Chương 280: Ngươi Thích Nam Hài Hay Nữ Hài? (2)
Sau này khi tiếng tăm của tư thục càng lúc càng lớn, để khéo léo từ chối những người khác, hắn đành phải nói tư thục này chỉ dạy cho hài tử trong thôn thôi.
Thẳng đến lúc này, khi hài tử học trong trường thực sự nhiều lắm rồi.
Hắn cũng không còn cớ nào hay để từ chối nữa.
Chỉ còn cách thông báo cho những người khác biết, bất cứ ai muốn tiến vào thư viện đều phải trải qua kiểm tra.
Nếu ngoại lệ nhận lấy Hoan Hoan Hỉ Hỉ, không thể nghi ngờ gì đã gây ra một quy củ xấu.
Tuy rằng Nhị Ny và hắn là thân thích, thế nhưng trong cái thôn nhỏ này, đại đa số những hương thân ít nhiều đều có quan hệ thân thích với nhau.
Mà những cô nương được gả ra ngoài như Nhị Ny cũng không ít.
Một khi ngoại lệ nhận lấy Hoan Hoan Hỉ Hỉ, vậy không dễ dàng giải thích cho những người khác.
Hơn nữa từ một chút chi tiết nhỏ này, cũng có thể nhìn ra phẩm tính của phu thê Nhị Ny.
…
Dùng xong cơm chiều, sau khi hàn huyên thêm một ít việc nhà, một nhà Nhị Ny đứng dậy từ biệt.
Hoan Hoan Hỉ Hỉ có chút lưu luyến nhìn đại hoàng ngưu và tiểu bạch lư. Cuối cùng chờ tới khi Đại Ny nói hôm nào hai đứa lại tới đây chơi, tỷ đệ sinh đôi này mới vừa lòng rời đi.
Nhìn người một nhà vui cười rời đi, Bộ Phàm cười nói: "Hiện tại nàng yên tâm chưa? Nhị Ny gả cho người đó không tệ! Cảm tình của nàng ấy và trượng phu tốt lắm."
"Ừm!" Đại Ny gật gật đầu, từ đáy lòng nàng cũng cảm thấy an tâm hơn không ít.
"Kỳ thật thời điểm nhạc mẫu chọn con rể vẫn rất có mắt nhìn!" Bộ Phàm cười nói.
Lúc trước khi Đại Ny bái nhập Thiên Huyền môn.
Có thể nói đó là thời điểm vinh dự nhất của nhà Đại Ny.
Không biết có bao nhiêu người muốn hỏi cưới Nhị Ny, Tam Ny, hơn nữa mỗi một người đều có thân phận không thấp.
Hoặc là thương gia giàu có ở trấn trên, hoặc là địa chủ viên ngoại, thậm chí ngay cả gia đình quan lại cũng có.
Nhưng mẹ vợ hắn lại không chọn những người này.
Lại chọn một Từ gia, nhân khẩu bình thường, gia cảnh coi như không tệ kia.
So sánh với những gia đình trước, thật sự Từ gia không có chút thu hút nào.
Thế nhưng kết quả thì sao? Chỉ cần nhìn cảm tình của phu thê Nhị Ny cũng hiểu mẹ vợ hắn đã chọn đúng người rồi.
"Bộ Phàm ca, vì sao ta cảm thấy chàng đang mèo khen mèo dài đuôi nhỉ?" Đại Ny bỗng nhiên che miệng cười nói.
"Có sao?" Bộ Phàm cười nói.
Trời chiều buông xuống, hai người nắm tay nhau nhìn theo một nhà Nhị Ny rời đi.
"Bộ Phàm ca, chàng thích nam hài hay là nữ hài?" Bỗng nhiên Đại Ny hỏi.
"Kỳ thật nam hài hay nữ hài ta đều thích!"
Bộ Phàm không nghĩ tới Đại Ny lại hỏi như vậy.
Nhưng mà hắn lại cực kỳ rõ ràng tình huống của hai người bọn họ.
Chỉ có thể nói tùy duyên đi.
"Phải không? Ta cảm thấy nam hài tốt hơn!" Đại Ny nói.
"Nam hài quá bướng bỉnh, ta lại cảm thấy nữ hài không tồi, có thêm một tiểu áo bông tri kỷ, xinh đẹp dịu dàng giống nàng vậy! Nhưng có nam hài cũng không sao, chuẩn bị nhiều gậy trúc một chút là được." Bộ Phàm cười nói.
Đại Ny: "..."
Tháng sáu, cỏ cây xanh um nắng gắt như lửa.
Dù là ánh mặt trời sáng sớm cũng oi bức không chịu nổi.
Kiều thê không có mặt, khiến cho Bộ Phàm phờ phạc lười biếng nằm trên ghế trúc đọc sách.
Bộ Phàm cũng không đặt ở trong lòng những lời ngày hôm qua Đại Ny nói.
Hắn chỉ cho rằng khi thấy tỷ đệ sinh đôi nhà Nhị Ny, Đại Ny đột nhiên nảy ra ý tưởng muốn có hài tử đó.
Dù sao những hài tử đáng yêu hoạt bát, còn là một đôi tỷ đệ song bào thai, ai thấy mà không thích.
Chỉ là tình huống của bọn họ…
Chưa cần nói tới Đại Ny, chỉ cần nói tới bản thân hắn thôi.
Hiện giờ hắn là Luyện Hư hậu kỳ.
Với quy tắc của Tu Tiên giới, phải nói rằng người có cảnh giới càng cao lại càng khó khăn trong chuyện dựng dục đời sau.
Đương nhiên khó dựng dục chứ không phải là tuyệt hậu.
Chỉ cần tiếp tục cố gắng, kiểu gì cũng có thể.
Cho nên trong Tu Tiên giới mới xảy ra loại tình huống phụ tử hơn kém nhau cả mấy trăm hoặc một ngàn năm, loại chuyện này cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên hết.
【 Đệ tử Bộ Không của ngươi trở thành Yêu Tương sơ kỳ, thưởng cho: 10000000 kinh nghiệm x2】
Bỗng nhiên trong đầu hắn vang lên một âm thanh nhắc nhở.
Bộ Phàm giật mình.
Không nghĩ tới tiểu hầu tử đã trở thành Yêu Tương rồi.
Yêu Tương tương đương với nhân tu Kim Đan kỳ, có thể nói tiếng người, về sau trao đổi với nó cũng tiện hơn rất nhiều.
Đúng lúc đó, một đạo thân hình quỷ mị lao ra từ trong phòng Tiểu Lục Nhân.
"Đột phá rồi?" Nhìn thấy tiểu hầu tử vọt đến trước mặt mình, Bộ Phàm cười nói.
" (^- ^) Ừm, sư phụ, ta đã là Yêu Tương!" Tiểu hầu tử gật gật đầu, giơ tấm bảng đen lên.
"Vậy ngươi có thể nói chứ?" Thấy tiểu hầu tử vẫn cầm tấm bảng đen viết chữ như trước, Bộ Phàm nghi hoặc.
Chẳng lẽ tình huống của tiểu hầu tử giống như tiểu bạch lư?
"Có!" Tiểu hầu tử lại giơ tấm bảng đen lên.
"Thế tại sao ngươi không nói lời nào?" Bộ Phàm tò mò.
"Sư phụ, ta đã quen dùng tấm bảng đen này rồi!" Tiểu hầu tử lại lạch cạch viết lên tấm bảng đen.
Hoá ra chuyện này đã thành thói quen của nó rồi?
"Ta lại cho rằng ngươi quen dùng ký tự hình mặt người?" Bộ Phàm cười rồi vạch trần nó.
" ╮ (๑ ́ ₃ ̀๑) ╭ không có đâu!" Tiểu hầu tử lại giơ tấm bảng đen lên.
"Biểu tình đều viết trên tấm bảng đen kìa!" Bộ Phàm dở khóc dở cười.
Nếu tiểu hầu tử đã không muốn nói chuyện, vậy hắn cũng không bắt buộc nó.
Dù sao trong phần đông những đệ tử yêu quái của hắn, giao tiếp với tiểu hầu tử vẫn là tiện lợi nhất.
"Thôn trưởng, chuyện tốt chuyện tốt nha!"
Đột nhiên Tống Lại Tử với vẻ mặt kích động, vội vã chạy vào.
"Người báo tin vui đã tới rồi ư?"
Thấy vẻ mặt của Tống Lại Tử, Bộ Phàm đã đoán được chuyện gì vừa xảy ra rồi.
"Thôn trưởng, ngươi đã đoán được rồi sao? Mặc kệ ngươi đoán được tới đâu, nhưng ta khẳng định rằng ngươi không đoán ra được thứ tự kiểm tra của Thiết Đản!"
Hô hấp của Tống Lại Tử vẫn bình thường, chỉ là vẻ mặt hơi có chút đắc ý nói.
"Trạng Nguyên đúng không?" Bộ Phàm cười nói.
"Thôn trưởng, ngươi đã biết rồi ư?"
Tống Lại Tử trừng lớn hai mắt, nuốt liền mấy ngụm nước miếng.
"Đoán thôi!" Bộ Phàm cười thần bí.