Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 158: Nương Không Chịu Trách Nhiệm

Chương 158: Nương Không Chịu Trách Nhiệm
Hai hài tử Đại Nha và Cẩu Thặng đi một quãng đường xa tới trong thôn, Lý Lưu Thị chỉ trách móc khuê nữ nhà mình, nhưng không có một chút oán giận nào với con rể.
Theo lý thuyết, lẽ ra nên chỉ trích cả hai mới đúng?
"Thôn trưởng, ngươi cùng Đại Nha, Cẩu Thặng tới đây sao?" Lý Lưu Thị cười nói.
"Ta gặp hai hài tử này ở trên đường, lại tiện đường nên đưa bọn họ tới đây!" Bộ Phàm giải thích.
"Cám ơn ngươi!” Lý Lưu Thị nói lời cảm tạ: "Đừng đứng ở bên ngoài, mau vào trong phòng ngồi!"
"Ta sẽ không khách khí!"
Bộ Phàm đưa mắt nhìn Đại Nha và Cẩu Thặng, sau đó đi theo Lý Lưu Thị bước vào trong phòng.
Lý Lưu Thị để cho tiểu tức phụ đi gọi phụ tử ba người Lão Lý Đầu trở về, lại để cho đại tức phụ đi đun nước pha trà cho bọn họ.
Hiện giờ tư thục đang ở thời kỳ xây dựng thêm, phụ tử ba người Lão Lý Đầu làm lão thợ mộc trong thôn, tự nhiên cũng được mời qua bên đó làm việc.
Đại Nha và Cẩu Thặng một đường đi tới đây đã khát nước lắm rồi, hai hài tử đã chạy tới phòng bếp đi uống nước rồi
"Đúng rồi, Lưu nãi nãi, hai hài tử này là…?" Bộ Phàm nhìn về phía Lý Lưu Thị nói.
"Là hài tử của Thanh Hà.” Lý Lưu Thị giải thích.
"Là nàng ư?"
Bộ Phàm cũng quen biết Lý Thanh Hà.
Kỳ thật nhà nào trong thôn hắn cũng quét qua một lần... Khụ khụ, hắn đều giúp qua một lần.
Lý Thanh Hà này có vóc dáng nhỏ xinh, khuôn mặt cũng được coi là thanh tú.
Có điều thái độ làm người…
Dù sao trước kia thanh danh của Lý Thanh Hà ở trong thôn cũng không tốt lắm.
Nhưng đó cũng là chuyện rất lâu rồi, hắn cũng không thích nói xấu người khác.
Sau này hình như nàng ta đã được gả tới Thạch Khai thôn nhưng Bộ Phàm cũng không biết trượng phu của nàng ta làm nghề gì.
Dù sao hắn cũng không phải một người thích hóng chuyện, không hiểu biết quá rành mạch về từng nhà từng hộ trong thôn.
"Lưu nãi nãi, kỳ thật ta vẫn không rõ lắm, hai hài tử này nhỏ như vậy, tại sao phụ mẫu chúng lại yên tâm cho hai đứa đi một mình tới đây?"
Cuối cùng Bộ Phàm vẫn đem nghi hoặc trong lòng hỏi ra.
Thạch Khai thôn là thôn gần Ca Lạp thôn nhất, nếu là người lớn di chuyển qua lại giữa hai thôn cũng không có vấn đề gì. Nhưng với những hài tử nhỏ tầm bảy tám tuổi, vậy khoảng cách này không khác gì người lớn đi từ trong thôn lên trấn họp chợ.
Lý Lưu Thị thở dài: "Phụ thân Đại Nha là thợ săn, nửa năm trước hắn lên núi gặp họa, chân bị đánh gãy mất. Tuy rằng người được cứu sống nhưng cái chân này..."
Bộ Phàm chợt hiểu ra.
Thì ra phụ thân Đại Nha không có cách nào đưa bọn chúng tới đây.
Mà nương Đại Nha đột nhiên bận việc, đành để cho Đại Nha và Cẩu Thặng tự mình tới Ca Lạp thôn.
Nói thật trong mắt hắn, Lý Thanh Hà không xứng là nương.
Lại để cho hai hài tử bảy tám tuổi một mình đến thăm người thân.
Nhưng mà…
"Lưu nãi nãi, chân của phụ thân Đại Nha bị thương rất nặng sao?" Đáy mắt Bộ Phàm hiện lên một tia sáng.
"Đúng!" Lý Lưu Thị gật gật đầu: "Nghe đại phu trên trấn nói, chân hắn trị không được!"
Nhưng bỗng nhiên Lý Lưu Thị nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt bà đầy khiếp sợ nhìn về phía Bộ Phàm. Tại sao bà ấy lại quên mất Bộ Phàm chứ?
Phải biết rằng, có nhiều chứng bệnh đại phu trên trấn không chữa được, nhưng thôn trưởng chỉ cần mấy lần là giải quyết xong.
"Thôn trưởng, ngươi có thể giúp phụ thân Đại Nha xem chân được không? Người trong thôn luôn nói y thuật của ngươi rất cao!" Lý Lưu Thị kích động nói.
【 Nhiệm vụ: chữa chân giúp phụ thân của tiểu cô nương】
【 Giới thiệu nhiệm vụ: phụ thân Đại Nha là trụ cột trong nhà, nhưng từ khi chân bị phế đi, không kiếm ra tiền nữa, cả nhà dường như phân tán đi. Cho dù Lý Lưu Thị thấy khuê nữ nhà mình có chút kỳ cục nhưng dù sao nàng vẫn là thân khuê nữ của bà ấy. Hơn nữa, về sau thân khuê nữ cùng hai ngoại tôn của bà còn phải trông cậy vào con rể nữa. 】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 300000 điểm kinh nghiệm】
【 Tiếp nhận! Từ chối! 】
"Ta cũng không dám khẳng định, phải xem qua mới nói được!" Bộ Phàm lắc đầu.
Cho dù hắn tin tưởng mười phần vào y thuật của mình nhưng con người không được tự mãn.
Lỡ như bị mất mặt thì sao?
"Dĩ nhiên là vậy, dĩ nhiên là vậy!"
Vẻ mặt Lý Lưu Thị đầy kích động. Bà ấy liên tục gật đầu, chỉ hận không thể lập tức kéo con rể qua đây cho Bộ Phàm kiểm tra vết thương ở chân hắn.
"Ngoại bà, ngươi làm sao vậy?"
Đại Nha và Cẩu Thặng đi vào trong phòng, trên cái miệng nhỏ nhắn vương vài giọt nước. Khi nhìn thấy vẻ mặt kích động của Lý Lưu Thị, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc.
"Đại Nha, mau tới đây, thôn trưởng có cách chữa chân của phụ thân các ngươi!" Lý Lưu Thị khẩn cấp đem chuyện này nói cho Đại Nha nghe.
"Thôn trưởng ca ca, ngươi có thể cứu phụ thân ta sao?" Đại Nha vừa nghe lời này, đã kích động tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
"Đúng vậy!"
Nhìn thấy bộ dáng kích động của Đại Nha, Bộ Phàm âm thầm thở dài, hắn đưa tay sờ đầu Đại Nha.
"Thật tốt quá!" Đại Nha kích động muốn nhảy dựng lên, Cẩu Thặng cũng rất vui vẻ.
Chỉ chốc lát sau, Lão Lý Đầu và hai nhi tử từ bên ngoài chạy trở về.
Đại Nha và Cẩu Thặng vui mừng chạy tới chào hỏi bọn hắn, Bộ Phàm cũng lên tiếng chào hỏi phụ tử ba người Lão Lý Đầu.
Từ trước đến nay, Lão Lý Đầu vẫn không có quan niệm trọng nam khinh nữ.
Hắn cũng cực kỳ yêu thương Đại Nha và Cẩu Thặng. Tới khi biết hai đứa Đại Nha và Cẩu Thặng một mình đến Ca Lạp thôn, khuôn mặt hắn lập tức trở nên không tốt.
"Xú nha đầu kia làm nương kiểu gì vậy? Hài tử nhỏ như vậy cũng để cho Đại Nha, Cẩu Thặng lại đây, còn có Tử Hổ nữa, tại sao hắn cũng đồng ý cho các ngươi đến đây?" Lão Lý Đầu tức giận không nhịn được nói.
"Ngoại công, phụ thân bảo nương mang chúng ta tới, nhưng nương có việc, cho nên mới để chúng ta một mình tới đây!" Đại Nha giải thích.
"Nàng có thể có việc gì chứ?" Lão Lý Đầu càng tức giận.
Hắn không thể tưởng tượng nổi khuê nữ kỳ cục của hắn lại dám để ngoại tôn một mình đi tới.
"Được rồi, được rồi, đừng tức giận! Lão nhân, ta có tin tức tốt muốn nói cho ngươi!"
Lý Lưu Thị lập tức đem chuyện Bộ Phàm có thể trị chân cho Tống Tử Hổ nói ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất