Chương 136: Vô Đề
Cốc cốc cốc!
Vang tiếng gõ cửa.
Hai người nhìn hướng cửa, là một cô gái lạ mặt.
Cô gái nhìn hai người trong phòng:
“Xin hỏi, là mẹ và bà ngoại của An An phải không?”
Một câu nói khiến hai mẹ con cố nén nước mắt giờ thì không kiềm được nữa.
“Đúng rồi, tôi là mẹ của An An, xin hỏi cô là?”
Bề ngoài Dương Lộ xinh đẹp, trưởng thành quyến rũ, nhưng cũng vì khuôn mặt như thế nên chỉ có thể diễn vai nữ phụ, nhân vật phản diện, không nổi tiếng trong giới diễn viên.
Nhưng bây giờ trên mặt chị ấy không trang điểm đậm, thậm chí không tô son dặm phấn, chị ấy chỉ là một người mẹ đáng thương mất con.
Bà cụ ở bên cạnh không kiềm được rơi nước mắt:
“An An của bà, sao con nỡ”
Ở nơi hai người không nhìn thấy, bé con An An lơ lửng bên cạnh họ, cố gắng dùng ngón tay vô hình lau nước mắt cho bà ngoại và mẹ.
Cố Khanh đóng cửa phòng bệnh lại, nói thẳng:
“Tôi thấy quỷ hồn của An An, bé không yên lòng các người không chịu đầu thai, cho nên tôi mang bé lại đây gặp mặt các người lần cuối.”
Tuy rằng có chút tàn nhẫn, nhưng có một số việc còn cần nói rõ ràng.
Cố Khanh lấy ra lá bùa dán lên trán An An, nói:
"Các người có mười phút, chỉ có mười phút, nếu An An ở lại dương thế quá lâu sẽ không tốt cho bé.”
Trong ánh mắt hoảng sợ của hai mẹ con Dương Lộ, lá bùa lơ lửng trên không trung, một bóng dáng quen thuộc dần hiện ra.
“An An!”
Dương Lộ nhào qua ôm, nhưng chỉ có thể ôm lấy một đoàn không khí.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy An An, không thể chạm vào.
An An an ủi vỗ tay của mẹ giống như trước kia đã làm, mặc dù tay mình xuyên qua tay của mẹ:
“Mẹ ơi, An An đã qua đời, sắp đi thế giới khác rồi, giống như Oreo. Mẹ và bà ngoại phải thật khỏe, đừng khóc."
"Không! An An, con ở lại đi, bà ngoại và mẹ không thể thiếu con!” Bà cụ nằm trên giường gắng gượng ngồi dậy, cùng con gái ôm cháu trai của mình.
An An nheo mắt cười, nghiêm túc vuốt mặt của bà ngoại mình:
“Bà ngoại phải ngoan nha, chị Cố Khanh đã nói cho An An, ở lại đây thì An An sẽ khó chịu, mẹ và bà ngoại cũng sẽ không khỏe, An An phải đi nơi khác.”
An An lại nhìn sang Dương Lộ:
“Xin lỗi mẹ, con không nghe lời mẹ, lúc băng qua đường không cẩn thận mới sẽ bị đụng vào.”
“Mẹ không trách con, là mẹ không trông chừng tốt cho con!” Dương Lộ đã khóc không thành tiếng.
An An nói:
“Sau này mẹ đừng nhớ cha nữa, cha không cần An An, An An cũng không thích cha. Mẹ có thể tìm cha mới cho An An, rồi sinh em gái cho An An.”
“Được, được, mẹ sẽ tìm cha mới cho con, lại sinh em gái cho con.”
Lúc này An An nói cái gì Dương Lộ đều sẽ gật đầu đồng ý.
Bên trên đã nói, Dương Lộ xinh đẹp, kiểu đẹp quyến rũ.
Lúc xưa khi Dương Lộ mới vào giới giải trí đã quen một bạn trai.
Bảy năm, hai người ăn ở với nhau bảy năm nhưng không công khai.
So với Dương Lộ bởi vì bề ngoài quá quyến rũ nên bị hạn chế vai diễn, bạn trai của chị ấy đi trên con đường diễn viên có thể nói là xuôi gió xuôi nước, diễn bộ phim thần tượng thứ nhất đã có chút tiếng tăm, về sau càng dựa vào kỹ thuật diễn xuất sắc thường đóng vai nam chính trong phim thần tượng.
Lúc ấy Dương Lộ phát hiện chính mình mang thai.
Dương Lộ nói cho bạn trai biết tin này, đối phương chẳng những không vui vẻ, còn vô cùng sợ hãi.
Bạn trai cho rằng sự nghiệp của mình chỉ mới nổi lên, hiện tại kết hôn sinh con hoàn toàn là tự tìm đường chết.
Bạn trai muốn Dương Lộ phá thai, nhưng chị ấy không chịu.
Bởi vì vậy mà Dương Lộ lâu dài chiều ý bạn trai đã cãi lộn với gã mấy lần, đến cuối cùng bạn trai đòi chia tay.
Dương Lộ đã từ cuộc khắc khẩu thấy rõ bạn trai rốt cuộc là loại người gì nên dứt khoát chia tay, nhưng chị ấy muốn giữ lại đứa trẻ này.
Vì cho đứa bé không mang tiếng không rõ về cha, Dương Lộ dùng một ít điểm yếu của bạn trai uy hiếp đối phương kết hôn với mình rồi mới ly hôn, điều kiện trao đổi là trả hết tất cả điểm yếu cho bạn trai, hơn nữa ngậm miệng không nói ra cha của đứa trẻ là ai.