Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 277: Luyện Khí Chín Vạn Chín Ngàn Chín Trăm Chín Mươi Chín (2)

Chương 277: Luyện Khí Chín Vạn Chín Ngàn Chín Trăm Chín Mươi Chín (2)
"Sư phụ đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa?" Bộ Phàm cười nói.
Tiểu Lục Nhân lắc đầu. Trong cảm nhận của hắn sư phụ là người tốt nhất.
"Vậy, sư phụ, hắn đã tu luyện Luyện Khí kỳ đến mức nào?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân kích động nói.
"Ta nhớ rõ, dường như hắn đã tu luyện Luyện Khí kỳ đến tầng thứ chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín!" Bộ Phàm sờ sờ cằm.
"Hả!" Tiểu Lục Nhân trợn mắt há hốc mồm.
"Làm sao vậy? Sợ hãi ư?" Bộ Phàm cười nói.
"Ta không sợ hãi!" Tiểu Lục Nhân lắc mạnh đầu, dùng ánh mắt kiên định nói: "Sư phụ, ta cũng muốn tu luyện Luyện Khí kỳ đến tầng thứ chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín!"
"Có niềm tin là chuyện tốt, nhưng chúng ta không cần lấy tình huống của người nọ làm mục tiêu, nói không chừng lần sau ngươi sẽ đột phá đến Trúc Cơ kỳ thì sao?"
Hắn kể câu chuyện bi kịch hàm chứa tinh thần quyết tâm cố gắng không chịu lùi bước này cũng không phải thật sự muốn Tiểu Lục Nhân cứ tiếp tục dừng bước tại Luyện Khí kỳ.
Thuần túy chỉ vì cho Tiểu Lục Nhân một chút động lực để tiếp tục tu luyện.
"Sư phụ, ta đã hiểu!" Giờ phút này trong mắt Tiểu Lục Nhân tràn đầy ý chí chiến đấu: "Ta nhất định sẽ không làm sư phụ thất vọng!"
Nhìn Tiểu Lục Nhân tràn đầy ý chí chiến đấu tiếp tục quay về trong phòng tu luyện, Bộ Phàm lại nhẹ nhàng thở ra.
Vì sao hắn có cảm giác mình đã trở thành bậc thầy trên phương diện phân phát súp gà cho tinh thần rồi?

Buổi chiều, lúc Đại Ny từ xưởng trở về.
Hiện giờ nghe được tin Tiểu Lục Nhân lại đột phá, nàng đã không còn giật mình nữa.
Chỉ là lúc biết những lời Bộ Phàm cổ vũ Tiểu Lục Nhân, Đại Ny không khỏi che miệng cười trộm:
"Bộ Phàm ca, chàng lại tiếp tục lừa gạt Tiểu Lục Nhân rồi. Theo như ta biết trong Tu Tiên giới làm gì có người nào tu luyện Luyện Khí kỳ tới tầng thứ chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín!"
"Đó là một lời nói dối đầy thiện ý mà." Bộ Phàm vội ho một tiếng, mặt không đỏ thở không gấp nói.
Đại Ny cũng biết phu quân nàng có ý tốt.
"Bộ Phàm ca, quả thật tình huống của Tiểu Lục Nhân có chút kỳ quái. Ta sợ đến lúc đó, hắn cũng giống người chàng đã kể, không có cách nào đột phá tới Trúc Cơ kỳ!" Trong mắt Đại Ny có chút lo lắng.
"Chúng ta đừng nghĩ nhiều, mọi thứ cứ thuận theo tự nhiên là được!"
Bộ Phàm nhẹ giọng an ủi.
Kỳ thật hắn cũng hoài nghi tại sao Tiểu Lục Nhân lại tu luyện kỳ quái như vậy. Chuyện này có liên quan tới thân phận kiếp trước của Tiểu Lục Nhân hay không?
Dù sao không cần biết thân phận kiếp trước của Tiểu Lục Nhân là vị Chân Quân nào, chỉ biết người đuổi giết Tiểu Lục Nhân đã nói rất rõ ràng chuyện Tiểu Lục Nhân xúc phạm luật trời.
Hắn nghi ngờ có người nào đó đang giở trò quỷ nên mới gây ra tình huống hiện tại của Tiểu Lục Nhân.
Mục đích của bọn họ chính là làm cho Tiểu Lục Nhân mãi mãi dừng lại ở Luyện Khí kỳ, không thể trở thành Chân Quân để báo thù.
Với thân phận Chân Quân chuyển thế, cho dù tu luyện kém cỏi thì kém được tới mức nào chứ?
Ngay cả khi tư chất kém, cũng có thể dùng vận khí bù lại.
Chẳng qua hết thảy những điều này chỉ là suy đoán của hắn mà thôi.
Buổi sáng ngày hôm sau, lúc ăn cơm xong Bộ Phàm cưỡi đại hoàng ngưu đi tới thư viện.
Hiện giờ ngày thi khoa cử đã càng ngày càng gần khiến cho những học sinh trong thư viện đều bận rộn cả lên, có người vội vàng đọc sách, có người tham khảo lẫn nhau, mang tới cho người ta một loại cảm giác cực kỳ khẩn trương.
Mặc dù có không ít học trò đều cảm thấy tự tin với kỳ thi lần này, nhưng lúc chưa tới cuối cùng trong lòng bọn họ vẫn còn một chút âu lo.
Bộ Phàm hiểu loại cảm giác này, nhưng hắn cũng chỉ có thể ở bên cạnh cổ vũ sĩ khí cho bọn họ.
Thời gian vội vàng trôi qua, chỉ trong nháy mắt, đã tới ngày tham gia khoa cử.
Bởi vì thư viện có bảy phần học sinh đều tham gia khoa cử, cho nên thư viện dứt khoát cho nghỉ định kỳ.
Bộ Phàm nhàn rỗi ở nhà, Đại Ny tới xưởng làm việc, Tiểu Lục Nhân tu luyện trong Thiên Diễn Không Gian.
Thật ra hắn cũng có việc của mình.
Một con chuột ăn vụng lương thực được hắn thu làm đệ tử thứ mười sáu, đặt tên là Bộ Tiểu Thử.
Một con bướm nhẹ nhàng bay lượn trong sân được hắn thu làm đệ tử thứ mười bảy, tên là Bộ Tiểu Điệp.
Một con kiến đang cố gắng khuân vác đồ ăn được hắn thu làm đệ tử thứ mười tám, tên là Bộ Tiểu Nghĩ.
Một con ong mật đang chăm chỉ hút mật trên hoa cải dầu được hắn thu làm đệ tử thứ mười chín, tên là Bộ Tiểu Phong.
Đừng hỏi vì sao hắn ham thích thu đồ đệ như vậy.
Hỏi sẽ nhận được câu trả lời là hứng thú.

Buổi chiều, theo thói quen Bộ Phàm lại tới cửa thôn, cầm Chưởng Thiên Bình nhỏ cho cây hoè lớn một giọt linh dịch.
"Sư phụ, đã nhiều ngày rồi ta không thấy mấy đứa Tiểu Không, Tiểu Năng, chúng nó đi đâu vậy?" Bỗng nhiên trong đầu hắn vang lên một âm thanh non nớt.
Đây là Tiểu Hòe dùng ý niệm trao đổi cùng hắn.
"Chúng nó đều tu luyện trong Thiên Diễn Không Gian, nói ra thì dường như ta chưa nói chuyện tu luyện trong Thiên Diễn Không Gian với ngươi!"
Trong khoảng thời gian này, tiểu hầu tử và tiểu trư tử đều ở trong Thiên Diễn Không Gian tu luyện, Đại Ny còn tưởng rằng tiểu hầu tử đã cưỡi tiểu trư tử lên núi chơi.
“Đúng rồi, sư phụ, Thiên Diễn Không Gian là cái gì?" m thanh nghi hoặc của Tiểu Hòe truyền đến.
Bộ Phàm rất rõ ràng chuyện Tiểu Hòe chính là một tiểu ngây ngô.
Dù sao từ xưa tới nay Tiểu Hòe vẫn một mực ở trong thôn chưa từng rời đi quá xa, cho nên nó hoàn toàn không biết chút gì về Tu Tiên giới.
"Nói như thế nào đây? Thiên Diễn Không Gian là không gian bên trong của một kiện pháp khí, mà pháp khí này tên là Thiên Diễn Kỳ Bàn!"
Bộ Phàm cũng không vội, hắn lập tức ngồi bên cạnh cây hoè giới thiệu cho Tiểu Hòe chuyện của Thiên Diễn Không Gian.
"Thật thần kỳ, trong đó là mười ngày mà bên ngoài mới trải qua một ngày."
Trong đầu lại truyền đến âm thanh đầy hứng thú của Tiểu Hòe.
Kỳ thật Bộ Phàm cũng muốn cho Tiểu Hòe vào Thiên Diễn Không Gian tu luyện, thế nhưng hiện giờ cây hoè đã trở thành biểu tượng của Ca Lạp thôn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất