Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 324: Sinh Ra Hoài Nghi (1)

Chương 324: Sinh Ra Hoài Nghi (1)
Vì nghiệm chứng ý tưởng này, Bộ Phàm để cho đám học trò thư viện tự ôn tập, còn hắn đi qua một bên, ý thức tiến vào mô phỏng quyết đấu.
Ngay sau đó, thân ảnh của hắn xuất hiện phía trên một lôi đài thật lớn.
Đối diện là Bạch Tố Tố mặc quần áo màu trắng, khuôn mặt lạnh như băng.
Chỉ chờ khi bắt đầu đếm ngược kết thúc.
Bạch Tố Tố nhanh chóng vung tay áo bào, trong giây lát không gian trên lôi đài đã hóa thành một mảnh băng thiên tuyết địa, mang tới cho người ta một loại cảm giác rét lạnh thấu xương.
Một lát sau, Bộ Phàm mặt không chút thay đổi từ mô phỏng quyết đấu đi ra.
Quả nhiên đúng như hắn tưởng tượng, Bạch Tố Tố không sử dụng lực lượng pháp tắc, mà là Băng Chi Lĩnh Vực.
Nhưng mà hiện giờ cho dù hắn chưa cảm ngộ được lĩnh vực, vẫn có thể đánh ngang tay với Bạch Tố Tố.
Nếu hắn thi triển ra tất cả thủ đoạn, còn có thể thắng hiểm Bạch Tố Tố, xem như đây là tin tức thật sự đáng mừng
Dù sao Bạch Tố Tố cũng có tu vi Hợp Thể hậu kỳ.
Mà hắn chỉ là Hợp Thể sơ kỳ.
Hơn nữa nếu hắn nắm giữ được Lôi Chi Lĩnh Vực, nói không chừng Bạch Tố Tố sẽ không còn là đối thủ của hắn nữa.
"Hiện tại vui vẻ vẫn còn quá sớm, Tu Tiên giới to lớn còn rất nhiều người mạnh mẽ hơn Bạch Tố Tố. Ở trước mặt ta nàng là cường địch, thế nhưng trong mắt một số người Bạch Tố Tố cũng chỉ là con kiến mà thôi."
Bộ Phàm chắp hai tay, ánh mắt thâm thúy nhìn về phương xa.
"Vẫn là ở lại trong thôn an toàn nhất!"

Sau khi cho thư viện tan học, Bộ Phàm về đến nhà, để cho Tiểu Lục Nhân gieo trồng Tiên Thiên Hồ Lô Đằng trong Thiên Diễn Không Gian.
Nói như thế nào, tốc độ dòng chảy thời gian trong Thiên Diễn Không Gian cũng nhanh hơn bên ngoài.
Rất nhanh sẽ mọc ra bảy cái hồ lô thôi.
Hiện giờ linh thảo trong Thiên Diễn Không Gian đều rất tươi tốt, nhưng vẫn cần không ít thời gian nữa mới có thể lấy ra luyện đan.
Chỉ là Bộ Phàm cũng không sốt ruột.
Dù sao lấy trình độ luyện đan hiện giờ của hắn, vẫn chưa đủ để luyện chế đan dược hắn cần.
Cứ như vậy.
Trong lúc Bộ Phàm vừa dạy học vừa thừa dịp không có việc gì trêu chọc Tiểu Mãn Bảo, thời gian dần dần trôi đi.
Trong nháy mắt đã qua hai năm.
"Bùm bùm"
Buổi sáng hôm đó, trong Ca Lạp thôn vang lên một trận pháo và tiếng chiêng bồi hồi vang vọng tận chân trời.
Trên mặt các hương thân đều tràn đầy vẻ vui sướng kích động.
Bởi vì năm nay thôn bọn họ lại có người đậu Trạng Nguyên, dù năm trước cũng có, nhưng bọn họ chỉ ước loại chuyện này tới càng nhiều càng tốt.
Mà giờ phút này, ở đội ngũ cách đó không xa.
Một tiểu cô nương đang nằm trên lưng tiểu bạch lư.
Khóe miệng tiểu cô nương ngậm một cọng cỏ dại, bàn chân nhỏ nhàm chán lắc lư lung tung, nhìn đội ngũ sai nha thật dài tới đây báo tin vui ở đằng xa xa.
Thoạt nhìn tiểu cô nương này chỉ cỡ hai tuổi, buộc hai cái bím tóc, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm, có vẻ rất là ngây ngô, đáng yêu.
Đầu lĩnh của đội ngũ báo tin vui là một nam tử trung niên mặc quan phục, hắn đã chú ý tới tiểu cô nương ở cách đó không xa.
Dù hắn không biết tiểu cô nương đó là ai, nhưng hắn lại có chút ấn tượng với con tiểu bạch lư mà tiểu cô nương kia đang cưỡi.
Chủ nhân của tiểu bạch lư này không phải người khác, đúng là vị Bộ tiên sinh ẩn cư ở Ca Lạp thôn kia.
"Vị lão bá này, tiểu cô nương kia là hài tử nhà ai?"
Nam tử trung niên mặc quan phục tò mò hỏi một thôn dân Ca Lạp thôn bên cạnh.
"Huyện thái gia, tiểu cô nương kia tên là Tiểu Mãn Bảo, là khuê nữ của thôn trưởng Ca Lạp thôn chúng ta. Nàng ấy rất thông minh, chưa tới một tuổi đã biết đi, biết nói!" Thôn dân kia nhìn thoáng qua rồi cười cười hồi đáp.
"Hoá ra là nữ nhi của tiên sinh!" Nam tử trung niên mặc quan phục bừng tỉnh đại ngộ.

Cùng lúc đó.
"Tiểu Bạch, ngươi nói xem, tại sao kiếp này lại khác biệt quá như vậy? Ở kiếp trước, đúng là trong thôn có một người đậu tiến sĩ với thứ tự cao, nhưng qua kiếp này chẳng những đậu tiến sĩ với thứ tự cao, ngay cả Trạng Nguyên thám hoa cũng có!"
Tiểu Mãn Bảo buồn bực muốn chết.
Trước không nói tới hai nhân vật lừng lẫy tiếng tăm ở kiếp trước Tề Võ Đế và Vũ công tử là sư huynh của nàng, chỉ tính tới chuyện trong thôn cũng có rất nhiều khác biệt rồi.
"Đói!" Tiểu bạch lư rống lên một tiếng.
"Ngươi cũng cảm thấy như vậy sao? Còn nữa, ở kiếp này cảm tình giữa phụ thân cặn bã và mẫu thân xinh đẹp cũng tốt hơn!"
Từ sau khi nàng được 6 tháng, phụ thân cặn bã đã bắt nàng ngủ riêng với mẫu thân xinh đẹp, nói cái gì mà nàng lớn rồi cần phải học cách tự lập.
Cho tới bây giờ, nàng vẫn chưa từng gặp loại người nào vô liêm sỉ như vậy.
Các ngươi qua phân xử xem có ai bắt hài tử 6 tháng chia phòng ngủ không?
Ban đầu mẫu thân xinh đẹp còn có thể viện cớ nàng vẫn còn nhỏ, sau này nàng vẫn không nhịn được phụ thân cặn bã nhõng nhẽo, cuối cùng cũng phải đồng ý.
Hơn nữa trong hai năm này, không ít lần nàng đã bị phụ thân cặn bã và mẫu thân xinh đẹp cho ăn cẩu lương.
Nhưng mà nàng vẫn tin tưởng vững chắc vào một điều.
Không cần biết kiếp này thay đổi như thế nào, bản tính tra nam chắc chắn sẽ không thay đổi.
Đừng nhìn hiện giờ mẫu thân xinh đẹp đang rất hạnh phúc.
Về sau một khi bị phụ thân cặn bã vứt bỏ.
Trước kia có bao nhiêu hạnh phúc, vậy sau này sẽ chuyển thành bấy nhiêu đau khổ.
Nếu không phải biết mẫu thân xinh đẹp đang hóa phàm.
Mà điểm mấu chốt nhất ở quá trình hóa phàm chính là cảm nhận nhân gian ấm lạnh.
Bằng không, nàng thật sự muốn xé rách tấm mặt nạ của phụ thân cặn bã.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất