Chương 276: Luyện Khí Chín Vạn Chín Ngàn Chín Trăm Chín Mươi Chín (1)
Ngay cả Hợp Thể kỳ như Bạch Tố Tố cũng bị Ma tộc đánh thành trọng thương.
Càng đừng nói tới hắn.
Hắn chỉ là một tiểu tu sĩ Luyện Hư kỳ hậu kỳ thôi còn đánh không lại Bạch Tố Tố.
Xem ra thực lực của hắn vẫn còn quá yếu.
Bộ Phàm cũng không tính toán nói cho Đại Ny nghe tình huống của Bạch Tố Tố và Chu Sơn Nguyệt, tránh cho tiểu thê tử của hắn lo lắng.
Hơn nữa đừng thấy Bạch Tố Tố và Chu Sơn Nguyệt một người trọng thương, một người bị hủy thân thể.
Nhưng hình cái đầu của họ trên bảng hảo hữu vẫn còn màu sắc, điều này cũng có nghĩa là hai người đó không sao hết.
Cho nên từ chuyện này, hắn đã rút ra được sự quan trọng của thủ đoạn bảo mệnh.
【 Chúc mừng đệ tử Lục Nhân của ngươi trở thành Luyện Khí kỳ tầng mười sáu, thưởng cho: 5000000 kinh nghiệm x2】
【 Thiên Ma Sách thăng cấp 】
【 Thái Hư Hóa Long Quyết thăng cấp 】
【 Tật Phong Huyễn Ảnh Độn Pháp thăng cấp 】
…
Bỗng nhiên trong đầu vang lên một chuỗi âm thanh nhắc nhở.
Bộ Phàm sợ run người. Tiểu Lục Nhân lại đột phá.
"Sư phụ, ta vừa đột phá, chỉ là ta vẫn chưa ngưng tụ được Trúc Cơ đạo thai!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân đầy nước mắt. Hắn từ trong phòng vọt ra, lập tức bổ nhào vào trong lòng Bộ Phàm, khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất y như bị người khác cướp kẹo.
"Được rồi, được rồi, đột phá là chuyện tốt!" Bộ Phàm bất đắc dĩ sờ sờ đầu Tiểu Lục Nhân.
"Chỉ là... Chỉ là..." Hai mắt Tiểu Lục Nhân đẫm lệ lưng tròng.
Bộ Phàm hiểu được ủy khuất của Tiểu Lục Nhân.
Rõ ràng mười hai là tầng cao nhất trong cảnh giới Luyện Khí kỳ, thế nhưng Tiểu Lục Nhân lại tu luyện tới tầng mười sáu.
Nếu là hắn nói không chừng hắn đã chỉ ông trời rồi, chửi ầm lên rồi.
"Tiểu Lục Nhân, ngươi phải hiểu được rằng con đường tu hành chưa bao giờ bằng phẳng, có khi sẽ gặp phải đủ loại vấn đề phiền toái, cũng chỉ có chiến thắng được những khó khăn gian nan hiểm trở này, tu hành mới có thể đi được xa hơn! Mà tình huống lần này chẳng qua chỉ là cánh cửa thứ nhất trên con đường tu hành của ngươi, trong tương lai những tình huống kiểu này sẽ xuất hiện càng ngày càng nhiều." Bộ Phàm vỗ vỗ bả vai Tiểu Lục Nhân nói lời thấm thía.
"Sư phụ, ta biết, chỉ là ta lo lắng, ta sẽ không bao giờ đột phá được Trúc Cơ kỳ?" Tiểu Lục Nhân cúi đầu nói ra sự lo lắng của mình.
Không bao giờ đột phá được Trúc Cơ kỳ?
Bộ Phàm đúng là không nghĩ tới vấn đề này.
Trong suy nghĩ của hắn, Tiểu Lục Nhân vẫn còn rất nhỏ, sớm hay muộn đối phương cũng sẽ trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
"Cho dù không bao giờ đột phá được Trúc Cơ kỳ cũng chẳng sao, chúng ta sẽ tu luyện Luyện Khí kỳ, thẳng đến khi đột phá mới thôi!"
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân tràn đầy vẻ lo lắng, Bộ Phàm cười trấn an.
"Hả?" Tiểu Lục Nhân giật mình.
"Tiểu Lục Nhân, sư phụ nói với ngươi, sư phụ có quen một người, tình huống của người nọ giống hệt ngươi!"
Bộ Phàm chắp hai tay, ngẩng đầu nhìn lên không trung xanh thẳm, sau đó thở dài bày ra bộ dáng hoài niệm.
"Từ khi bốn tuổi người nọ đã được một tông môn thu làm đệ tử. Tới năm mười tuổi hắn đã luyện đến Luyện Khí tầng chín, trở thành đệ tử trẻ tuổi nhất nhưng có tốc độ tu luyện nhanh nhất của tông môn. Vốn dĩ tất cả mọi người đều cảm thấy hắn sẽ trở thành tu sĩ bước vào Trúc Cơ kỳ nhanh nhất của Tu Tiên giới, thế nhưng tạo hóa trêu người. Không cần biết tông môn cho hắn bao nhiêu Trúc Cơ đan để tu luyện, hắn vẫn không thể đột phá đến Trúc Cơ kỳ. Sau này hắn lại từ Luyện Khí tầng chín một đường tu luyện đến tầng mười hai. Cuối cùng sau bao cố gắng, hắn cũng đột phá, nhưng lại đột phá trở thành Luyện Khí tầng mười ba. Trước tình huống đó chẳng những tông môn của hắn không ghét bỏ, ngược lại bọn họ cảm thấy hắn có thiên phú dị bẩm, một khi đột phá đến Trúc Cơ kỳ, sẽ có tiền đồ vô lượng."
Nói tới đây Bộ Phàm ngừng lại một chút.
"Sau này thì sao? Hắn có đột phá đến Trúc Cơ kỳ không?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân tràn đầy chờ mong nói.
"Không!" Bộ Phàm lắc đầu: "Hắn vẫn tu luyện, vẫn tiếp tục tu luyện. Sau đó sư phụ của hắn phi thăng, sư huynh sư đệ của hắn cũng phi thăng, ngay cả sư điệt của hắn cũng phi thăng, nhưng hắn vẫn là Luyện Khí kỳ."
Tiểu Lục Nhân trợn tròn mắt.
"Chỉ là cho tới lúc đó, hắn vẫn chưa từng từ bỏ hy vọng, hắn vẫn tu luyện như trước. Bản thân hắn không tin trời không tin đất, lại càng không tin hắn sẽ không bao giờ đột phá được Trúc Cơ kỳ!" Bộ Phàm lại nói.
"Vậy hắn có đột phá không?" Đôi mắt Tiểu Lục Nhân lại dâng lên một tia hy vọng.
"Vẫn không!" Bộ Phàm lại lắc đầu.
Tiểu Lục Nhân ngây ngốc.
"Tuy rằng câu chuyện này rất tàn khốc, nhưng nó cũng mang tới cho chúng ta một bài học, cho dù cứng đầu tới mức nào, cuối cùng vẫn vô dụng. Hoặc có thể hiểu rằng, đôi khi chúng ta vẫn phải tin tưởng vào số mệnh!"
Bộ Phàm vỗ bả vai đang run rẩy của Tiểu Lục Nhân nói.
"Vậy sau này hắn có tiếp tục tu luyện hay không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân lập tức suy sụp, hắn có chút uể oải nói.
"Vẫn tiếp tục tu luyện! Cho dù sau này hắn đã nhận ra sự thật, nhưng hắn vẫn không tin số mệnh, hắn cảm thấy mình nhất định có thể đột phá được Trúc Cơ kỳ. Chính vì vậy hắn đã quyết tâm tu luyện Luyện Khí kỳ đạt đến giới hạn!" Bộ Phàm cười nói.
"Đạt đến giới hạn?" Tiểu Lục Nhân giật mình.
"Đúng vậy!" Bộ Phàm cười gật đầu.
"Vậy hắn đã tu luyện đạt đến giới hạn?"
Trong lòng Tiểu Lục Nhân lại bốc cháy lên một chút hy vọng.
"Chưa!" Bộ Phàm lắc đầu nói.
Tiểu Lục Nhân: "..."
"Đừng uể oải như vậy, ta đã nói hết đâu. Tuy rằng hắn vẫn một mực dừng tại cảnh giới Luyện Khí kỳ, vậy mà tu sĩ lợi hại nhất của Tu Tiên giới cũng không phải đối thủ của hắn! Sau này hắn lại lấy tu vi Luyện Khí kỳ, một quyền đánh tan kết giới, bước vào tiên giới." Bộ Phàm vỗ vỗ bả vai Tiểu Lục Nhân, cổ vũ.
"Thật ư? Luyện Khí kỳ thực sự lợi hại như vậy?"
Đúng là Tiểu Lục Nhân không nghĩ tới Luyện Khí kỳ còn có thể lợi hại như vậy.
Chẳng những tu sĩ lợi hại nhất Tu Tiên giới không phải đối thủ của hắn, hắn còn lấy tu vi Luyện Khí kỳ phi thăng.