Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 167: Hoàng Lương Nhất Mộng? (2)

Chương 167: Hoàng Lương Nhất Mộng? (2)
Về sau Tống Tử Hổ dẫn hai đứa bé tới muốn gặp nàng. Nàng không dám đi gặp. Bởi vì nàng không còn mặt mũi đi gặp nam nhân kia. Nhưng lúc nghe thấy Đại Nha và Cẩu Thặng gọi nàng là "nương", nước mắt nóng hổi của nàng chảy từ trong hốc mắt tuôn ra.
Vô số lần. Nàng nghĩ tới nếu như làm lại, vậy thì tốt rồi. Nàng nhất định sống thật tốt với Tống Tử Hổ, yêu thương hai hài tử.
Sau đó nghe nói Triệu Thắng bị quan phủ bắt, mà Lý Thanh Hà cũng theo sau tin tức này mà rời khỏi nhân thế.
Nhưng lúc nàng tỉnh lại một lần nữa. Nàng phát hiện nàng trở về trước ngày bỏ trốn cùng với Triệu Thắng đó.
...
"Phảng phất như một giấc mộng!" Lý Thanh Hà chậm rãi giải thích mọi chuyện.
Vẻ mặt Bộ Phàm lại có chút bình thản, giống như không bất ngờ đối với cái Lý Thanh Hà gọi là kiếp trước kiếp này vậy.
"Thanh Hà tỷ, ngươi có từng nghe nói Hoàng Lương nhất mộng?" Bộ Phàm cười yếu ớt nói.
"Chưa từng nghe nói?" Lý Thanh Hà chậm rãi lắc đầu.
"Hoàng Lương nhất mộng này chính là nói, có người đọc sách thi rớt..."
Bộ Phàm nói chuyện Hoàng Lương nhất mộng cho Lý Thanh Hà nghe.
Chuyện này cũng đơn giản. Nói là một người đọc sách sau khi vào kinh thi rớt, lúc ủ rũ về nhà, đi ngang qua một gian nhà trọ, sau khi ở quán trọ kia nghỉ ngơi một đêm, mơ thấy bản thân cưới một người vợ xinh đẹp, còn đậu Tiến sĩ, về sau tài vận thuận lợi, con cháu cả sảnh đường, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Mãi đến lúc sau khi chết già, người đọc sách kia bỗng nhiên bừng tỉnh từ trong giấc mơ. Lúc này mới phát hiện tất cả chỉ là mơ.
"Ý của thôn trưởng là, kiếp trước kiếp này của ta chẳng qua chỉ là Hoàng Lương nhất mộng?" Lý Thanh Hà nghi ngờ nói.
"Là mơ thì như thế nào? Là kiếp trước kiếp này thì làm sao? Quý trọng hiện tại, thoảng qua như mây khói theo nó mà đi thôi." Bộ Phàm khoát khoát tay.
Quý trọng hiện tại?
"Ta đã hiểu, cảm ơn thôn trưởng chỉ giáo!" Lý Thanh Hà chậm rãi đứng lên, hạ người hành lễ với hắn.
...
Sau đó Lý Thanh Hà lại hỏi thăm chuyện của Tống Tử Hổ và Cẩu Thặng, Bộ Phàm trả lời từng cái một, còn cho Lý Thanh Hà một chút đề nghị, sau khi Lý Thanh Hà yên lặng nhớ kỹ trong lòng, lúc này mới yên tâm rời đi.
"Ca, thì ra tối hôm qua ngươi lén đi làm việc!"
Đợi Lý Thanh Hà cầm giỏ trúc rời khỏi không bao lâu, Hỏa Kỳ Lân lập tức vọt ra.
"Làm sao vậy? Rất thất vọng?" Bộ Phàm cười nhẹ một tiếng, vừa rồi hắn đã phát hiện tiểu nha đầu này nghe lén ở phía sau cửa.
"Đương nhiên rồi, ngươi hay lắm, có chuyện tốt này cũng không nói cho ta!" Hỏa Kỳ Lân vểnh miệng nhỏ lên nói.
"Được rồi, có lần sau nhất định sẽ gọi ngươi!" Bộ Phàm cười sờ lên đầu nhỏ của Hỏa Kỳ Lân.
"Ca, đây là ngươi nói, ngươi cũng không thể gạt ta đấy!" Ánh mắt của Hỏa Kỳ Lân sáng lên, duỗi tay nhỏ ra: "Chúng ta ngoéo tay!"
Bộ Phàm rơi vào đường cùng cũng chỉ đành ngoéo tay với Hỏa Kỳ Lân. Tiểu nha đầu này càng ngày càng tinh ranh.
...
Ngày hôm sau. Sau khi tư thục tan học, Bộ Phàm dẫn Tiểu Lục Nhân tới nhà lão Lý, kiểm tra đùi phải cho Tống Tử Hổ.
Vì để có thể cho chân của Tống Tử Hổ thuận lợi khôi phục, Bộ Phàm dạy Lý Thanh Hà một chút thủ pháp xoa bóp chân, việc này có lợi với việc khôi phục chân.
Lý Thanh Hà gật đầu, mà lông mày Tống Tử Hổ cau lại. Nhìn thấy vẻ mặt khác nhau của hai người, Bộ Phàm lắc đầu khẽ cười. Đây có lẽ chính là ngược phu sướng nhất thời, truy phu như tràng hỏa thiêu trong truyền thuyết.
...
Thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt việc xây dựng thêm tư thục hoàn thành. Sau khi hoàn thành việc xây dựng thêm, công việc của Bộ Phàm bận bịu rất nhiều ngày, lúc này mới bố trí tư thục không sai biệt lắm.
Trong đó cũng nhờ có bọn người Tống Lại Tử chạy trước chạy sau. Lão thôn trưởng Vương Trường Quý cùng với mấy tộc trưởng cũng hỏi không ít đến chuyện của tư thục.
Nhìn thấy tư thục rực rỡ hẳn lên, tất cả mọi người của Ca Lạp thôn đều tự hào từ tận đáy lòng. Sau đó không ít địa chủ viên ngoại nghe nói tư thục xây dựng thêm hoàn thành nhao nhao tới chúc, khiến cho thôn nhỏ vốn tĩnh lặng này náo nhiệt một chút.
Ai đến Bộ Phàm cũng không có từ chối, dù sao những người này đều là nhiệm vụ. Sau đó có chuyện xảy ra làm cho tất cả mọi người khiếp sợ.
Phương tri huyện của La Dương huyện vậy mà phái người tới chúc, dù bản thân không đến, nhưng cũng đủ để chứng minh Phương tri huyện rất coi trọng đối với thư viện Bất Phàm.
Chuyện này có thể nói là một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng. Vốn dĩ những địa chủ kia viên ngoại còn do dự nghĩ có nên để hài tử tới thư viện Bất Phàm đọc sách hay không, đã quyết định ở thời khắc này.
Nhưng mà chuyện Phương Thành phái người tới chúc cũng rước lấy một chút phiền phức cho Bộ Phàm.
Tục ngữ nói người thường coi thường lẫn nhau. Tiên sinh tư thục gần đó nghe nói tri huyện của La Dương huyện vậy mà lại chúc cho một tư thục không có danh tiếng gì, trong lòng không phục, lập tức tạo thành đoàn tới cửa cầu chỉ giáo.
Nhìn thấy những tiên sinh tư thục khí thế to lớn này, Bộ Phàm cũng không có khó chịu, ngược lại rất nhiệt tình hoan nghênh.
Cuối cùng khiến cho không ít tiên sinh tư thục có chút lau mắt mà nhìn Bộ Phàm. Dù sao, bọn họ nói chỉ giáo, nhưng trên thực tế ai cũng có thể nhìn ra, bọn họ là tới cửa phá quán.
Cũng không bao lâu những tiên sinh tư thục này hoàn toàn thần phục. Không thần phục không được.
Thực sự là học thức tiên sinh của thư viện Bất Phàm này quả thực quá cao. Đối phương lần chỉ giáo này không ít người bọn họ được lợi hơn rất nhiều.
Sau đó Bộ Phàm còn cố ý mang theo đám tiên sinh tư thục này tham quan tư thục Bất Phàm.
Đối với bảng đen dạy học của tư thục Bất Phàm, không ít tiên sinh tư thục cảm thấy mới lạ không thôi, thậm chí có người tự tay thử dùng phấn viết chữ.
"Bộ phu tử, phấn viết này ngươi mua hàng từ chỗ nào?" Một người thư sinh trung niên chắp tay nói.
"Đồng phu tử nói đùa ở trước mặt mấy vị, ta đảm đương không nổi hai chữ phu tử!" Bộ Phàm khách khí xua tay.
Mấy tiên sinh tư thục nghe được trong lòng thoải mái, học thức tiên sinh của thư viện Bất Phàm này uyên bác, làm người khiêm tốn khách khí, bọn họ cảm thấy mặc cảm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất