Chương 303: Sợ Con Gián
Dù mẫu thân xinh đẹp thường xuyên nói với nàng, đừng tiếp cận lão bạch liên, nhưng nàng vẫn bỏ mặc ngoài tai.
Tới một lần, khi lão bạch liên mang thai té ngã trên đất.
Lão bạch liên kia lập tức nói mẫu thân xinh đẹp đã đẩy ngã nàng ta.
Phụ thân cặn bã tức giận đến mức tát mẫu thân xinh đẹp một cái, nói mẫu thân xinh đẹp là đố phụ, không muốn để hắn có nhi tử nối dòng.
Nàng cũng tức giận mẫu thân xinh đẹp thay lão bạch liên, còn cảm thấy mẫu thân xinh đẹp ghen tỵ với lão bạch liên kia.
Mà chuyện này bị lão bạch liên cố ý lan truyền ra bên ngoài.
Người trong thôn lập tức nói xấu sau lưng mẫu thân xinh đẹp, nói mẫu thân xinh đẹp là nữ nhân ác độc, không đối xử tốt với hai mẫu nữ lão bạch liên.
Mà lão bạch liên và tiểu bạch liên cũng thật giỏi giả vờ.
Lại tỏ ra điềm đạm đáng yêu nhưng bộ dáng y như vừa bị người ta ức hiếp, nên phải trực tiếp ra mặt giải thích mẫu thân xinh đẹp không ức hiếp các nàng.
Ai có thể tin tưởng chứ?
Khi đó ngay cả nàng cũng cho rằng mẫu thân xinh đẹp đã ức hiếp lão bạch liên và tiểu bạch liên, còn chất vấn mẫu thân xinh đẹp vì hai người bọn họ.
【 Chỉ là khi nào thì lão bạch liên bước vào thôn? 】
【 Thời gian đã quá lâu, ta có chút không nhớ rõ. Nhưng theo ghi chép của ta, khoảng ba, bốn năm sau, lão bạch liên kia sẽ xuất hiện trong thôn. 】
【 Kiếp này ta sẽ không để hai mẫu nữ lão bạch liên thực hiện được mưu kế của mình 】
Ý chí Tiểu Mãn Bảo chiến đấu dạt dào mặc sức tưởng tượng hình ảnh ngược cặn bã.
Ba, bốn năm?
Kỳ thực Bộ Phàm cũng có chút mong chờ được trông thấy lão bạch liên trong miệng Tiểu Mãn Bảo.
Rốt cuộc nàng ta là người như thế nào, mới có thể làm cho hắn ở kiếp trước của Tiểu Mãn Bảo mê mẩn tới thần hồn điên đảo?
…
【 A, con bướm này thật xinh đẹp! 】
Bỗng nhiên Tiểu Mãn Bảo chú ý tới con bươm bướm nhiều màu vừa bay vào từ cửa sổ.
Nàng lập tức bị con bươm bướm nhiều màu này hấp dẫn.
Bộ Phàm đưa mắt nhìn con bươm bướm nhiều màu kia, khẽ cười một cái rồi không để ý tới nó nữa.
Nhưng ngay sau đó, một con bướm đêm cũng bay vào từ cửa sổ.
Sau đó lại thêm bướm đêm, ong mật, bươm bướm, đom đóm, chuồn chuồn…
Tiểu Mãn Bảo xem tới ngây người.
Tại sao có nhiều côn trùng như vậy?
Chỉ là có côn trùng bay vào cũng chẳng sao.
Nhưng… còn xuất hiện thêm một con gián biết bay làm gì chứ?
Con gián trưởng thành này lại có kích thước bằng bàn tay người.
Vừa thấy con gián khổng lồ kia, sắc mặt Tiểu Mãn Bảo đã trở nên tái nhợt.
Nàng không sợ những con côn trùng khác, chỉ sợ mỗi con gián nha.
Còn là con gián lớn như vậy…
【 Cứu mạng, có gián khổng lồ! 】
Trong đầu lập tức vang lên âm thanh hò hét của Tiểu Mãn Bảo.
Đồng thời trong phòng cũng truyền ra một đống âm thanh hài tử khóc nỉ non.
Bộ Phàm lộ vẻ mặt nghi hoặc nhìn qua.
Lúc này mới phát hiện trong phòng đầy côn trùng, ngay cả trên vách tường cũng có thằn lằn, nhện, kiến…
Con gián khổng lồ lúc trước đã bị âm thanh của Tiểu Mãn Bảo dọa sợ tới mức vội vàng bay ra ngoài cửa sổ.
"Tiểu gia hỏa này, ngươi sợ côn trùng sao?" Bộ Phàm có chút dở khóc dở cười.
【 Phụ thân cặn bã nói thế mà nghe được á? Bảo ta sợ côn trùng sao? Ta vẫn là hài tử đó. Hài tử sợ côn trùng là chuyện đương nhiên. 】
Bộ Phàm rất muốn bổ sung một câu, ngươi đâu phải hài tử.
Nhưng hắn vẫn liếc mắt nhìn đám côn trùng chung quanh một cái.
Mấy con côn trùng đều hiểu ý của hắn, sau đó chúng bay hết ra ngoài cửa sổ.
【 Kỳ quái. Tại sao những con côn trùng này vừa nhìn thấy phụ thân cặn bã đã vội bay đi hết rồi? Quả nhiên phụ thân cặn bã đã tệ hại đến mức ngay cả côn trùng cũng chẳng muốn nhìn hắn nhiều thêm một cái nào nữa. 】
Bộ Phàm: "..."
Buổi sáng ngày hôm sau.
Bởi vì Tiểu Mãn Bảo luôn miệng kêu nhàm chán, lại thấy thời tiết có chút mát mẻ nên Bộ Phàm quyết định mang Tiểu Mãn Bảo quay về trong thôn dạo một vòng.
Nói không chừng có thể biết thêm một chút chuyện thú vị từ miệng Tiểu Mãn Bảo.
Sau đó hắn nói chuyện này cho Đại Ny.
Tiểu Mãn Bảo biết có thể vào trong thôn, thầm tỏ ra cực kỳ vui vẻ.
Nhưng sắc mặt Đại Ny có chút chần chờ: "Hài tử còn nhỏ như vậy, nếu vào thôn bị phong hàn thì không hay đâu!"
【 Sẽ không, mẫu thân xinh đẹp, thân thể ta lớn rồi mà 】
Nghe âm thanh khẩn cấp của Tiểu Mãn Bảo, Bộ Phàm cười nói: "Không sao đâu, nàng đã quên ta là gì rồi sao?"
"Vậy đi đi!" Đại Ny biết phu quân là lang trung, cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
【 Thật tốt quá, ta biết mà, mẫu thân xinh đẹp là tốt nhất 】
Bộ Phàm không còn gì để nói.
Hắn mới là người đề nghị đưa hài tử vào trong thôn nha.
"Sư phụ, ta cũng muốn vào trong thôn với các ngươi!"
Tiểu Lục Nhân ghé vào nôi, giơ bàn tay nhỏ bé lên, cực kỳ hưng phấn nói.
"Không được, ngươi phải trông nhà, hơn nữa phải cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày Trúc Cơ!"
Bộ Phàm vỗ vỗ bờ vai Tiểu Lục Nhân nói lời thấm thía.
Hắn phát hiện, mỗi lần Tiểu Lục Nhân đột phá, kinh nghiệm ban thưởng đều kinh người hơn so với những đệ tử khác.
Ví dụ khi Tiểu Lục Nhân đột phá đến Luyện Khí tầng mười chín, kinh nghiệm ban thưởng tương đương với tiểu hầu tử đột phá Đại Yêu Nguyên Anh kỳ.
Cho nên, hắn rất chờ mong Tiểu Lục Nhân tiếp tục đề thăng.
"Được rồi!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân biến thành khổ sở, hắn ủ rũ nói.
【 Hoá ra tiểu chính thái đã được tu luyện rồi, chắc là mẫu thân xinh đẹp dạy. Nguy hiểm thật, cũng may ta không tu luyện, bằng không sẽ bị tiểu chính thái phát hiện. Lúc đó, làm sao giải thích rõ ràng được? 】
【 Cũng không biết hiện giờ tiểu chính thái đã tu luyện tới tầng thứ mấy rồi? 】
【 Dựa theo số tuổi của hắn, nhiều nhất chỉ là Luyện Khí kỳ tầng hai, ba 】
【 Xem ra sau này ta có thể cân nhắc tới chuyện lôi kéo tiểu chính thái, tạo thành tiểu đội diệt cặn bã 】
【 Cố lên, tiểu chính thái, ta ủng hộ ngươi! 】
Luyện Khí kỳ tầng hai, ba?
Bộ Phàm cảm thấy Tiểu Mãn Bảo đã quá coi thường Tiểu Lục Nhân rồi.
Chỉ là hắn và Đại Ny không giống loại người ăn nói bừa bãi.