Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 272: Điêu Khắc Tượng Gỗ (1)

Chương 272: Điêu Khắc Tượng Gỗ (1)
Đây là loại chuyện Bộ Phàm thích nghe nhất.
Chỉ cần đệ tử tiếp tục cố gắng thì người làm sư phụ như hắn mới có thể làm một con cá mặn vui vẻ.
Cứ như vậy thời gian vội vàng trôi qua.
Trong nháy mắt lại tới thời kỳ nuôi cá trong ruộng lúa của thôn.
Mỗi khi bước vào thời kỳ này, trong thôn lại trở nên vô cùng náo nhiệt.
Cùng ngày hôm đó thư viện nghỉ, hai người Đại Ny và Chu Minh Châu đang chầm chậm bước trên con đường nhỏ giữa đồng ruộng.
Nhìn thấy đám hài tử đang vui cười đùa giỡn, khóe miệng Đại Ny không nhịn được lại nở một nụ cười.
"Ngươi đã thích hài tử như vậy, thì nên cùng thôn trưởng sinh ra mấy đứa để chơi đi?" Chu Minh Châu cười rồi dùng cánh tay nhẹ nhàng huých vào Đại Ny.
"Có đôi khi không phải chúng ta muốn là sẽ có!" Đại Ny cười khổ lắc đầu.
"Có ý gì chứ? Chẳng lẽ vì trước kia ngươi đã tu luyện nên giờ mới không thể có hài tử sao?" Chu Minh Châu nghĩ tới cái gì cho nên lập tức thốt lên.
"Làm sao mà ngươi biết được?" Đại Ny kinh ngạc.
"Chẳng lẽ ta đoán đúng rồi?" Chu Minh Châu cũng có chút giật mình, trong lòng nàng lại âm thầm suy nghĩ đúng là tiểu thuyết không lừa dối ta!
"Ừm, tu sĩ có tu vi càng cao lại càng khó dựng dục ra hài tử, tuy rằng hiện giờ ta đã biến thành phàm nhân, nhưng cũng không hoàn toàn trở thành phàm nhân trước kia. Cũng có nghĩa rằng thể chất của ta vẫn là tu sĩ Kim Đan nhất phẩm khác hẳn người bình thường!" Đại Ny cúi đầu nói.
"Đại Ny, ngươi đừng nản lòng, tuy rằng rất khó nhưng không phải là không thể, chỉ cần thôn trưởng cố gắng hơn một ít, hai người vẫn có cơ hội!" Chu Minh Châu an ủi: "Nếu không ta truyền cho ngươi mấy chiêu?"
Chu Minh Châu lập tức ghé vào bên tai Đại Ny nói nhỏ vài câu.
Hai má Đại Ny bỗng nhiên đỏ bừng.
"Thẹn thùng cái gì chứ? Đều là phụ nhân, ngay cả ta còn chưa thẹn thùng thì ngươi thẹn thùng làm gì?" Chu Minh Châu vui cười.
"Không để ý tới ngươi nữa!" Đại Ny nghiêng đầu qua chỗ khác rồi sải bước rời đi.
"Đại Ny đừng đi mà, chiêu thức của ta thực sự hữu dụng đó!"
Chu Minh Châu cười đuổi theo.

Dưới gốc đào, Bộ Phàm ngồi trên ghế trúc, một tay cầm khắc đao một tay cầm khúc gỗ, đang cực kỳ nghiêm túc điêu khắc.
"Sưu" Một bóng đen nhỏ xinh nhanh chóng từ bên ngoài tường vây nhảy vào.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử cầm theo một con rắn nhỏ màu xanh, loáng cái đã tới trước mặt Bộ Phàm.
"Nhanh như vậy đã bắt được rồi?"
Bộ Phàm giương mắt nhìn về phía thanh xà trên tay tiểu hầu tử.
Con rắn này tên là Trúc Diệp Thanh, toàn thân xanh biếc, cái đuôi khô vàng, ánh mắt màu đỏ, mang tới cho người ta một loại cảm giác lãnh huyết vô tình.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử trưng ra vẻ mặt cực kỳ đắc ý, y như tiểu hài đồng vừa được người lớn cổ vũ khen ngợi vậy.
"Ngươi đặt thanh xà ở trên mặt đất!" Bộ Phàm cười nói.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử gật gật đầu.
Nhưng khi nó đặt tiểu thanh xà xuống mặt đất, thì con rắn kia lập tức muốn chạy trốn.
"Hưu!" Bộ Phàm bấm ngón tay niệm thần chú, sau đó nhẹ nhàng điểm một cái, một đoàn ánh sáng bỗng nhiên rơi vào trong cơ thể Trúc Diệp Thanh.
Thân thể tiểu thanh xà lập tức cứng đờ, dường như thời gian vừa ngừng lại.
Lúc trước đã nhận lời để cho tiểu bạch xà và muội muội của nàng gặp lại, hắn tự nhiên sẽ không nuốt lời.
Hơn nữa thu thêm được một đệ tử cũng có nghĩa là thêm một nhân công quét kinh nghiệm.
Chỉ chốc lát sau Trúc Diệp Thanh từ từ tỉnh lại, ánh mắt nó nhìn về phía Bộ Phàm cũng có thêm vài phần nhân tính hoá.
"Khẹc khẹc!"
Tiểu hầu tử lập tức hoa chân múa tay trước mặt tiểu thanh xà, giống như đang kể chuyện gì đó cho nó nghe.
"Xì xì!" Tiểu thanh xà trườn tới trước mặt Bộ Phàm, thè lưỡi.
"Đa tạ tiền bối đã cho ta và tỷ tỷ nối tiếp tiền duyên!" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên, phiên dịch.
"Vậy ngươi đồng ý bái ta làm sư phụ?" Bộ Phàm chắp hai tay cười nói.
"Tê tê!" Tiểu thanh xà gật gật đầu.
【 Nhiệm vụ: thu đồ đệ hoàn thành 】
【 Nhiệm vụ thưởng cho: 3000000 kinh nghiệm x2】
【 Thiên Đạo Luân Hồi Công thăng cấp 】
【 Thái Ất Kim Thân Quyết thăng cấp 】

Trong đầu vang lên một âm thanh nhắc nhở của hệ thống, ngay sau đó là một đống âm thanh kỹ năng thăng cấp.
"Tốt lắm, về sau ngươi sẽ là đệ tử thứ mười lăm của ta, Bộ Tiểu Thanh!" Bộ Phàm cười nói: "Tiểu Không, ngươi mang sư muội vào Thiên Diễn Không Gian đi!"
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử gật gật đầu, rồi cầm tiểu thanh xà lên và chạy vào trong phòng.
Bộ Phàm lại ngồi lên ghế trúc, cẩn thận đưa tay ra điêu khắc khúc gỗ.

Vào ban đêm, lúc Đại Ny đang ngồi bên giường trải chăn mỏng.
"Đại Ny!" Bộ Phàm chậm rãi từ ngoài phòng đi đến.
"Ừm?" Đại Ny quay đầu lại, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
"Tặng cho nàng thứ này!" Bộ Phàm vội ho một tiếng, lấy ra bức tượng điêu khắc gỗ từ phía sau.
"Đây là?” Đại Ny sửng sốt một chút rồi tiếp nhận tượng điêu khắc gỗ, bức tượng điêu khắc gỗ này giống nàng y như đúc.
"Thứ này... Ta cũng không biết nên tặng cái gì cho nàng, vì vậy đã dùng gỗ điêu khắc ra bộ dáng của nàng, không biết nàng có thích hay không?"
Bộ Phàm có chút xấu hổ.
Đây là lần đầu tiên hắn tặng quà cho một cô nương, cho dù cô nương trước mắt hiện giờ đã là tiểu thê tử của hắn.
"Cám ơn Bộ Phàm ca, ta rất thích tượng điêu khắc gỗ này!"
Đại Ny nhoẻn miệng cười, sau đó ôm chặt tượng điêu khắc gỗ vào lòng, trái tim nàng đột nhiên tràn đầy cảm giác ngọt ngào.
"Nàng thích là tốt rồi!" Bộ Phàm gãi gãi đầu, trong lòng hắn lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ thật hắn vẫn có chút lo lắng Đại Ny sẽ không thích thứ này.
Tuy rằng điêu khắc là một chuyện cực kỳ đơn giản với hắn, hắn tiện tay cũng có thể điêu khắc vài bức.
Nhưng mà tượng điêu khắc gỗ này lại hơi khác biệt.
Mỗi một đao, hắn đều cực kỳ dụng tâm.
Bởi vậy mất khoảng chừng một ngày thời gian mới hoàn thành được.

Ngày hôm sau lúc ăn xong điểm tâm.
Bộ Phàm lại tới thư viện dạy học, Tiểu Lục Nhân vẫn bế quan tu luyện trong phòng như trước.
Còn Đại Ny cất tượng điêu khắc gỗ đi rồi cưỡi tiểu bạch lư quay về xưởng xà phòng làm việc.
"Đại Ny, ta thấy tâm tình của ngươi không tồi, có chuyện gì vui vậy, nhanh nói cho ta nghe đi?" Chu Minh Châu vui cười đi tới bên cạnh Đại Ny.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất