Chương 3. Án kiện công tố? Ta làm!
Biết được con trai cụ ông cần tiền cứu mạng, nhóm cướp đã không nói hai lời mà chia cho con trai cụ ông một phần tiền cướp được.
Lúc ấy, con trai cụ ông cũng không quan tâm đến số tiền lớn như vậy, mà trực tiếp cầm tiền đi đến bệnh viện.
Sau đó, nhóm cướp bị bắt, con trai cụ ông vì cầm tiền cướp mà bị nhận định là đồng lõa, bị phán tội cướp bóc trọng đại. Do tính chất nghiêm trọng của vụ án, con trai cụ ông bị trừng phạt nghiêm khắc theo luật pháp.
Tuy nhiên, vì con trai cụ ông có lý do chính đáng, nên tòa án đã giảm nhẹ hình phạt xuống mức tù có thời hạn cao nhất và buộc phải nộp phạt, đồng thời tịch thu số tiền cướp được trái phép.
Sau khi tìm hiểu cặn kẽ, Tô Bạch biết tình hình an ninh của Lam Tinh hiện tại tương đương với trái đất vào khoảng năm 2000. Loại chuyện táo tợn này vào thời điểm đó vẫn là khá phổ biến.
Sau đó, cụ ông lại kháng cáo, nhưng đáng tiếc phiên tòa thứ hai đã bác bỏ kháng cáo và giữ nguyên phán quyết của phiên tòa sơ thẩm. Hiện tại, vụ án đã đi đến giai đoạn phúc thẩm.
Phúc thẩm là phiên tòa quyết định sống còn, một khi phán quyết thì không thể kháng cáo nữa, vụ án sẽ được đóng án.
Tô Bạch nghe miêu tả của cụ ông mà hơi nhíu mày. Nếu muốn kháng cáo lần hai, cần phải đệ trình luận cứ và giải thích mới.
Vụ án này phán hai mươi năm tù có thời hạn, thực ra vẫn là hơi nặng. Nếu có chứng cứ mới, làm sao có thể giữ nguyên phán quyết của phiên tòa sơ thẩm?
"Phiên tòa thứ hai này làm sao giữ nguyên phán quyết của phiên tòa sơ thẩm được? Vấn đề ở luật sư?"
Nhắc đến luật sư của phiên tòa thứ hai, ông cụ tức đến mức răng giả cũng suýt phun ra: "Luật sư vô lương tâm! Lừa đảo!"
Tô Bạch lùi người ra sau để tránh răng giả của ông cụ: "Ông đừng nóng, có gì từ từ nói, đừng tấn công vật lý.”
Vương Tự Trung hơi lúng túng, lắp bắp lắp lại răng giả, tâm trạng cũng bình phục hơn nhiều, nhưng giọng điệu vẫn tràn đầy sự phẫn nộ.
"Lần trước chúng tôi tìm đến một công ty luật lớn ở Nam Đô, luật sư của phiên tòa thứ hai còn nói bản thân là luật sư đẳng cấp trong lĩnh vực án hình sự, há miệng đòi 180 ngàn tiền phí luật sư, kết quả khi lên tòa lại nói đúng ba câu!”
“Được!”
“Tốt!”
“Bên tôi đồng ý với phán quyết của chánh án!”
“Ba câu nói mà đòi phí luật sư 180 nghìn, cái miệng đó là miệng dát vàng à? Một câu 60 ngàn?!”
Vương Tự Trung tức đến run rẩy.
Trương Thuý Phân bên cạnh vội vàng vỗ vai Vương Tự Trung và nói thêm:
“Luật sư Tô, vụ án lần này ảnh hưởng rất lớn. Chúng tôi nghe nói nếu tiến hành phúc thẩm, có thể sẽ áp dụng hình thức phát trực tiếp phiên tòa thẩm vấn. Chúng tôi không còn tin tưởng vào những công ty luật lớn nữa, tìm đến nhiều nơi nhưng không có luật sư nào chịu nhận vụ án này.”
“Vụ án này…”
Lực ảnh hưởng của vụ án rất lớn? Còn muốn chọn hình thức phát trực tiếp phiên tòa thẩm vấn trên mạng?!
Đây chẳng phải là đang quảng cáo miễn phí cho công ty luật hay sao!
Nhận, nhất định phải nhận! Không có gì là không thể nhận, Tô Bạch, một kẻ cuồng luật ngoài vòng pháp luật, theo vụ án này còn có thể thua sao?
Không hề do dự, Tô Bạch quyết tâm nhận vụ án này bằng mọi giá. Hắn vung tay lên: “Vụ án này tôi có thể nhận, hơn nữa tôi cam đoan với các vị, nếu như con trai của các vị không được giảm án hoặc là các vị không hài lòng với mức giảm án, tôi sẽ không thu phí luật sư!”
Không giảm án hoặc là không hài lòng với mức giảm án thì sẽ không thu phí luật sư?!
Nghĩ đến ba câu nói của luật sư “miệng vàng” kia mà đòi 180 nghìn, Vương Tự Trung cảm thấy Tô Bạch quả thực là một luật sư có tâm!
“Luật sư này còn tốt bụng quá.”
“Chỗ chúng tôi, tuyệt đối không làm luật sư vô lương! Vậy chúng ta ký hợp đồng?”
Tô Bạch dò hỏi, Vương Tự Trung lập tức đồng ý.
“Ký, ký ngay.”
Tô Bạch cũng không chần chừ, tìm một mẫu hợp đồng ngay tại chỗ, sau đó trao đổi sơ lược với Vương Tự Trung, sao chép nội dung hợp đồng và đóng dấu vào.
Phí luật sư được tính theo thời hạn thi hành án của phán quyết phúc thẩm, mỗi năm giảm án sẽ được giảm năm nghìn phí luật sư, nếu không giảm án thì chỉ cần trả phí tổn lao động luật sư cơ bản.
So sánh với luật sư “miệng vàng” kia, đây quả thực là mức giá rất có lương tâm.
Tô Bạch cũng cố ý giảm phí luật sư để tạo dựng danh tiếng cho công ty luật.
Tô Bạch ký tên xong, đưa hợp đồng cho Vương Tự Trung, Vương Tự Trung không do dự ký tên của mình lên.
Trong nháy mắt cây bút rơi khỏi tay Tô Bạch.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong tâm trí hắn:
[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nhận một vụ án, thưởng năm mươi nghìn tiền mặt. Số tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của bạn thông qua phương thức hợp pháp.]
[Chờ hoàn thành nhiệm vụ: Thắng kiện, thưởng rương báu thanh đồng.]
Sau khi tiễn vợ chồng Vương Tự Trung đi, Tô Bạch mở ứng dụng ngân hàng, tò mò muốn xem hệ thống sẽ dùng cách nào để chuyển năm mươi nghìn đồng vào tài khoản của hắn một cách hợp pháp.