Chương 279: Ngươi Thích Nam Hài Hay Nữ Hài? (1)
Nhớ rõ lúc trước người này còn nói chủ tử của hắn từng được Ngô Huyền Tử chỉ điểm, coi như là sư huynh của bọn họ. Khi biết được bọn họ vào kinh tham gia khoa cử đối phương mới phái hắn tới nghênh đón.
Trong lòng hai người Thiết Đản run lên bần bật.
Sư huynh? Chẳng lẽ sư huynh của bọn họ lại là người đang ngồi trên đại điện kia ư?
Bộ Phàm cũng không biết chuyện mấy người Thiết Đản gặp được trên kinh thành.
Giờ phút này, nhân một ngày trời trong nắng ấm, một nhà nhị muội của Đại Ny tới nhà hắn làm khách.
Bởi vì trong phòng có chút oi bức, Bộ Phàm và Đại Ny mời hai người bọn họ ra uống trà dưới gốc cây đào.
Nhà chồng của nhị muội Đại Ny họ Từ, trượng phu tên là Từ Niên, có một đôi tỷ đệ song sinh, tỷ tỷ tên là Hoan Hoan, đệ đệ gọi là Hỉ Hỉ.
Có thể thấy được phụ thê Nhị Ny vô cùng kỳ vọng vào hai hài tử nhà mình.
Lúc này đôi tỷ đệ song sinh bộ dáng đáng yêu đang ở trong viện chơi đùa với đại hoàng ngưu và tiểu bạch lư, muốn tóm cái đuôi của chúng.
Đại hoàng ngưu và tiểu bạch lư còn chẳng buồn ngước mắt lên, chỉ khua qua khua lại cái đuôi.
Hai tỷ đệ sinh đôi cứ đuổi theo lại đuổi theo, khanh khách cười không ngừng.
"Hoan Hoan Hỉ Hỉ, qua chỗ đại di này, ở đây có bánh đậu xanh ăn."
Đại Ny đem một mâm bánh đậu xanh đặt lên bàn, rồi nhìn hai tỷ đệ sinh đôi đang chơi đùa vui vẻ, cười nói.
"Đại di, chúng ta không ăn!" Hai tỷ đệ sinh đôi đáng yêu đó cùng đồng thanh nói, sau đó lại tiếp tục đuổi theo hai cái đuôi như trước.
"Đại tỷ, tỷ đừng để ý đến hai hài tử đó, nếu hai tên quỷ nhỏ chuyên gây sự đó đói bụng chúng sẽ tự mình qua bên này ăn!"
Người nói chuyện là nhị muội của Đại Ny Nhị Ny.
Bộ dáng Nhị Ny thanh tú, mặt mày cũng có chút tương tự với Đại Ny.
Kỳ thật bốn tỷ muội nhà Đại Ny đều xinh đẹp, phải nói là mấy người đó đều giống mẹ vợ Lý Trương Thị của Bộ Phàm.
"Các ngươi cẩn thận một chút, coi chừng bị chúng đạp phải!"
Nhị Ny cũng không lo lắng đại hoàng ngưu và tiểu bạch lư sẽ đạp vào hai hài tử.
Dù sao nàng cũng rõ ràng tiểu bạch lư của nhà thôn trưởng thật sự rất thông minh, chỉ là vẫn muốn dặn dò hài tử nhà mình một tiếng.
"Nương, chúng ta đã biết!" Hai song bào thai lại đồng thanh nói.
"Nhị muội, tại sao hôm nay phu thê muội lại có thời gian rảnh mà mang Hoan Hoan, Hỉ Hỉ lại đây chơi?" Đại Ny cười hỏi.
"Chúng ta qua đây thăm phụ mẫu, thuận tiện qua nhìn tỷ với tỷ phu luôn! Tiểu Lục Nhân đâu?" Nhị Ny hiếu kỳ nói.
"Hắn ở trong phòng đọc sách!" Đại Ny trả lời.
"Như vậy sao? Vậy không nên quấy rầy hắn. Phải rồi tỷ phu, nghe nói khoa cử lần này, hài tử của thư viện huynh đều đậu cả?"
Vốn dĩ Nhị Ny còn muốn để cho Tiểu Lục Nhân dẫn hai hài tử nhà mình đi chơi, nhưng nghe nói Tiểu Lục Nhân đang bận, nàng sẽ không quấy rầy hắn.
"Cũng không kém là bao, chỉ là vẫn chưa rõ ràng tình huống của hai người Thiết Đản?" Bộ Phàm lắc đầu.
"Khẳng định hai người đó sẽ không kém. Nếu một trong hai người Thiết Đản mang được mũ Trạng Nguyên trở về, như vậy thôn chúng ta sẽ trở thành thôn Trạng Nguyên rồi!"
Vẻ mặt Nhị Ny có chút hưng phấn, thôn nhà mẹ đẻ nàng càng rực rỡ, trên mặt những cô nương đi lấy chồng xa như các nàng cũng lây chút hào quang.
"Mượn cát ngôn của muội!" Bộ Phàm cười nói: "Nhị muội phu, nghe nói đệ cũng là người đọc sách?"
Trượng phu của Nhị Ny Từ Niên có gương mặt chữ quốc, ngồi ở chỗ kia từ nãy giờ vẫn không nói tiếng nào mang tới cho người ta một loại cảm giác trầm ổn, thành thật.
Giờ phút này, nghe được câu hỏi của Bộ Phàm, hắn lập tức ngồi thẳng dậy nói: "Thôn trưởng, ta chỉ ở tư thục học qua ba bốn năm, miễn cưỡng biết vài chữ, cũng không tính là người đọc sách! !"
Bộ Phàm ngơ ngác một chút.
Sau đó hắn có chút dở khóc dở cười: "Nhị muội phu, đừng gọi ta là thôn trưởng, cứ gọi tên là được rồi, hoặc ngươi cũng giống Nhị Ny gọi ta là tỷ phu đi!"
"Đúng vậy, tỷ phu đâu có ăn thịt người, chàng khẩn trương cái gì chứ?"
Nhị Ny dùng ngữ khí giáo huấn Từ Niên, nhưng trong mắt lại tràn đầy tươi cười và nhu tình.
"Ta trở nên như vậy không phải do gặp tỷ phu đâu. Chỉ là nhìn thấy tỷ phu, ta có cảm giác gặp lại phu tử trước kia, vậy mới có chút khẩn trương!"
Từ Niên gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười cười.
Bộ Phàm và Đại Ny nhìn nhau, không khỏi bị những lời Từ Niên nói làm cho buồn cười.
Vị muội phu này thật là thú vị.
…
Sau khi hàn huyên một phen, bọn họ cũng tiến vào chuyện chính.
Kỳ thật mục đích tới đây của một nhà Nhị Ny chính là muốn hỏi chuyện chiêu sinh của thư viện.
Dù sao hiện giờ những thôn trong vòng mười dặm xung quanh, ai cũng biết chỉ cần vào được thư viện của Ca Lạp thôn, vậy đã nắm chắc trong tay mấy danh hiệu đồng sinh, tú tài, cử nhân rồi.
Cho nên Nhị Ny và Từ Niên đều muốn cho Hoan Hoan Hỉ Hỉ đến thư viện đọc sách.
"Năm nay chắc không có cách rồi, hiện giờ lớp học trong thư viện không đủ, không thể nhận thêm học sinh được nữa, chỉ có thể chờ sang năm thư viện xây dựng thêm mới chiêu sinh được!" Bộ Phàm giải thích.
"Vậy phải chờ tới tháng mấy sang năm?" Nhị Ny và Từ Niên sốt ruột hỏi.
"Tháng mười đi! Vừa lúc thu hoạch vụ thu chấm dứt, hài tử có thể chuyên tâm đọc sách." Bộ Phàm trả lời.
"Vậy sao? Vậy sang năm chúng ta để cho Hoan Hoan Hỉ Hỉ tham dự kiểm tra của thư viện!” Trên mặt Nhị Ny và Từ Niên có chút đáng tiếc.
Hiện giờ thư viện cũng không phụ trách dạy vỡ lòng cho hài tử.
Cho nên đến học ở thư viện, chỉ có hai trường hợp, hoặc là hài tử đã học xong vỡ lòng, hoặc là thiếu niên đã học được vài năm ở tư thục.
Bộ Phàm không nghĩ tới phu thê Nhị Ny còn muốn cho Hoan Hoan Hỉ Hỉ tham dự kiểm tra rồi mới tiến vào thư viện học tập.
Dù sao với quan hệ giữa hai nhà bọn họ, nếu một nhà Nhị Ny thực sự muốn mở miệng nhờ hắn, hắn cũng có chút khó xử.
Phải biết rằng thời điểm trước kia khi xây dựng tư thục, hắn chỉ thuần tuý muốn tạo nên một nơi giúp những hài tử trong thôn đọc sách biết chữ.