Chương 231: Vô Đề
Lúc này, người đàn ông mặc áo choàng đứng yên một bên lại lấy ra điện thoại, thì ra là có người gọi tới.
Sau khi bắt máy, không biết đối phương nói cái gì, chỗ bọn họ chỉ thấy cách một thời gian y lại ừ một tiếng.
Sau khi cúp máy, đối phương đi hướng nhóm Cố Khanh.
Mãi khi đi tới trước mặt Cố Khanh, y vươn tay ra:
“Bùa Rước Quỷ.”
Cố Khanh hiểu ý ngay, lục lọi túi xách, đưa qua một lá bùa Rước Quỷ mới.
Đối phương nhận lấy, lại vươn tay:
“Linh hương."
Linh hương?
Cố Khanh không có thứ này, cô nhìn qua Lệ Hoan.
Lệ Hoan lục tìm túi xách của mình, cuối cùng lấy ra một cây linh hương đưa vào tay đối phương.
Bàn và lư hương đã có sẵn.
Người đàn ông mặc áo choàng cắm linh hương vào lư hương, đốt cháy, lại đốt lá bùa, trong miệng lẩm bẩm.
Hành động này làm nhóm Cố Khanh giật mình.
Y y đang rước quỷ?
Thời nay quỷ cũng có thể dùng cách của con người để rước quỷ?
Thao tác này cũng được.
Trong lúc người đàn ông mặc áo choàng rước quỷ thì linh lực trên người Cố Khanh vẫn không bị rút bớt.
Không bao lâu, trên bầu trời hiện ra một bóng mờ, đối phương mặc quan phục cổ đại, tay trái cầm sổ Sinh Tử, tay phải cầm bút Câu Hồn. Hiển nhiên đây là Phán Quan đại nhân của địa phủ.
Địa phủ căn cứ chức năng chia ra bốn Phán Quan, gồm Thưởng Thiện Tư Ngụy Chinh, Phạt Ác Tư Chung Quỳ, Sát Tra Tư Lục Chi Đạo, m Luật Tư Thôi Ngọc.
Vị trước mắt có bút Thôi Ngọc và sổ Sinh Tử, hẳn là nhân vật hàng đầu nổi tiếng âm tào địa phủ, chuyên môn làm nhiệm vụ thêm thọ cho người thiện, khiến kẻ ác chết, Thôi Ngọc Thôi Phán Quan.
Trong Tây Du Ký, Đường Thái Tông mộng xuống địa phủ, người tăng thêm tuổi thọ trong sổ Sinh Tử cho ông ấy chắc là vị Thôi Phán Quan này.
Ba quỷ sai nhóm chú út không dám càn rỡ, cung kính vái chào Thôi Phán Quan:
“Phán Quan đại nhân."
Thôi Phán Quan rất tò mò với tình cảnh trước mắt, chuyện gì đây? Mời nhiều quỷ sai như vậy đến?
Thôi Phán Quan tò mò nhìn về phía người đàn ông mặc áo choàng mời mình:
“Mặc Ngôn, tìm ta có chuyện gì?”
Thì ra tên của người đàn ông mặc áo choàng là Mặc Ngôn.
Người đàn ông mặc áo choàng chỉ hướng chú út mới lùi xuống, phun ra hai chữ: “Giải thích."
Hiển nhiên, buổi giải thích vừa rồi của chú út để lại ấn tượng khắc sâu cho Tuần Tra Sử.
Chú út kích động đến nỗi suýt nói không nên lời, tiến lên một bước nói rõ ngọn nguồn cho Phán Quan, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc không chút giỡn hớt.
Đừng nhìn Thôi Phán Quan trông như người đọc sách yếu đuối, nhưng có thể ngồi vững trên vị trí Phán Quan hàng trăm năm thì hiển nhiên sức mạnh của ông ấy không thể khinh thường.
Chẳng qua, chú út mặc đồ tây đen, Thôi Phán Quan thì mặc quan phục cổ đại, đứng cạnh nhau cảm giác như xuyên qua thời không.
Thôi Phán Quan: khụ, mặc quan phục nhiều năm đã thói quen.
Khó khăn nói xong ngọn nguồn một lần nữa.
Thôi Phán Quan đã biết sự việc là vì một lệ quỷ, còn là lệ quỷ kiên trì bảy mươi năm không hại người thì sinh lòng cảm khái.
Nhân viên công tác địa phủ giống như ông ấy đã gặp quá nhiều người chết vì oan ức sau khi biến thành lệ quỷ, bị âm sát khí ảnh hưởng, hoàn toàn lạc mất bản tính, chỉ biết không ngừng giết người. Lệ quỷ có thể kiên trì mấy chục năm không hại người là cực kỳ ít ỏi.
“Trần gian thôi, nếu đã tìm ta thì ta sẽ tra giúp các ngươi.” Thôi Phán Quan đồng ý việc này.
Ông ấy vung sổ Sinh Tử biến thành một chiếc điện thoại di động.
Nhóm Cố Khanh ngây ra, di động?
Chú ý tới ánh mắt của mọi người, Thôi Phán Quan mỉm cười nói:
“Địa phủ cũng phải bắt kịp với thời đại chứ. Hiện nay các thông tin của sổ Sinh Tử đều gửi trong kho tư liệu địa phủ, phải dùng quyền hạn điện thoại di động mới tra được.”
Còn về sổ Sinh Tử vừa rồi là vì hình tượng cố hữu của Thôi Phán Quan, ông ấy muốn lưu giữ một chút!
Gõ thông tin Tống Vi Lan vào di động, ngày và năm sinh lúc chào đời, lúc mất, chớp mắt tư liệu đã hiện ra.
Trong quan hệ thân duyên của Tống Vi Lan biểu hiện không kết hôn, nhưng mục con cái thì có.
Nhấn vào mục con cái, biểu hiện con trai, không tên, sống trong bụng năm tháng, chết vì cơ thể mẹ tử vong.