Chương 320: Luyện Khí Kỳ Mạnh Nhất Trong Lịch Sử (2)
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân hiện lên vẻ đáng tiếc, rõ ràng hắn có cảm giác chỉ còn thiếu chút nữa, thế nhưng không hiểu vì sao chỉ đột phá tiểu cảnh giới mà không phải đại cảnh giới.
【 Trúc Cơ? Tiểu chính thái sư huynh mới bao nhiêu tuổi mà đã nghĩ tới Trúc Cơ? Mơ tưởng xa vời quá cũng không phải chuyện tốt! 】
Tiểu Mãn Bảo lắc đầu.
Đại Ny cũng không biết Tiểu Mãn Bảo đang nghĩ cái gì, nàng chỉ biết an ủi Tiểu Lục Nhân: "Ngươi đừng thất vọng, giống như sư phụ ngươi nói, chỉ cần không từ bỏ, sớm hay muộn sẽ có một ngày thành công!"
"Sư nương, ta đã biết!" Tiểu Lục Nhân gật đầu: "Đúng rồi, ta muốn nói với tiểu sư muội một chút!"
Nói xong, Tiểu Lục Nhân vui vẻ chạy đến phía trước xe đẩy.
"Tiểu sư muội, sư huynh đã đạt tới Luyện Khí tầng hai mươi."
Tiểu Lục Nhân dùng ngữ khí dỗ dành hài tử nói.
Tiểu Mãn Bảo đang nằm trên xe đẩy cũng giật mình.
Luyện Khí tầng hai mươi?
Trên đời này làm gì có Luyện Khí tầng hai mươi chứ?
Khẳng định là tiểu chính thái sư huynh nói sai rồi, nói Luyện Khí tầng hai thành tầng hai mươi?
Nhưng mà lại nói tiếp.
Ở kiếp trước của nàng, đúng là có một người tu luyện Luyện Khí kỳ tới cực hạn.
Cho dù bản thân chỉ là Luyện Khí kỳ, nhưng kể cả những tu sĩ Hợp Thể, Đại Thừa khác cũng không đáng nhắc tới trước mặt vị tu sĩ Luyện Khí kỳ kia.
Người đó được những tu sĩ trong Tu Tiên giới xưng là Luyện Khí kỳ mạnh nhất trong lịch sử.
Không ai biết người nọ đã tu luyện Luyện Khí kỳ đến tầng thứ mấy.
Nhưng vẫn có rất nhiều người đưa ra suy đoán, có người nói hắn đã Luyện Khí tới tầng thứ mấy trăm, cũng có người nói hắn đã Luyện Khí mấy ngàn năm.
Nhưng không cần biết bọn họ suy đoán thế nào thì vị Luyện Khí kỳ kia cũng là một tồn tại truyền kỳ.
Bởi vì vị Luyện Khí kỳ kia không Trúc Cơ cho nên hắn không thể ngự không phi hành được, chỉ có thể thao tác pháp khí phi hành.
Mà pháp khí phi hành của hắn là một kiện bạch vũ được luyện chế từ lông đuôi của Phượng Hoàng.
Đi tới bất cứ nơi đâu hắn cũng sử dụng pháp khí phi hành bạch vũ kia, hơn nữa vẻ bề ngoài cực kỳ tuấn mỹ, cũng bởi vậy, hắn được rất nhiều nữ tu sĩ xưng là Vũ công tử.
Ở kiếp trước, Tiểu Mãn Bảo chưa từng được gặp Vũ công tử nhưng nàng lại giữ một bức hoạ của hắn.
Thật sự không phải ái mộ, mà là sùng bái.
Dù sao nàng chỉ âm thầm sùng bái đúng hai người.
Một là Tề Võ Đế, người dùng võ nghệ thế tục một mình đấu cả tông môn tu tiên.
Hai là Vũ công tử, rõ ràng chỉ là một Luyện Khí kỳ lại có được thực lực vô cùng khủng bố.
Hai người đó vừa là đối tượng sùng bái vừa là mục tiêu phấn đấu của Tiểu Mãn Bảo.
Ở kiếp trước bởi vì tư chất kém, nơi sinh sống lại là đệ nhất thánh địa của Tu Tiên giới Đại Ngụy.
Khi người khác tu luyện đến Kim Đan nàng chỉ vừa bước vào Trúc Cơ kỳ, tới lúc người khác đã là Nguyên Anh, Hóa Thần, nàng vẫn còn dừng bước tại Trúc Cơ kỳ.
Dù kiếp trước có mẫu thân xinh đẹp cùng với thái sư tổ che chở, cho nên mặt ngoài đệ tử Thiên Môn thánh địa không dám nhắc tới chuyện của nàng.
Thế nhưng sau lưng bọn họ đều thầm bĩu môi châm biếm nàng là phế vật.
Trong lúc đó những trải nghiệm cuộc đời của Tề Võ Đế và Vũ công tử lại mang tới cho Tiểu Mãn Bảo mục tiêu tu luyện và ý chí chiến đấu.
Tề Võ Đế chỉ là một võ phu thế tục lại có thể tu luyện thành Võ Đế khiến cho tu sĩ thiên hạ kính sợ.
Vũ công tử chỉ là tu sĩ cấp thấp nhất Luyện Khí kỳ, nhưng lại là cực mạnh trong lịch sử.
Đáng tiếc Tề Võ Đế đã rời đi.
Cũng không biết về sau còn có thể gặp lại hắn một lần hay không.
Tiểu Mãn Bảo thở dài.
Nàng vẫn chưa nói được với Tề Võ Đế một câu nào.
"Sư nương, về sau tiểu sư muội có thể tu luyện không?"
Tiểu Lục Nhân đang đứng bên cạnh bỗng nhiên tò mò nhìn về phía Đại Ny.
"Sư muội ngươi cũng có thể tu luyện, chỉ là tư chất của nàng không quá tốt!"
Đại Ny ôn nhu nói, thời điểm Tiểu Mãn Bảo sinh ra nàng đã xem xét thuộc tính linh căn của Tiểu Mãn Bảo, đáng tiếc hài tử giống hệt phu quân đều là linh căn ngũ hành.
"Không sao hết, về sau để cho ta tới bảo vệ tiểu sư muội!" Tiểu Lục Nhân tràn đầy tin tưởng nói.
【 Miệng tiểu chính thái sư huynh thật ngọt, nhưng về sau tỷ không cần ngươi bảo hộ đâu! 】
Tiểu Mãn Bảo vẫn có niềm tin, dựa vào kinh nghiệm từ kiếp trước, nói không chừng trong kiếp này có một ngày, nàng sẽ đạt tới độ cao như Tề Võ Đế và Vũ công tử.
…
"Ta đã trở về!"
Lúc này, Bộ Phàm cưỡi đại hoàng ngưu từ thư viện trở về.
"Bộ Phàm ca, tại sao hôm nay chàng trở lại sớm như vậy?" Đại Ny có chút ngoài ý muốn.
"Bây giờ đang độ ngày mùa, ta đẩy thời gian tan học lên sớm một chút, để cho đám học trò thư viện đi cảm nhận ngày mùa một chút, để bọn chúng hiểu đạo lý mỗi hạt gạo đều thấm nhuần vất vả!" Bộ Phàm cười giải thích.
Đại Ny che miệng cười trộm, nàng không định vạch trần ý tưởng muốn nhàn hạ của phu quân, thế nhưng Tiểu Mãn Bảo lại chửi ầm lên.
【 Đã muốn nhàn hạ còn nói ra một cách rõ ràng thoát tục như vậy 】
Nghe âm thanh khinh thường của Tiểu Mãn Bảo, Bộ Phàm cười đi lên phía trước, nhéo nhéo hai má mũm mĩm của nàng, nói: "Có phải đang nhớ ta hay không?"
【 Ai thèm nhớ ngươi, đại tra nam 】
Tiểu Mãn Bảo bày ra bộ dáng tức giận, dùng sức muốn đẩy tay Bộ Phàm ra.
Bộ Phàm cười cười, nếu hắn không nghe được tiếng lòng của khuê nữ chắc chắn cũng giống mọi người cảm thấy tiểu nha đầu quả thật rất đáng yêu.
"Sư phụ, ta đã tới Luyện Khí tầng hai mươi!"
Đúng lúc ấy, Tiểu Lục Nhân ở bên cạnh khẩn cấp nói tin tức đột phá của hắn ra.
"Ta biết!"
Trên đường trở về, Bộ Phàm đã nhận được âm thanh nhắc nhở chuyện Tiểu Lục Nhân đột phá tu vi.
"Đừng nản chí, sư phụ tin tưởng sớm hay muộn cũng có một ngày ngươi sẽ đột phá Trúc Cơ!" Bộ Phàm vỗ vỗ bờ vai Tiểu Lục Nhân cổ vũ nói.
"Ừm!" Tiểu Lục Nhân gật đầu thật mạnh.
【 Tiểu chính thái sư huynh đúng là Luyện Khí tầng hai mươi? 】
【 Làm sao có thể? Trên thế gian ngoại trừ Vũ công tử, ta chưa từng nghe nói tới có người tu luyện Luyện Khí kỳ vượt qua tầng mười hai. 】
Tiểu Mãn Bảo có chút ngây ngốc.