Chương 248: Người Có Khí Vận Đều Là Đồ Đệ Của Ta? (2)
Bộ Phàm bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, trước kia hắn không rõ hệ thống làm thế nào cho nhiệm vụ thu đồ đệ, nhưng lúc này hai đồ đệ của hắn đều là người có khí vận, điều này không thể không làm cho hắn suy nghĩ nhiều.
Nhưng mà đây cũng chỉ là suy đoán của hắn.
Cuối cùng thì sự trùng hợp ngẫu nhiên đôi khi rất khó để nói.
"Có phải trùng hợp hay không thì nhìn Tiểu Hòe chẳng phải rõ rồi sao?"
...
Vì chứng thực ý nghĩ này, Bộ Phàm nhân một ngày nắng nhất đi tới cổng thôn.
Bởi vì đây là thời điểm nắng nóng nhất trong ngày, rất ít dân làng đi qua đây.
Bộ Phàm tiện tay bố trí mấy Đạo Huyễn Trận.
Cành lá cây hòe lớn nhất thời lay động, truyền ra từng đợt tiếng "ầm ầm".
Một lát sau một tiểu nho sinh bước ra từ bên trong cây hòe lớn.
"Bái kiến sư phụ!"
Tiểu Hòe chắp tay hành lễ nói.
"Ừm, ngươi không cần căng thẳng, ta tới đây là có một chuyện muốn xác nhận một chút."
Bộ Phàm không nói nhảm, thi triển Thiên Nhãn Thông với Tiểu Hòe, trong đầu bỗng nhiên hiện lên từng màn hình ảnh.
Những hình ảnh này đều là một hòa thượng mi thanh mục tú ngồi thiền đọc kinh bên cạnh một gốc cây hòe.
Năm này qua năm khác, cho đến khi hòa thượng kia bỗng nhiên cả người tản mát ra một trận kim quang chói mắt, hình ảnh lúc này mới chấm dứt.
Một màn này khiến cho Bộ Phàm không hiểu sao có loại cảm giác quen thuộc.
Nhưng mà từ hình ảnh mà xem, hòa thượng kia rất có thể là cao tăng đắc đạo của Phật môn.
Mà kiếp trước Tiểu Hòe có thể ở bên cạnh một vị cao tăng đắc đạo nghe kinh, chỉ sợ cũng không phải là một gốc phàm thụ bình thường.
Chỉ là không rõ vì sao Tiểu Hòe lại xuất hiện ở chỗ này?
Nhưng mặc kệ như thế nào Tiểu Hòe cũng có khí vận.
Một lần hai lần có thể nói là trùng hợp ngẫu nhiên.
Lần thứ ba Bộ Phàm cũng đã có thể khẳng định điều kiện của nhiệm vụ thu đồ đệ của hệ thống là đối phương phải là người có khí vận.
Điều kiện này không khỏi cũng quá cao rồi đi.
Trước kia hắn còn muốn dựa vào số lượng lớn thu đồ đệ để đạt được giá trị kinh nghiệm.
Thì bây giờ không cần phải suy nghĩ rồi.
Người có khí vận cũng không phải bắp cải, đâu phải dễ tìm thấy như vậy chứ.
...
"Sư phụ, có người đến đây!"
Tiểu Hòe không rõ vì sao sư phụ phải than thở, nhưng cảm thụ được gần đó có người tới, thân hình dần dần tiêu tán.
Bộ Phàm cũng thu hồi trận pháp.
Nhìn thấy người tới là Chu bà tử trong thôn.
"Chu nãi nãi, người đi đâu vậy?" Bộ Phàm mỉm cười chào hỏi.
"Hóa ra là thôn trưởng sao, con dâu cả nhà ta mang thai, không phải ta đang muốn lên núi nói cho lão già kia biết chút sao?" Chu bà tử mỉm cười rất là từ ái.
Việc này Bộ Phàm cũng biết.
Dù sao hỉ mạch của con dâu Chu bà tử cũng là do hắn bắt.
Tiếp đó sau khi khách sáo một hồi, vẻ mặt của Chu bà tử tràn ngập ý cười cầm giỏ đi vào trong núi.
Nhìn vẻ mặt của Chu bà tử.
Xem ra khúc mắc trước kia ít nhiều đã buông bỏ đi rồi.
Phải biết rằng trước kia hắn đã tạo ra một giấc mộng cho Chu bà tử.
Trong mộng Chu bà tử bị nhà lão đại và con trai út ghét bỏ, sống rất thê thảm, cuối cùng được một nhà lão nhị cảm hóa.
Sau đó trở về từ giấc mơ, Chu bà tử ban đầu có thành kiến với gia đình của lão đại và con trai út.
Nhưng sau khi hắn khuyên bảo một hồi, Chu bà tử đã đối xử với ba con dâu giống như khuê nữ ruột thịt, cũng không có thiên vị như trước.
Giáo dục mấy đứa cháu cũng rất nghiêm khắc, nghe nói năm nay khoa cử của triều đình sẽ kết thúc, cái này làm cho cả nhà Chu bà tử cực kỳ vui vẻ.
Có lẽ bởi vì giấc mộng kia cũng khiến cho Chu bà tử cảm thấy như được làm lại thêm lần nữa.
Bây giờ Chu bà tử đã sống thoải mái hơn trước nhiều.
Bộ Phàm lắc đầu muốn đi về phía tư thục.
Nhưng bỗng nhiên bước chân của hắn dừng lại.
Trong đầu bỗng nhiên nảy sinh một ý niệm.
Bộ Phàm quay đầu lại.
Thi triển Thiên Nhãn Thông với bóng lưng của Chu bà tử.
Trong đầu bỗng nhiên hiện lên từng cảnh tượng.
Những hình ảnh này, đối với hắn mà nói quá quen thuộc.
Bởi vì những hình ảnh này lại chính là giấc mộng mà hắn từng tạo ra cho Chu bà tử.
Hóa ra Bộ Phàm chỉ cảm thấy thứ Chu bà tử trải qua có chút tương tự với nhân vật chính trùng sinh, cho nên thử Thiên Nhãn Thông với Chu bà tử một chút, không nghĩ tới lại thành công.
Thành công nói lên điều gì.
Chứng tỏ Chu bà tử cũng là người có khí vận.
Cái này...
Bộ Phàm cảm thấy có chút khó có thể tin được.
Giấc mộng đó là hắn chế tạo cho Chu bà tử, đó là giả.
Nhưng đối với Chu bà tử mà nói đó là chuyện mà bà ta đã trải qua.
Chu bà tử kia rốt cuộc là người có khí vận hay là giả.
Bộ Phàm không rõ lắm.
Nhưng mặc kệ như thế nào người có thể bị Thiên Nhãn Thông nhận định là có khí vận khẳng định sẽ không sai.
Nếu như nói điều kiện thu đồ đệ là người khí vận, vậy hắn chẳng phải là có thể dùng Thiên Đạo Luân Hồi Công tạo ra vô số người có khí vận giả sao.
Cả người Bộ Phàm run rẩy.
Hắn không run rẩy được sao?
Nhiệm vụ thu đồ đệ có thể đạt được một đống điểm kinh nghiệm phong phú.
Sau đó hắn còn có thể không ngừng lột lông cừu từ trên người đồ đệ, ngẫm lại cũng có chút kích động.
"Bây giờ còn chưa phải là lúc kích động, lúc trước cái gọi là điều kiện thu đồ đệ cũng chỉ là suy đoán mà thôi."
Bộ Phàm trầm ngâm một hồi, không nói hai lời đã đi về phía nhà Vương Lão Tứ.
...
Trước kia Vương lão Tứ là người thích đánh thê tử nhất trong thôn.
Có thể là sau khi Vương Lão Tứ trở về từ giấc mộng nam hoán nữ kia, đã trở thành một nam tử tốt ở nhà.
Lúc này đây Vương Lão Tứ đang ở trong sân cho gà ăn.
"Thôn trưởng, sao ngươi lại tới đây?"
Đối với việc Bộ Phàm tới, Vương Lão Tứ có chút không ngờ đến, vội vàng đẩy cửa viện ra.
Bộ Phàm đầu tiên là thi triển Thiên Nhãn Thông với Vương Lão Tứ, trong đầu nhất thời hiện lên từng màn hình ảnh.
Quả nhiên không sai!
"Vương thúc, nếu ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có đồng ý hay không?" Bộ Phàm cũng không nói nhảm đi thẳng vào vấn đề.