Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 99: Sin Thì Sin Cos Cos Sin

Chương 99: Sin Thì Sin Cos Cos Sin
Trong lòng Chu a bà cũng có chút oán trách hai tên nhi tử ngốc của mình, ánh mắt cẩn thận nhìn về phía Chu Minh Châu, thấy Chu Minh Châu không có phản ứng gì vì Lưu An cả, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không thể lơ là.
Ai biết nữ nhi bảo bối nhà mình liệu có làm chuyện ngu ngốc nữa không.
"Nương, yên tâm đi, sau này con sẽ không làm chuyện ngốc nghếch gì nữa đâu?"
Chu Minh Châu lau nước mắt, nụ cười phát ra từ tận đáy lòng, nói: "Trước kia con khờ, chỉ cho rằng nam nhân là tất cả, nhưng bây giờ con đã hiểu rõ rồi, thực ra người nhà mới là quan trọng nhất."
Lời này khiến cho tất cả mọi người trong Chu gia đều bất ngờ.
"Minh châu, con nói là thật sao, con thật sự quên tên Lưu An kia à?"
Chu a bà có phần khó có thể tin được, khuê nữ nhà mình đối với Lưu An chính là thích đến chết đi sống lại, sao có thể dễ dàng buông bỏ như vậy được.
"Thật đó, nương, Lưu An gì chứ, con sớm đã quên rồi!" Chu Minh Châu nắm tay Chu a bà, ánh mắt chân thành nói.
"Quá tốt rồi!" Hốc mắt của Chu a bà đỏ hoe: "Minh Châu, con yên tâm, sau này nương sẽ tìm một người tốt nhất cho con, tốt hơn cả cái tên Lưu An kia!"
"Vâng, đều nghe theo nương."
Chu Minh Châu nhoẻn miệng cười.
Giờ phút này, trên khuôn mặt mũm mĩm thịt mỡ lại có thêm một nụ cười xinh đẹp.
"Có điều, trước đó, trong những năm này tên Lưu An kia đã lấy bao nhiêu đồ của nhà chúng ta, đều phải nôn ra hết!" Ánh mắt Chu Minh Châu lạnh lẽo.
Người nhà Chu gia đưa mắt nhìn nhau, nhưng bọn họ cũng không có nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Chu Minh Châu thật sự hồi tâm chuyển ý rồi.
...
Buổi chiều.
Bốn người Tống Lại Tử cứ ngươi một câu ta một câu nói chuyện xảy ra trong nhà Chu lão căn ra một năm một mười.
"Ngươi nói xem Chu Minh Châu này có ngốc hay không chứ, bình thường ở trong nhà chả làm gì, cứ khăng khăng phải bán sức ở cái Lưu gia kia như thế, lúc thì gánh nước, lúc thì bổ củi!"
Tống Lại Tử nói rất say sưa: "Nghe nói những năm này còn thường trộm lấy tiền trong nhà để tiếp tế cho Lưu gia kia, phải tầm mấy chục lượng cơ đấy!"
"Bốn người các ngươi làm sao mà biết rõ như vậy?" Bộ Phàm bật cười nhìn bốn người này.
"Người trong thôn có chuyện chúng ta thân là đồng hương, sao có thể không giúp đỡ một chút được?"
"Đúng đó, thôn trưởng, ngươi thường dạy bọn ta phải làm nhiều việc vì thôn hơn, chúng ta vẫn luôn ghi nhớ trong đầu!"
Bốn người Tống Lại Tử vỗ vỗ ngực, bày ra dáng vẻ chí công vô tư.
Bộ Phàm cũng không vạch trần bọn họ.
Lấy nhân khẩu nhà Chu lão căn thì cho dù không có đám người Tống Lại Tử, cũng có thể lấy lại công đạo.
Có điều, có thêm một người thì có thêm một phần sức.
"Vậy sau đó thì sao?"
"Sau đó lấy được tất cả ngân lượng về rồi, chỉ là Chu Minh Châu làm việc cho Lưu gia suốt mấy năm thì coi như là không công rồi. Nhưng mà thôn trưởng, ngươi không biết sắc mặt của Lưu gia kia khó coi tới mức nào đâu, ta nghĩ qua hôm nay thì trong mấy năm tới Lưu gia đừng mong ngẩng đầu được ở Thanh Cao thôn."
Tống Lại Tử cười nói.
Đối với loại người vong ân phụ nghĩa như này, hắn cực kỳ khinh thường, lại còn là người đọc sách nữa chứ, ta nhổ vào, thật là đem kiến thức học được cho chó ăn rồi.
"Như vậy cũng tốt, hiện tại Chu Minh Châu thấy rõ một nhà Lưu An là loại người gì rồi, cũng không tính là quá muộn, bằng không sau này lại phải chịu khổ." Bộ Phàm mỉm cười nhàn nhạt.
"Không sai, Chu Minh Châu còn chưa vào cửa, cả nhà Lưu An đã bắt nàng làm hết cái này đến cái kia, về sau thật sự gả qua đó rồi thì không biết phải chịu khổ tới mức nào!" Tống Lại Tử tán đồng nói.
Sau đó, lại hàn huyên một ít chuyện xong bốn người Tống Lại Tử cũng rời đi.
"Ca, cuối cùng thì Chu Minh Châu nằm mơ thấy gì thế? Chẳng lẽ là giống với giấc mơ của Chu bà tử, mơ thấy chuyện tương lai à?" Hỏa Kỳ Lân nghiêng đầu, mở to đôi mắt trong suốt nhìn Bộ Phàm.
"Cái này à, ta cũng không rõ!"
Bộ Phàm nhún nhún vai, bày ra dáng vẻ ta chả biết gì cả.
"Muội không tin, nhất định là huynh đang lừa muội!"
Hỏa Kỳ Lân chu miệng nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ không tin.
"Tuổi còn nhỏ đừng hóng hớt như vậy!"
Bộ Phàm xoa đầu Hỏa Kỳ Lân.
...
Ba ngày nữa lại trôi qua.
Chu a bà vội vàng tìm tới cửa, nói ra sự thay đổi gần đây của Chu Minh Châu.
"Thôn trưởng, dạo này tính tình của Minh Châu trở nên rất khác với trước kia, hôm nay ta nấu món giò heo nàng thích nhất, nàng cũng không ăn, nói cái gì mà muốn giảm cân, còn nói bắt đầu từ hôm nay phải rèn luyện thân thể."
Chu a bà bị dọa sợ không nhẹ, mặc dù bà ta cảm thấy khuê nữ này vẫn là con gái ruột của bà ta, nhưng bà ta vẫn luôn cảm thấy có chút không đúng.
"Chu nãi nãi đừng hoảng, Minh Châu cũng coi như là người từng chết qua một lần, tính khí phát sinh một chút thay đổi cũng không có gì lạ, huống hồ thân thể Minh Châu mập mạp, giảm cân đối với nàng chỉ có điều tốt!" Bộ Phàm an ủi.
"Nhưng mà..."
Chu a bà còn muốn nói điều gì, lại bị Bộ Phàm nói cắt ngang trước.
"Chu nãi nãi, thẩm cảm thấy Minh Châu hiện tại tốt, hay là Minh Châu trước kia tốt?" Bộ Phàm mỉm cười hỏi ngược lại.
"Tất nhiên là hiện tại rồi!"
Chu a bà nói khẳng định, Minh Châu trước đây nào sẽ quan tâm tới người nhà, nhưng bây giờ lại đặc biệt quan tâm tới hai người ca ca tẩu tẩu, cùng với đám chất tử.
Thậm chí, Minh Châu còn đem móng heo nàng thích ăn nhường cho chất tử ăn.
"Vậy không phải đúng rồi sao, cho dù Minh Châu có thay đổi thế nào thì cũng đều là khuê nữ của thẩm, đây là chuyện không thể thay đổi được!"
Cuối cùng, sau khi được Bộ Phàm an ủi khuyên nhủ xong, Chu a bà yên tâm quay về rồi.
...
Ngày hôm sau.
Sáng sớm.
Bộ Phàm cưỡi tiểu bạch lư chậm rãi đi về hướng tư thục, bởi vì kết giao được với mấy tỷ muội tốt trong tư thục nên từ rất sớm Hỏa Kỳ Lân đã tới tư thục chơi đùa với các tiểu tỷ muội.
"Thôn trưởng!"
Một dáng người to lớn đột nhiên chắn ở trước mặt.
Lúc này, đầu Chu Minh Châu đổ đầy mồ hôi, liên tục thở hổn hển.
Nhìn dáng vẻ hẳn là đang tập luyện giảm cân.
"Là Minh Châu à, thân thể đã khá hơn chút nào chưa?"
Bộ Phàm xoay người từ trên lưng tiểu bạch lư xuống, nhìn Chu Minh Châu cười nói.
"Sin thì sin cos cos sin
Cos thì cos cos sin sin dấu trừ?"
Chu Minh Châu cúi người, hai tay chống đầu gối, ngẩng đầu nhìn hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất