Chương 93: Trong Thành Chết Oan (1).
Chỉ còn ba ngày nữa thôi là đến tiết Hạ Nguyên rồi.
Tiết Hạ Nguyên, Thủy Quan giải ách.
Đạo giáo thờ Thiên, Địa, Thủy, ba vị thần này có nghĩa là Tam Quan, mà Thủy Quan chính là một trong số đó.
Trong Đạo Tàng từng nói, Thủy Quan còn có tên gọi là Hạ Nguyên Tam Phẩm Giải Ách Thủy Quan, Động âm Đại Đế, chịu sự quản lý của Thái Thanh Cảnh.
Thủy Quan do khí phong trạch và tinh khí thần hạo kết hợp thành, đứng đầu trong số chư vị Thủy Thần.
Mỗi năm vào ngày rằm tháng mười, ngài sẽ đến nhân gian, xem xét tội phước, tiêu trừ tai nạn cho loài người.
Mỗi năm đến ngày này, thôn dân khu vực sông Hoàng Hà sẽ chuẩn bị đầy đủ các loại tế phẩm, đến cạnh sông để cầu phúc.
Nhưng năm nay lại khác, trong thôn đã nhận được thông báo, nói trong ngày hôm đó ở sông Hoàng Hà sẽ xảy ra đại nạn, tất cả mọi người đều không được đến gần.
Còn về đại nạn gì thì chính phủ không có nói rõ, chỉ ám thị rằng có liên quan đến đàm Cửu Long mà thôi.
Sau khi thông báo, rất nhanh những lời đồn đoán đã trỗi dậy, có người nói bởi vì bên trong đàm Cửu Long có quá nhiều oan hồn, Sơn thần của núi Phục Ngưu đã không đủ sức trấn áp nữa, e là yêu ma sắp sửa ra ngoài tác quái rồi, nếu không thì mấy ngày nay sao lại có nhiều đạo sĩ vô cớ xuất hiện vậy chứ?Cũng có người nói, vùng nước tại đàm Cửu Long đã quá tanh hôi rồi, mắt sông sẽ vỡ mất thôi, đến chừng đó chắc chắn dịch bệnh tràn lan vào đất liền cho mà xem.
Ma quỷ tác quái có thể sẽ khiến mọi người khó tin, nhưng nếu lan truyền dịch bệnh thì lại khác, sau khi họ nghe những lời đồn đoán, dân cư ở gần đàm Cửu Long bắt đầu di tản đi hết.
Ban đầu chỉ là một hai nhà, sau này gần như là cả thôn đều dời đi.
Dân chúng khủng hoảng ở quy mô lớn thế mà chính phủ vẫn không ai đến dập tắt lời đồn, ngược lại còn chỉ dẫn và an cư những thôn dân di cư đó, quản chế giống như lúc đại hồng thủy vậy.
Các thôn dân nhận thức được đàm Cửu Long có thể thật sự gặp chuyện rồi, mà sức ảnh hưởng lại vô cùng khủng khiếp, bên thôn nhà tôi cũng bắt đầu có người lần lượt dọn đi.
Cha mẹ tôi hỏi trong đạo quán có nghe ngóng được gì không? Tôi thì chả dám nói thật, chỉ dặn cả nhà cứ di tản theo mọi người trước đã.
Ban đầu tôi còn rất lo cho sự an nguy của bách tính xung quanh.
Khi lãnh ngộ được trận đấu pháp của Khương Tuyết Dương cùng Lữ Thuần, tôi mới biết được những thủ đoạn của đạo môn.
Nếu trận chiến thật sự xảy ra, đối với tất cả mọi người trong thời đại Mạt pháp mà nói thì đó chính là tai họa kinh thiên động địa.
Mà không chỉ có đạo môn, ngay cả Ma đạo cũng có mặt.
Ma đạo hữu giáo vô loài, âm linh quỷ xúy, sơn tinh dã quỷ đều có khả năng sẽ tác quái tập thể, bên trong còn có Hoàng Hà Nương Nương mệnh cách Phá Quân sát phạt vô song.
Tôi luôn thầm nghĩ trận chiến này, dự là sẽ không nhỏ như vị đạo sĩ năm xưa kích sát chín con rồng đâu.
Khi xưa Tạ Lưu Vân kích sát chín con rồng, còn có hồng thủy Hoàng Hà làm cái cớ, nhưng lần này xung quanh Hoàng Hà đều sóng yên biển lặng, nếu như muốn không làm hại đến người dân hai bên bờ sông, thì chỉ có thể nhờ cậy vào chính phủ di tản dân cư đi chứ làm sao giờ.
Cũng may, quốc gia còn có tổ chức chuyên dụng để đối ứng với những sự kiện siêu nhiên này.
Lúc dọn nhà cha mẹ tôi hỏi sao tôi lại không đi cùng, tôi nghĩ không ra lý do, liền nói đại với họ rằng tôi đợi Thùy Họa, có cô ấy bảo vệ cho tôi, tôi ở lại đây cũng chả sao cả.
Nghe tôi nói thế, gia đình tôi cũng không khuyên tôi thêm lời nào, chuyện trong Hoàng Hà thì nhất định sẽ có Hoàng Hà Nương Nương tìm cách giải quyết, tôi là chồng của cô ấy, cô ấy nhất định sẽ bảo vệ tôi.
Tôi đứng ở đầu thôn, nhìn cha mẹ tôi yên vị trong xe rời khỏi.
Đợi đến khi không còn nhìn thấy họ nữa, tôi lấy tay áo vội lau đi hai giọt nước mắt sắp rơi xuống, rồi quỳ xuống hướng về phía họ rời đi khấu đầu lạy ba cái, sau đó một mình lủi thủi đi về nhà.
Đây rất có thể là lần cuối tôi gặp gia đình tôi rồi, tối hôm qua tôi có bàn bạc với anh tôi.
Tôi nói, nếu đến lúc họ quay về mà không thấy tôi nữa, tức là tôi đã đi xa cùng Hoàng Hà Nương Nương rồi, bảo anh tôi phải chăm sóc thật tốt cho cha mẹ, đừng có nhớ tôi quá nhé.
Ơn dưỡng dục của họ, đời này của tôi không biết khi nào mới có cơ hội báo đáp.
Tiết Hạ Nguyên đến chắc chắn là tử kiếp của tôi, không cần biết Bạch lão quỷ vì tôi mà trộm mạng của ai, tôi đều không tránh khỏi.
Tôi cũng muốn bỏ đi hết cho xong chuyện, nhưng trong lòng có quá nhiều thứ không buông bỏ được.
Cứ ngỡ mình đây là kẻ đứng ngoài, tiếc thay kịch sớm mình một vai.
Có nghĩa là mình luôn đứng ở vị trí nhìn người ta diễn kịch, nhưng tiếc thay mình lại là người trong vai diễn đó.
Trích Linh Lung Tháp.
Ba ngày sau cùng tôi chả đi đâu cả, chỉ một mình ở lì trong nhà thôi, một số người cho dù tôi không đi tìm họ, thì họ cũng sẽ tự tìm đến tôi à.
Chỉ là không ngờ người đầu tiên tìm đến tôi, lại chính là Huệ Hương, đúng là rất lâu không gặp rồi.
Huệ Hương đối với tôi mà nói có ý nghĩa vô cùng lớn, nhờ cô ấy mà tôi tin trên đời này có quỷ thần.
Huệ Hương từ thành Chết Oan trở về, chỉ vì muốn báo tôi hay một tin, những ngày qua Bạch lão quỷ vẫn luôn ẩn náu trong thành Chết Oan.