Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 117: Trở Về (1)

Chương 117: Trở Về (1)
"Thôn trưởng, ta còn tưởng rằng suy nghĩ của ngươi phải đi trước cổ nhân năm ngàn năm, không ngờ rằng tư tưởng của ngươi vẫn cổ hủ như vậy. Ai nói thuốc chỉ có thể trị bệnh cứu người chứ, ngươi thử nghĩ mà xem dược thiện có phải là thuốc không, không phải người ta cũng cho thuốc vào thức ăn, làm thành rất nhiều loại mỹ thực sao."
Chu Minh Châu vẫn không chịu từ bỏ, còn định thuyết phục hắn.
"Ta cảm thấy ngươi mơ tưởng xa vời rồi, ngươi có ước mơ là chuyện tốt, nhưng trên đời này làm gì có đường tắt để mà đi. Xà phòng thơm của ngươi bây giờ cũng chỉ là có danh tiếng tại huyện thành, ngoại trừ huyện thành ra thì có ai biết đến xà phòng thơm của ngươi, càng đừng nói là thế giới của tiên nhân."
Bộ Phàm lắc đầu.
Chu Minh Châu suy nghĩ, cảm thấy có chút lý.
Bây giờ, xà phòng thơm Thư Phục Giai của nàng cũng chỉ nổi danh ở trong vùng, nhưng ra khỏi địa giới này, làm gì có ai biết tới Thư Phục Giai, chứ đừng nói chi là Tu Tiên giới.
"Ta hiểu rồi, đường muốn đi phải đi từng bước, trước tiên phải để danh tiếng của xà phòng thơm Thư Phục Giai truyền khắp thiên hạ này đã, rồi mới có thể tiến vào Tu Tiên giới."
Chu Minh Châu gật gật đầu, ánh mắt kiên định nói.
"Có điều, thôn trưởng, phương thuốc giúp trắng da kia của ngươi còn ở trong tay ta, ta định nghiên cứu phương thuốc này, coi như là ngươi nhập cổ phần kỹ thuật vào xưởng Thư Phục Giai của ta rồi nhé."
Bộ Phàm: "..."
Đây có coi là ép bức người tốt không...
Không đúng, là cưỡng ép nhập hội.
...
Nửa tháng sau.
Tống Lại Tử thành thân, tân nương vẫn là đậu phụ Tây Thi ở trên trấn.
Thoáng cái, trong thôn có không ít hán tử ghen tị.
Sao một cây cải trắng đẹp mắt như vậy lại bị tên đầu heo Tống Lại Tử này đào đi mất rồi.
Có điều ghen tị thì cũng chẳng làm được gì.
Ngày Tống Lại Tử thành thân vẫn có không ít người tới chúc mừng Tống Lại Tử.
Lần này Tống Lại Tử cũng dốc hết vốn ra bố trí ba mươi mấy bàn, tuy là đau lòng, hơn nữa lại còn phải mượn bạc của Chu Minh Châu, nhưng đây chính là đại sự trong đời của hắn.
Càng huống hồ.
Hắn cũng muốn dùng chuyện này để nói cho tất cả các hương thân trong thôn biết.
Hắn Tống Lại Tử cuối cùng cũng thành thân rồi.
Thân là thôn trưởng của thôn.
Tất nhiên Bộ Phàm cũng nhận được lời mời, còn ngồi cùng một bàn với chúng tộc trưởng trong thôn.
"Tiểu Phàm à, ngay cả Tống Lại Tử cũng thành thân rồi, chuyện của ngươi thì đến lúc nào mới có kết quả?" Lão thôn trưởng Vương Trường Quý cười nói.
"Việc này không vội không vội!" Bộ Phàm lúng túng cười.
"Cái này sao mà không vội được, lúc ta lớn bằng ngươi thì đã có mấy nhi rồi." Lý tộc trưởng trêu ghẹo nói.
Bộ Phàm đỡ trán.
Tại sao trưởng bối đều thích ép vãn bối kết hôn như vậy nhỉ.
"Thôn trưởng, ngươi nói ta nghe xem, có phải ngươi thích khuê nữ nhà Chu lão căn rồi không, bản thân ta là tộc trưởng nhất tộc của Chu thị, ta làm mai giúp ngươi!" Chu tộc trưởng vỗ ngực nói.
Ánh mắt của đám người Vương Trường Quý sáng lên.
Đúng rồi, suýt nữa thì quên mất.
Dạo này không phải tiểu thôn trưởng qua lại rất gần với Chu Minh Châu sao.
Mặc dù Chu Minh Châu bị từ hôn, nhưng bây giờ Minh Châu người ta dậy thì cực kỳ thành công, chẳng những xinh đẹp mà còn làm xưởng xà phòng thơm, giải quyết được vấn đề sinh nhai của không ít hộ dân trong thôn.
"Chu tộc trưởng, thúc không thể nói lung tung được đâu, ta và Minh Châu không có gì cả, Minh Châu chỉ là muốn đọc sách nhận chữ mới tìm ta dạy nàng thôi, hơn nữa luận bối phận trong thôn, Minh Châu còn là cô cô của ta."
Bộ Phàm khoát khoát tay.
"Cũng không phải là cô cô ruột, sợ cái gì chứ?"
"Đúng vậy đó, ngươi với Minh Châu tuổi tác tương xứng, vừa khéo thích hợp."
Chúng tộc trưởng ở một bên làm mối.
"Đa tạ ý tốt của các vị tộc trưởng, ta với Minh Châu không có tình yêu nam nữ." Bộ Phàm vẫn lắc đầu khoát tay như cũ.
Chúng tộc trưởng thấy Bộ Phàm không lay động, thở dài trong lòng.
Kỳ thực bọn họ thật sự cảm thấy Bộ Phàm và Chu Minh Châu ở bên nhau rất phù hợp.
"Tiểu Phàm, có đôi khi, ngươi nên nghĩ cho chính bản thân mình, đừng lúc nào cũng suy nghĩ cho thôn."
Vương Trường Quý là người nhìn Bộ Phàm lớn lên, ít nhiều gì cũng hiểu rõ suy nghĩ của Bộ Phàm.
Vả lại từ sau khi Bộ Phàm trở thành thôn trưởng, ngày tháng của các hương thân trong thôn trôi qua càng ngày càng tốt.
Dạy tư thục, làm xưởng công, dùng ruộng lúa nuôi cá.
Tuy rằng người ngoài nhìn vào thì thấy chuyện xưởng xà phòng thơm và dùng ruộng lúa nuôi cá là do Chu Minh Châu nghĩ ra, nhưng Vương Trường Quý lại không cảm thấy như vậy.
Dù sao thì Chu Minh Châu là người như thế nào, ông ta thân là thôn trưởng cũ đương nhiên biết rõ nàng tuyệt đối không có khả năng làm ra xà phòng thơm và nuôi cá trong ruộng lúa.
Dù cho một người có thay đổi như thế nào, cũng không thể đột nhiên trở nên thông minh lanh lợi.
Mà người có thể làm ra tất cả những thứ này, chỉ có tiểu thôn trưởng Bộ Phàm học thức uyên bác ở trong thôn thôi.
Lại cộng thêm việc Chu Minh Châu thường xuyên tới nhà của Bộ Phàm, cũng khiến ông ta càng thêm kiên định với suy đoán này của mình.
Kỳ thực không riêng gì Vương Trường Quý, đến cả chúng tộc trưởng xung quanh cũng nghĩ như vậy.
Dẫu sao thì những người có mặt ở đây đều là những ông già đã sống không ít năm rồi.
"Lão thôn trưởng, ta sẽ ghi nhớ lời của thúc ở trong lòng!"
Bộ Phàm thật sự tôn trọng Vương Trường Quý, một lòng vì các hương thân, tuy là đôi khi cũng sẽ có tư lợi, nhưng làm người ai mà không có tư lợi chứ.
Buổi tiệc rượu này, vô cùng náo nhiệt.
Không ít hán tử trong thôn đều mời rượu Tống Lại Tử.
Có chủ ý gì, sao Tống Lại Tử có thể không biết được.
Đám khốn kiếp này là muốn chuốc say hắn, sau đó khiến hắn bỏ lỡ chuyện tốt với nương tử.
May mà trước kia Tống Lại Tử uống không ít rượu, tửu lượng vẫn không vấn đề gì.
"Thôn trưởng, bây giờ ta đã thành hôn rồi, ngươi xem ngươi..."
Mặt Tống Lại Tử đỏ bừng bừng, nói chuyện cũng có chút không lưu loát, thế nhưng ánh mắt say lờ đờ kia lại lóe lên dị sắc.
【Nhiệm vụ: Hạnh phúc】
【Giới thiệu nhiệm vụ: Hạnh phúc chân chính của phu thê là gì? Cuộc sống bình đạm và an toàn? Không phải, là cho nàng thứ ngọt ngào mà nàng muốn, mà Tống Lại Tử cũng muốn cho Thiện Tú Liên thứ ngọt ngào Thiện Tú Liên muốn】
【Phần thưởng nhiệm vụ: 100000 điểm kinh nghiệm】
【Tiếp nhận! Từ chối! 】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất