nói hết câu nhưng phương trượng Từ Vân nghe hiểu, ánh mắt sắc bén một giây rồi trở lại bộ dạng hiền từ, nhìn sang Nam Nguyên có chút bất an, nói:

“Vị thí chủ này, có thể đưa đồ vật cho bần tăng xem được không?”

Nếu thật sự phát hiện có người lợi dụng huyền học hại người thì Bộ Đặc Dị phải quản.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất