Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 299: Người Thừa Kế (2)

Chương 299: Người Thừa Kế (2)
"Ừm!" Đại Ny cũng không nghĩ nhiều, đem Tiểu Mãn Bảo giao cho Bộ Phàm.
【 Ngừng. Hừ, bây giờ ta còn nhỏ, vẫn không thể phản kháng, đành cho phép tra nam ngươi ôm một cái! 】
"Ngươi nói xem, tại sao ngươi lại thú vị như vậy chứ?"
Khuôn mặt Bộ Phàm chứa đầy ý cười, nhìn Tiểu Mãn Bảo trong lòng.
Kỳ thật trải qua khoảng thời gian ở chung này.
Chẳng những hắn không cảm thấy phản cảm khi Tiểu Mãn Bảo thốt lên những lời thô lỗ, ngược lại còn cảm thấy thấu hiểu.
Dù sao trong kiếp trước của Tiểu Mãn Bảo hắn đã vứt bỏ Đại Ny, nếu nữ nhi Tiểu Mãn Bảo của hắn còn mang ơn phụ thân này đó mới là chuyện lạ.
Hơn nữa, trong kiếp trước của Tiểu Mãn Bảo, hắn không chỉ vứt bỏ Đại Ny đơn giản như vậy.
Còn vì lão bạch liên trong miệng Tiểu Mãn Bảo mà gây nên tổn thương quá lớn cho Đại Ny và Tiểu Mãn Bảo, khiến cho thời thơ ấu của Tiểu Mãn Bảo trôi qua không vui.
Cho dù tới tận bây giờ, Bộ Phàm vẫn không tin tưởng rằng có một ngày hắn sẽ phản bội hai mẫu nữ Đại Ny.
Nhưng không cần biết vì nguyên nhân gì, một kiếp này, hắn nhất định sẽ đối xử tốt với Tiểu Mãn Bảo.
Dù sao đây cũng là nữ nhi mà hắn và Đại Ny cố gắng lắm mới có được.
【 Ngươi mới thú vị á! Nhưng mà lúc cười rộ lên, phụ thân cặn bã thật là đẹp trai. Coi như trong số tất cả những người ta từng gặp ở kiếp trước, cũng chỉ có Vũ công tử mới so sánh được với ngươi. 】
Vũ công tử?
Chẳng lẽ là nam nhân kiếp trước của nữ nhi hắn?
Bộ Phàm nhíu mày. Đột nhiên trong lòng có chút không thoải mái.
【 Nhưng mà tra nam vẫn chỉ là tra nam mà thôi! 】
Trong đầu đột nhiên truyền đến một âm thanh đầy khinh thường.
Bộ Phàm: "..."
Sáng sớm hôm sau.
Bộ Phàm đã nấu xong canh thịt heo, chờ cho tới khi nó nguội mới múc một chén bưng qua cho Đại Ny.
Thấy hắn vào nhà, Đại Ny thật cẩn thận nhổm người dậy, sợ quấy nhiễu đến Tiểu Mãn Bảo đang ngủ say bên cạnh, rồi nửa nằm trên giường.
"Hài tử còn chưa tỉnh?" Bộ Phàm hỏi.
"Ừm, vẫn còn ngủ say!" Đại Ny gật đầu.
"Nhân lúc còn ấm, uống hết bát canh thịt heo này đi!" Bộ Phàm cười đưa chén canh cho Đại Ny.
Đại Ny khẽ ừm một tiếng, rồi nhận lấy chén canh, cúi đầu uống.
Vẻ mặt ôn nhu khi uống canh của Đại Ny tựa như một bức hoạ.
Bộ Phàm có chút không hiểu tại sao ở kiếp trước của Tiểu Mãn Bảo, hắn lại vứt bỏ thê tử xinh đẹp như Đại Ny?
Chẳng lẽ ngửi nhiều lại thấy hoa nhà không thơm bằng hoa dại?
Hoặc là lão bạch liên kia còn đẹp hơn Đại Ny?
"Bộ Phàm ca, tại sao chàng cứ nhìn chằm chằm ta vậy? Chẳng lẽ trên mặt ta có thứ gì ư?" Đại Ny mở to mắt nhìn về phía hắn, theo bản năng đưa tay lên sờ sờ mặt.
"Không có, trên mặt nàng đâu có thứ gì, ta chỉ cảm thấy nàng cực kỳ đẹp nên mới ngắm một chút thôi!" Bộ Phàm lắc đầu cười nói.
"Bộ Phàm ca, chờ khi Tiểu Mãn Bảo đầy tháng… có thể!"
m thanh ngượng ngùng của Đại Ny vang lên, trong nháy mắt hai má trắng mịn tựa mật đào đã hiện lên hai mảng đỏ ửng.
Bộ Phàm nao nao.
Ban đầu hắn còn chưa phản ứng kịp, nhưng sau khi tỉ mỉ ngẫm lại, hắn lập tức giật mình phát hiện ra Đại Ny đã hiểu lầm ý tứ của hắn.
Trong phòng nhất thời yên tĩnh không tiếng động.
Bộ Phàm rõ ràng lúc này nên nói điều gì đó, nên hắn vội ho một tiếng: "Một tháng rất nhanh sẽ trôi qua!"
"Ừm!" Đại Ny cúi đầu xuống, khẽ ừm một tiếng.
【 Tra nam đáng giận, lại muốn chiếm lợi của mẫu thân xinh đẹp ta, ta sẽ không để ngươi thực hiện được. 】
Bỗng nhiên trong đầu vang lên một âm thanh không đúng lúc.
Bộ Phàm biết bóng đèn nhỏ đã tỉnh.
"Anh anh anh!"
Đại Ny nghe thấy bên cạnh có động tĩnh, cười yếu ớt lên tiếng: "Có phải Tiểu Mãn Bảo đã đói bụng hay không, chờ mẫu thân uống xong canh sẽ cho ngươi ăn sữa!"
【 Mẫu thân xinh đẹp, ngươi cứ từ từ ăn, ta không vội 】
Tiểu Mãn Bảo nở một nụ cười.
Nhưng trong mắt Đại Ny, đôi tay nhỏ bé của Tiểu Mãn Bảo bắt đầu ngọ nguậy, phát ra âm thanh "Anh anh" không ngừng.
Đáy mắt Đại Ny lập tức tràn đầy nhu tình nhìn Tiểu Mãn Bảo.
"Tiểu Mãn Bảo tỉnh rồi? Để ta xem nào!"
Bộ Phàm đi lên phía trước, mặt mang đầy ý cười nhìn Tiểu Mãn Bảo: "Tiểu Mãn Bảo, biết ta là ai không? Ta là phụ thân ngươi!"
【 Hừ! Ai thèm chứ! 】
Trong đầu lập tức vang lên một tiếng hừ lạnh.
Nhưng Bộ Phàm đã tập mãi thành thói quen.
Với lại, như hiện giờ đã coi như tốt lắm rồi.
Lúc mới đầu, nữ nhi gặp hắn là xối xả mắng chửi cơ.
Đại Ny uống xong canh, sau khi đưa cái chén cho hắn nàng mới cho Tiểu Mãn Bảo ăn sữa, Tiểu Mãn Bảo hít một trận.
【 Ta phải hút hết sạch, không chừa lại chút nào cho phụ thân cặn bã! 】
Bộ Phàm: "..."
Hắn tệ tới nỗi giành ăn với hài tử ư?
Nếu Tiểu Mãn Bảo đã muốn uống như vậy, người làm phụ thân như hắn không biểu hiện một chút, dường như quá đáng.
"Đại Ny, ngày mai hầm canh cá diếc nhé?" Bộ Phàm cười cười.
"Ừm, được!" Đại Ny cảm thấy sao cũng được.
"Vậy ngày kia nấu canh đu đủ hầm xương đi!" Bộ Phàm vừa cười nói.
"Ừm!" Đại Ny lại gật gật đầu.
【 Phụ thân cặn bã lại tốt như vậy sao? 】
【 Nhưng mà mẫu thân xinh đẹp, ngươi ngàn vạn lần đừng bị hắn mê hoặc 】
【 Rất nhanh thôi lão bạch liên và tiểu bạch liên kia sẽ đến đây, phụ thân cặn bã sẽ bị mê hoặc tới mức thần hồn điên đảo, tới mức quên cả mình họ gì luôn! 】
Bộ Phàm lắc đầu.
Khuê nữ của hắn vẫn canh cánh trong lòng chuyện kiếp trước.
Nàng không hiểu được ý nghĩa của việc trùng sinh. Trọng sinh không phải là mãi vương vấn trong lòng chuyện kiếp trước mà để nắm chắc sống một cuộc đời tốt đẹp hơn.
Buổi sáng Chu Minh Châu qua đây thăm hỏi Đại Ny.
Chỉ là đúng lúc đó, Tiểu Mãn Bảo đang ngủ say trên giường, khiến cho trên mặt Chu Minh Châu hiện lên vẻ đáng tiếc.
Nhưng nàng không quấy rầy Tiểu Mãn Bảo ngủ, chỉ nhẹ nhàng hôn lên trán Tiểu Mãn Bảo một cái, sau đó trao đổi một chút chuyện riêng tư với Đại Ny.

Thời gian vội vàng trôi đi, chỉ trong nháy mắt, đã tới lễ mừng đầy tháng của Tiểu Mãn Bảo.
Ngày này, Bộ Phàm đặc biệt làm mấy bàn tiệc, mời một ít người thân quen trong thôn qua đây chúc mừng một chút.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất