Chương 168: Vô Đề
Kỳ Kỳ bay bên cạnh Hồ Thư Cầm nghe hiểu một chút, cô bé ngơ ngác nhìn mẹ, tiếp đó quay đầu nhìn về hướng Cố Khanh: “Chị, vậy là bây giờ Kỳ Kỳ ở trong bụng mẹ ạ?”
Cố Khanh cười trìu mến, gật đầu nói:
“Kỳ Kỳ sẽ lại trở thành bảo bối nhỏ của cha mẹ bé.”
Tuy có lẽ cô bé không còn ký ức hiện tại, nhưng vẫn là Kỳ Kỳ.
Sau khi Lệ Hoan tra ra Kỳ Kỳ và con gái của Triệu Quốc Huy đổi mạng liền đến cục cảnh sát, cô ấy xin được thẩm vấn Triệu Quốc Huy.
Triệu Quốc Huy đã nói ra mọi chuyện, tuy không biết tại sao lúc này Lệ Hoan xin thẩm vấn, Tần Nghĩa vẫn chấp nhận.
Triệu Quốc Huy ủ rũ ngồi trong phòng thẩm vấn.
Lệ Hoan đi vào liền hỏi:
“Anh có từng nghe về thuật đổi mệnh không?”
Triệu Quốc Huy lập tức nâng cao tinh thần, đôi mắt bắn ra tia sáng nhìn Lệ Hoan, đứng bật dậy, cực kỳ hưng phấn hỏi:
“Thành công không? Nữu Nữu đã khỏe phải không?”
Nữu Nữu là nhũ danh của con gái Triệu Quốc Huy.
Một câu nói này đã biểu lộ Triệu Quốc Huy sớm biết thuật đổi mệnh, thậm chí hắn ta có lẽ đạt thành giao dịch nào đó với kẻ dùng phép, dù sao chút tiền đó của hắn ta tuyệt đối không đủ mời người thi triển thuật đổi mệnh.
Lệ Hoan chán ghét nhìn Triệu Quốc Huy, tới lúc này hắn ta vẫn chỉ nghĩ đến cứu con gái của mình, chưa từng sám hối, mạng của con gái là lấy từ mạng của bé gái khác.
"Thành công?" Lệ Hoan cười nhạt một tiếng: “Anh cho rằng sau khi thuật đổi mệnh thành công là chuyện tốt sao?"
Triệu Quốc Huy cũng ý thức được chính mình vừa rồi kích động đã nói lỡ miệng, nhưng ý tứ trong lời nói của Lệ Hoan khiến hắn ta có dự cảm không may:
“Cô có ý gì?”
Lệ Hoan nói:
“Thuật đổi mệnh chia ra cao thấp, dùng trên người con gái của anh là loại cấp thấp nhất.”
Mắt Triệu Quốc Huy lóe tia sáng không tin.
Lệ Hoan nói tiếp: "Bởi vì đổi lấy mạng sống của người khác khiến con gái anh gánh nhân quả, chẳng những kiếp này gặp nhiều trắc trở, sau khi chết còn bị trừng phạt vì giết người. Anh có biết sau khi giết người vào địa ngục sẽ bị trừng phạt cái gì không?”
“Bởi vì ngày sinh tháng đẻ của hai người không hoàn toàn trùng khớp, sau khi đổi mệnh, dù con gái của anh khỏi bệnh cũng sẽ bệnh tật nằm trên giường cả đời.”
“Hơn nữa anh đổi mạng của cô bé làm rối loạn nhân quả, dương thọ của cô bé đã khác, sau khi vào địa phủ không chừng phải đi súc sinh đạo, luân hồi mấy lần mới được làm người trở lại.”
“Đây là thứ mà người làm cha như anh muốn làm cho con gái mình sao?!”
Triệu Quốc Huy hoảng loạn:
“Không, không! Hắn không phải nói như vậy. Hắn nói đổi mệnh rồi Nữu Nữu sẽ không sao, nên tôi mới đồng ý đi cướp bóc, dẫn người tới núi hoang”
Lệ Hoan đứng lên, cô ấy không hứng thú nghe những chi tiết này.
Có câu đó của Triệu Quốc Huy đã rõ mọi thứ, tất cả điều này chỉ vì thứ trong núi hoang, rất có thể là Sơn Linh!
Biết mục đích của người làm giao dịch với Triệu Quốc Huy là núi hoang, Lệ Hoan liền gọi điện thoại cho Tạ Giác, báo cho anh ấy biết thuật đổi mệnh, hoài nghi người này có quan hệ với trang web ‘mộng tưởng thành thật’.
Sau khi Tạ Giác về thủ đô, gần đây vốn đã truy tra tiếp trang web đó, nhưng giống như có người từng giây từng phút chú ý chuyện này, mới tra được chút tin tức là người điều tra sẽ ly kỳ mất tích hoặc là tử vong.
Hơn nữa, Tạ Giác bắt được vài người đều là thành viên vòng ngoài, phụ trách làm giàn giáo và trao đổi giao dịch của trang web, người thật sự bán bùa chú và thi triển thuật đổi mệnh thì chưa tìm được tung tích.
Tạ Giác nhận được điện thoại của Lệ Hoan thì cau mày.
Anh ấy còn nhớ tướng mạo của Triệu Quốc Huy, cái gọi là con gái tuy gặp nguy hiểm nhưng sẽ bình an thì ra là vì thuật đổi mệnh thành công?
Nhưng lúc Tạ Giác quan sát tướng mạo của Triệu Quốc Huy thì không phát hiện có chỗ nào khác lạ.
Về trang web thì Tạ Giác mới bắt mấy thành viên vòng ngoài, vậy mà đã có người trốn đi thành phố S, là vì vây Ngụy cứu Triệu, giảm bớt áp lực cho đồng bọn núp trong thủ đô?