Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 238: Tại Sao Ngươi Khóc? (2)

Chương 238: Tại Sao Ngươi Khóc? (2)
Trong lòng Bộ Phàm có chút xúc động.
Tuy rằng hắn và Vương Trường Quý không có quan hệ huyết thống, nhưng từ khi hắn còn nhỏ, Vương Trường Quý đã giúp hắn rất nhiều, trong lòng hắn cũng kính trọng Vương Trường Quý không khác gì người thân của mình.
"Tiểu tử ngươi nói thật với ta, chẳng lẽ ngươi đã sớm nhớ thương nha đầu Đại Ny kia? Vì vậy mấy năm nay ngươi một mực không chịu thành gia chính là vì chờ nha đầu Đại Ny kia, đúng không?" Trong lòng Vương Trường Quý vui vẻ.
Bộ Phàm nhún nhún vai, hắn không khẳng định, cũng chẳng phủ nhận, nhưng trong mắt Vương Trường Quý, cái này coi như ngầm thừa nhận rồi.
Đêm nay, Bộ Phàm bị một nhà Vương Trường Quý giữ lại ăn cơm, Tiểu Lục Nhân cũng bị gọi tới đây.

Mà ngày hôm sau, phu thê Vương Trường Quý đi tới nhà Đại Ny nói chuyện Bộ Phàm muốn cưới Đại Ny làm thê.
Lúc tối hôm qua, phụ mẫu Đại Ny đã biết được chuyện này từ miệng Tiểu Ny rồi.
Lúc ấy, phụ mẫu Đại Ny thực sự đã cả kinh một trận.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày thôn trưởng sẽ trở thành con rể nhà bọn họ.
Nhưng sau đó, bọn họ bắt đầu trở nên kích động hưng phấn.
So với gia đình trên trấn trước kia, bọn họ càng nguyện ý gả Đại Ny cho thôn trưởng hơn.
Dù sao nhân phẩm của thôn trưởng đã quá rõ ràng rồi.
Hơn nữa một khi thôn trưởng làm con rể nhà bọn họ, bọn họ cũng có mặt mũi hơn.
Rất nhanh, chuyện này đã truyền khắp cả thôn.
Ban đầu, nhóm thôn dân còn cảm thấy đây chính là tin tức giả.
Nhưng sau khi được nhà Vương Trường Quý cùng với nhà Đại Ny xác nhận tin tức, vô số người đã chấn kinh rồi.
Phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là thở phào nhẹ nhõm, rốt cục thôn trưởng cũng muốn kết hôn rồi.
Phải biết rằng ở trong thôn, thanh danh của Bộ Phàm vô cùng tốt. Hắn luôn luôn hoà khí với tất cả mọi người, hơn nữa còn chính là con rể được ưu ái nhất trong suy nghĩ của các hương thân.
Vậy mà Bộ Phàm lại cố tình tỏ ra cực kỳ kháng cự với chuyện hôn nhân, ngay cả khi bà mối tìm tới tận cửa hắn cũng từ chối người ta, dần dần, chuyện này trở thành tâm bệnh của tất cả mọi người trong Ca Lạp thôn.
Cũng bởi thôn bọn họ có thể tốt đẹp như ngày hôm nay, hài tử mỗi nhà đều được đến trường, đều có tiền đồ tươi sáng, những chuyện đó đều có công lao của tiểu thôn trưởng.
Hiện giờ, nghe nói thôn trưởng muốn thành thân, trong thôn lập tức sôi trào.
Trong lòng Bộ Phàm rất là bất đắc dĩ.
Chỉ là hắn lập gia đình thôi mà, mọi người trong thôn có cần thiết phải hưng phấn đến mức này không?
"Thôn trưởng, ta nghe nói ngươi muốn kết hôn với Đại Ny?"
Vừa nghe được tin tức, Tống Lại Tử vội vàng tới tư thục tìm hắn.
"Đúng vậy, có chuyện gì sao?"
Bộ Phàm vắt tay lên trán, riêng trong ngày hôm nay, hắn đã trả lời vài câu hỏi dạng này rồi.
"Vậy tốt quá rồi, ta không còn phải lo lắng nữa!" Tống Lại Tử nhẹ nhàng thở ra, vỗ vỗ bộ ngực.
Bộ Phàm: "..."
Chẳng lẽ ta khiến ngươi lo lắng đến vậy sao?
Nhưng lời nói tiếp theo của Tống Lại Tử lại trực tiếp khiến cho gân xanh nổi đầy trên trán hắn.
"Ta còn nghĩ thôn trưởng ngươi có ý với nam nhân, hiện tại ta an tâm rồi!"
"Cút!"

Hai ngày sau, dưới gốc đào.
Lão thôn trưởng Vương Trường Quý và nhóm tộc trưởng trong thôn đều tới đây.
"Tháng sau ư? Có phải quá gấp gáp rồi không?" Bộ Phàm nhíu mày.
"Không gấp gáp, ngày này tháng sau chính là ngày thích hợp để cưới gả nhất trong năm!" Mặt mày Lý tộc trưởng đầy hớn hở.
"Đúng vậy, thôn trưởng, mấy người chúng ta đã sống hơn nửa đời người rồi, cũng triển khai không biết bao lần hôn sự, ngươi cứ yên tâm đi!" Tôn tộc trưởng cười nói.
"Ta thì không có ý kiến, chỉ là Đại Ny bên kia!" Bộ Phàm chần chờ nói.
"Về chuyện này, ngươi cứ an tâm, nếu nhà Đại Ny bên kia không đồng ý, làm sao chúng ta dám nói với ngươi!" Vương Trường Quý cười nói.
"Nếu nhà Đại Ny không có ý kiến, vậy ta cũng không có ý kiến!" Trong lòng Bộ Phàm cười khổ.
Hắn đã hiểu, mấy vị này chỉ mong hắn thật nhanh cưới vợ cho rồi.
Sau khi nói một ít chuyện cần biết lúc lập gia đình, Vương Trường Quý, cùng với nhóm tộc trưởng cảm thấy mỹ mãn rời đi.
"Lão Chu, thôn trưởng lập gia đình là chuyện lớn, tại sao ngươi cứ trưng ra bộ mặt đau khổ vậy?" Tôn tộc trưởng vỗ vỗ bả vai Chu tộc trưởng.
"Ngươi còn hỏi nữa. Tại vì thôn trưởng không làm con rể của Chu thị, ngược lại trở thành con rể của Lý thị ta, cho nên hắn không thoải mái!" Mặt mày Lý tộc trưởng vẫn hớn hở nói.
"Ngươi bớt đắc ý đi!" Chu tộc trưởng tức giận nói.
"Được rồi, được rồi, chuyện này có gì phải tranh giành chứ? Chỉ cần hài tử Tiểu Phàm chịu thành gia, đó chính là chuyện vui của thôn chúng ta!" Vương Trường Quý lắc đầu.
Mấy tộc trưởng khác đều gật đầu phụ họa.

Ở đầu bên kia, đang cúi đầu thêu áo cưới, Đại Ny lại nghe được ngày thành thân từ trong miệng Lý Triệu Thị, mặt nàng không nhịn được bắt đầu đỏ lên: "Có phải quá gấp rồi không? Áo cưới của ta còn chưa thêu xong?"
Tâm tình Lý Triệu Thị không tồi: "Không gấp, còn chuyện áo cưới ngày mai chúng ta có thể lên trấn trên mua mà!"
Tiểu Ny gật gật đầu: "Đúng vậy, tỷ, hiện giờ nhà chúng ta không thiếu bạc, nhất định sẽ mua loại đẹp nhất cho tỷ."
Đại Ny lắc đầu: "Ta muốn mặc áo cưới mình tự thêu."
Lý Triệu Thị và Tiểu Ny liếc nhau.
Tiểu Ny vội vàng nói: "Tỷ, ta đến giúp tỷ!"

Những ngày sau đó, Bộ Phàm không còn gặp được Đại Ny nữa.
Vốn dĩ hắn cho rằng Đại Ny chỉ ở trong nhà mà thôi, nhưng khi nghe nói vì chiếc áo cưới mà ngày nào Đại Ny cũng thêu từ sáng tới đêm khuya, hắn không khỏi nhíu mày.
Chỉ là trong thôn có một tập tục, trước khi thành hôn, nam nữ không được gặp mặt nhau.
Nhưng Bộ Phàm chẳng quan tâm tới chuyện đó.
Đương nhiên, hắn cũng không dám đường đường chính chính đi gặp Đại Ny.
Hắn chỉ dám lén lút trèo tường tới phòng của Đại Ny, rồi lại lén lút gõ vào cửa sổ phòng Đại Ny thôi.
Cảm giác này hơi kỳ lạ.
Nhưng mà đi gặp thê tử tương lai của mình cũng không phải chuyện phạm pháp.
"Bộ Phàm ca, tại sao huynh lại tới đây?"
Đại Ny mở cánh cửa ra, khi thấy hắn ở bên ngoài, vẻ mặt nàng lập tức ngẩn ngơ.
"Ta nghe nói, gần đây muội vô cùng bận rộn thêu áo cưới, nên tới đây gặp muội.”
Bộ Phàm có chút ngượng ngùng lau cái mũi.
"Dạ!" Trong lòng Đại Ny khẩn trương, nàng khẽ dạ một tiếng.
"Cái kia… kỳ thật lên trấn trên mua áo cưới là được rồi, không cần thiết phải tự mình thêu!" Bộ Phàm nghĩ rồi nói.
"Cám ơn Bộ Phàm ca đã lo lắng cho ta!" Trong lòng Đại Ny ấm áp, nàng ngọt ngào cười nói: "Chỉ là ta muốn mặc bộ áo cưới do tự mình thêu rồi gả cho Bộ Phàm ca!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất