Chương 171: Vô Đề
Còn tướng mạo thì người biết huyền học thi triển chút pháp thuật, khiến người bình thường xem nhẹ mặt mũi của bọn họ là việc rất đơn giản.
Lệ Hoan vốn định mang theo tổ viên truy tra tiếp, nhưng phát hiện đối phương thông minh loại bỏ tất cả manh mối, cô ấy đành tạm gác lại.
Bởi vì đã đến hội mừng cuối năm của bộ môn, bọn họ sắp đi thủ đô.
Trước kia mỗi khi Tết đến Cố Khanh sẽ về cô nhi viện, cùng nhóm người mẹ Viên ăn Tết, nhưng lần này đành lỡ hẹn vì phải đi thủ đô.
Cố Khanh gọi điện thoại cho mẹ Viên nói về chuyện này.
Mẹ Viên biết Cố Khanh bận việc quan trọng không thể về thì đồng ý ngay, nhưng bà hơi ấp úng, dường như muốn nói cái gì.
Cố Khanh hỏi:
“Sao vậy mẹ? Cô nhi viện xảy ra chuyện gì rồi sao?"
Mẹ Viên nhanh chóng nói: "Không có việc gì, chẳng qua hai hôm trước có một người lạ đến cô nhi viện hỏi thăm tin tức về con.”
Nghe lời này, Cố Khanh tập trung tinh thần hỏi:
“Là loại người thế nào?”
Mẹ Viên nói: "Người kia nhìn hung hăng, mặc vest thắt cravat, đi vào đã đòi biết tình huống của con, nói con có lẽ là đứa trẻ bị mất tích của nhà bọn họ.”
“Nhưng thoạt nhìn bộ dạng của người này không giống như tìm người thân, mẹ đoán phải chăng Khanh Khanh đắc tội ai?”
Mẹ Viên rất lo lắng, tuy lúc người đó đến bà đã lừa dối qua mắt, nhưng bà cảm thấy đối phương nhằm vào Khanh Khanh, sẽ không dễ dàng dừng tay.
Cố Khanh đã sớm đoán được sẽ có người điều tra về mình, nhưng không ngờ tới nhanh như vậy.
Có vẻ như lần trước Tạ Giác đến làm bại lộ nhiều tin tức.
Mặc dù cô và Tạ Giác lén nhận nhau, nhưng anh ấy nói bề ngoài của cô rất giống mẹ, nên khó mà giấu giếm.
Những thám tử được sắp xếp bên cạnh Tạ Giác khó bảo đảm lúc giám thị anh ấy sẽ không tiện thể báo lên thông tin về cô, nhìn thấy ảnh chụp, bề ngoài giống nhau như vậy, boss của họ rất dễ liên tưởng ra.
Trước tiên phát hiện vẻ ngoài của Cố Khanh đương nhiên là nhà họ Hoắc.
Nói sao thì mẹ của Cố Khanh là cô chủ lớn lên trong nhà họ Hoắc, mặc dù không được yêu thương.
Nhà họ Hoắc giữ lại nhiều hình chụp của Hoắc Vu, lúc trước họ lưu giữ lại không phải vì về sau cầm nó đi tìm Cố Khanh, mà là muốn căn cứ tư liệu của Hoắc Vu bồi dưỡng ra người mới kiềm chế Tạ Vọng Sóc.
Nhà họ Hoắc xếp tai mắt vào bên cạnh Tạ Giác, hai bên đều ngầm hiểu điều này.
Nếu không phải như vậy thì đã không có chuyện Tạ Giác đến đâu là Hoắc Mai có mặt ngay sau đó.
Nói thật lòng, Tạ Giác cực kỳ khó chịu với tình huống này, mặc cho ai biết chính mình luôn bị người khác giám thị đều sẽ bực bội.
Huống chi không chỉ mình nhà họ Hoắc giám thị Tạ Giác.
Về việc này thì Tạ Vọng Sóc khuyên Tạ Giác đừng nóng nảy, dù sao làm thiên tài thế hệ trẻ của nhà họ Tạ, bộ trưởng của Bộ Đặc Dị, dù Tạ Giác giết hết những kẻ giám thị mình thì vẫn sẽ có những người khác đến giám thị.
Việc anh ấy có thể làm là âm thầm hố chết những kẻ truyền tin về và người đứng sau bọn họ.
Đôi khi tin tức nửa thật nửa giả mới càng dễ khiến người mắc mưu.
Thần kỳ là, người phát hiện Cố Khanh và Hoắc Vu có vẻ ngoài giống nhau là Hoắc Mai.
Lúc ấy thám tử báo cáo chuyện Tạ Giác làm trong thành phố S còn kèm theo một số hình.
Bởi vì là chụp lén, cự ly khá xa nên Cố Khanh không chút bắt mắt trong tấm hình.
Nhưng có lẽ là trực giác, Hoắc Mai xem hình phản ứng đầu tiên không phải ghen tỵ Lệ Hoan đứng cạnh Tạ Giác, ngược lại cảm thấy Cố Khanh đứng ở phía sau có vấn đề.
Hoắc Mai không báo cho người nhà ngay mà tự mình tra xét tư liệu của Cố Khanh, tuy chỉ được một số thông tin mặt ngoài, nhưng khuôn mặt giống hệt Hoắc Vu đủ khiến những người nhà họ Hoắc sinh nghi.
Bởi vậy mới có chuyện phái người chuyên môn đến cô nhi viện tra tình huống của Cố Khanh.
Tạ Giác và Tạ Vọng Sóc cũng nhận được tin nhà họ Hoắc phái người đi tra Cố Khanh.