Chương 227: Thê Vân Tung?
Vừa dứt lời, Tề Thạch dùng sức đạp chân lên mặt đất, "đùng" một tiếng, mặt đất nứt ra thành từng đường, cơ thể như thanh kiếm sắc nhọn bắn thẳng đến.
Bộ Phàm có chút kinh ngạc.
Tốc độ này ít cũng phải nhanh gấp mười lần lúc trước.
"Tối Cường Nhất Quyền!"
Tề Thạch nắm chặt nắm đấm, hô to thành tiếng, đánh một quyền tới.
Một quyền này mang theo cỗ uy thế không gì có thể cản nổi, giống như có thể nghiền ép hết thảy mọi thứ.
Bộ Phàm khẽ "hả" một tiếng, chậm rãi đưa tay lên, nắm chặt nắm đấm mà Tề Thạch đánh tới.
Kỳ thực hắn có thể né ra, nhưng hắn vẫn lựa chọn tiếp một chiêu này.
"Đùng"
Một cỗ khí tức cuồng bạo như gió dữ lao tới, thổi bay sợi tóc của Bộ Phàm, y bào vang lên tiếng "phần phật".
"Ừm, quả thực rất mạnh!"
Bộ Phàm không nhịn được gật gật đầu, dùng uy lực một quyền vừa rồi của Tề Thạch thì xác thực đủ để sánh ngang với một kích của Bán Bộ Hóa Thần.
"Sao có thể như vậy được?"
Tề Thạch rút tay về, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Hắn biết thực lực của người trước mặt này rất mạnh.
Cho dù là thân pháp hay là sức mạnh, hắn đều tự nhận mình không phải đối thủ của người trước mặt.
Thậm chí thời điểm hắn thi triển "Tối Cường Nhất Quyền", thì đã đoán được đối phương có thể tiếp lấy.
Nhưng hắn không thể ngờ được đối phương sẽ tiếp dễ dàng như vậy, tựa như một quyền vừa rồi chẳng qua chỉ là một trận gió thổi ngang qua.
Giờ phút này, trong mắt hắn, Bộ Phàm chính là một người lớn phát ra ánh sáng, mà hắn chẳng qua chỉ là một đứa trẻ vung vẩy nắm đấm ở trước mặt người lớn mà thôi.
"Sợ rồi chứ gì, ta đã khuyên ngươi đừng giao thủ với sư phụ của ta rồi, ngươi còn không tin, bây giờ tự rước lấy nhục rồi đó?"
Tống Lại Tử ở bên cạnh có chút đắc ý, dáng vẻ kia phảng phất như đang nói, tiểu tử, xem ngươi còn có thể phách lối nữa không.
"Chẳng lẽ tu vi võ đạo của ngươi đã đạt tới Hóa Thần kỳ?"
Tề Thạch không hề để ý tới lời chế giễu của Tống Lại Tử, mà đưa mắt nhìn về phía Bộ Phàm, ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt kia cho người ta cảm giác rất mê trai.
"Xem như là thế đi!"
Bộ Phàm có chút ngượng ngùng mỉm cười, tu vi của hắn đúng thật là Hóa Thần kỳ.
"Tiền bối, xin hãy thu ta làm đồ đệ!"
Cơ thể Tề Thạch không khỏi run lên, bỗng nhiên quỳ hai đầu gối xuống đất, không ngừng dập đầu.
"Ngươi làm gì thế?"
Bộ Phàm không nghĩ tới tên Tề Thạch này sẽ hành động như vậy, vội vàng muốn đi đỡ hắn dậy, lại vào lúc này, trong đầu vang lên một âm thanh nhắc nhở.
【Nhiệm vụ: Thu đồ đệ】
【Giới thiệu nhiệm vụ: Tề Thạch vốn cho rằng tu vi võ đạo của hắn là đứng đầu giang hồ, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được vậy mà lại có người còn lợi hại hơn hắn, vì đỉnh cao võ đạo, hắn quyết định bái một vị tiểu thôn trưởng nào đó làm thầy】
【Phần thưởng nhiệm vụ: 2000000 kinh nghiệm】
【Tiếp nhận! Từ chối! 】
Xem ra tên Tề Thạch này là một người mê võ.
"Ngươi vẫn là đứng lên đi, có lời thì từ từ nói!" Bộ Phàm bước lên trước, nhìn về phía Tề Thạch nói.
"Ngươi không thu ta làm đồ đệ, ta sẽ quỳ mãi không đứng lên!"
Tề Thạch ngẩng đầu, trong mắt xẹt qua một cỗ tình cảm cuồng nhiệt.
Trước đây hắn đã từng hoài nghi suy đoán.
Lẽ nào võ đạo bọn họ không bằng tu sĩ sao?
Chẳng lẽ mấy ngàn năm, mấy vạn năm đều không xuất hiện một thiên tài võ đạo, đem tu vi võ đạo nâng lên tới cùng một đẳng cấp với tu sĩ sao?
Nhưng về sau gặp phải không ít chuyện khiến hắn hiểu rõ việc muốn nâng tu vi võ đạo lên cao khó khăn cỡ nào.
Một trong số những lý do mà võ đạo không có cách nào so được với tu sĩ chính là tuổi thọ.
"Thôn trưởng, lai lịch người này không rõ, ngươi nhất định đừng thu người này!" Tống Lại Tử kháng nghị nói.
Không kháng nghị không được mà.
Một khi để con lừa trọc này trở thành đồ đệ của thôn trưởng, vậy sau này thôn trưởng có chuyện gì, liền sẽ giao cho con lừa trọc này đi làm, điều này không thể được.
Hắn mới là nam tử đẹp nhất bên cạnh thôn trưởng!
"Tiền bối, xin yên tâm, Tề Thạch ta tuy là không cha không mẹ, có chút danh khí ở Đại Thục, nhưng tuyệt đối không phải người lai lịch không rõ ràng." Tề Thạch vẫn quỳ dưới đất giải thích nói.
Có chút danh khí?
Nếu không phải nhiệm vụ có giới thiệu thì hắn đã tin rồi.
"Ngươi muốn bái ta làm thầy cũng không phải là không thể? Nhưng mà có mấy cái yêu cầu, không biết ngươi có thể làm được hay không?"
Thấy Tống Lại Tử còn muốn nói chuyện, Bộ Phàm nhàn nhạt liếc hắn một cái, Tống Lại Tử lập tức im bặt.
"Sư phụ mời nói!"
Trong lòng Tề Thạch vui mừng khôn xiết, chỉ cần có thể bái vị cao nhân võ lâm ở trước mặt này làm thầy, đừng nói mấy cái, dù có là mấy trăm cái yêu cầu thì cũng không có vấn đề gì.
"Môn hạ của ta luôn luôn coi trọng tu thân dưỡng tính, không ham danh lợi, không tranh mạnh hiếu thắng với người ta, chuyên tâm tu hành, ngươi có thể làm được không?"
Bộ Phàm chắp hai tay, ngữ khí bình đạm, giống như tuyệt thế cao nhân.
"Có thể!" Ánh mắt Tề Thạch kiên định nói.
"Ừm, ta thu ngươi làm đệ tử ngoại môn trước, nếu như ngươi có thể thông qua khảo nghiệm, ta sẽ thu ngươi làm đệ tử nhập môn chân chính!"
Bộ Phàm xoay người đi về phía viện tử.
Sở dĩ hắn thu nhận Tề Thạch là do nhìn vào phần say mê với võ đạo của Tề Thạch.
Dẫu sao thì hiện tại người thuần túy giống như Tề Thạch như vậy cũng không nhiều lắm.
Vả lại, tư thục có vẻ như còn thiếu một tiên sinh dạy thể dục.
Không có ý gì khác, chỉ là đơn thuần cảm thấy Tề Thạch khá thích hợp.
"Vâng, sư phụ!"
Tề Thạch xúc động đến mức dập đầu "bịch bịch" mấy cái vang ra tiếng.
"Thôn trưởng, vậy ta cũng muốn bái ngươi làm thầy?" Tống Lại Tử ở bên cạnh chạy tới.
"Ngươi?"
Đợi một hồi, không có bất kỳ âm thanh nhắc nhở nào, Bộ Phàm nhún nhún vai: "Ngươi không được!"
"Tại sao?"
Tống Lại Tử không phục, cùng là người hà cớ gì hắn lại không được.
"Xem nhân phẩm đi!"
Bộ Phàm không thèm để ý Tống Lại Tử đang ngây người ngay tại chỗ, nói với Tiểu Lục Nhân và Tề Thạch: "Vào trong nhà nói."
Mà Tống Lại Tử cũng muốn vào nhà, lại bị Bộ Phàm trực tiếp đuổi về nhà.
Giờ khắc này, Tống Lại Tử cảm thấy hắn bị vứt bỏ rồi.
【Nhiệm vụ: Luận bàn hoàn thành】
【Nhiệm vụ: Thu đồ đệ hoàn thành】