Chương 128: Hư Thần vẫn lạc
Sắc mặt Tần Đế lộ ra vẻ trào phúng, vung tay xuất một chưởng đánh vào hư không.
Bành!
Phiến hư không kia bị Tần Đế đánh nát, đột nhiên, trong hư không phảng phất có thứ gì bị một chưởng của hắn đánh trúng, máu tươi từ trong mảnh vỡ hư không thẩm thấu ra bên ngoài.
Tần Đế đưa tay chộp một cái, một bàn tay lớn không biết kéo dài bao nhiêu vạn dặm bóp vỡ vạn dặm hư không.
Sau đó ra sức vồ một cái, cuối cùng cũng lôi ba người Nguyên Thông Tử, Vũ Vạn Lý, Phương Thiên Hải từ trong hư không ra!
Ba người Nguyên Thông Tử, Vũ Vạn Lý và Phương Thiên Hải kinh hãi tột cùng, không nghĩ tới Tần Đế có thể lôi bọn họ ra từ trong hư không!
Nhiều năm trôi qua, cường giả Hư Thần rất ít khi chết, một trong số những nguyên nhân cũng là bởi vì tu sĩ cảnh giới Hư Thần nếu không địch lại có thể trốn vào bên trong hư không đào tẩu.
Bên trong hư không là một thế giới hắc ám, căn bản không cảm ứng được bất luận thứ gì tồn tại.
Ngày đó Phương Thiên Hải giấu mình bên trong hư không, Thiên Cơ Tử không hề phát giác được chút nào.
Thế nhưng không nghĩ tới, Tần Đế lại có thể cảm nhận được phương vị của bọn họ, lôi bọn họ từ trong hư không ra ngoài!
Trong mắt ba người Nguyên Thông Tử, Vũ Vạn Lý và Phương Thiên Hải đều lộ ra vẻ
tuyệt vọng.
Đây chính là uy thế của đại tu sĩ Hóa Thần ư. . .
Bước vào cảnh giới Hóa Thần, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đích thật chính là tu thành thần linh.
Giết chết tu sĩ cảnh giới Hư Thần như là giết chó!
Bọn họ trốn vào hư không đào tẩu, kỳ thật cũng không đơn thuần chỉ là muốn sống, không muốn chết ở nơi đây.
Tất cả cũng chỉ vì Nguyên Thủy Môn!
Bây giờ thế cục của Nguyên Thủy Môn không thể nghi ngờ là tất diệt.
Nhưng nếu ba Hư Thần đại năng bọn họ vẫn còn, Nguyên Thủy Môn sẽ vẫn còn ở đó.
Bọn họ còn có thể trọng chấn Nguyên Thủy Môn, một lần nữa thành lập sơn môn, một lần nữa tuyển nhận môn đồ!
Có thể nói coi như tất cả người của Nguyên Thủy Môn đều chết hết, chỉ cần ba Hư
Thần đại năng bọn họ còn sống thì Nguyên Thủy Môn vẫn là thánh địa Đông Hoang!
Thế nhưng bây giờ tam đại Hư Thần bọn họ đều bị Tần Đế hạ gục, toàn thân trọng thương, không còn khả năng sống sót nữa rồi.
Trong lòng Nguyên Thông Tử tuyệt vọng vô cùng, chẳng lẽ hôm nay Nguyên Thủy Môn sẽ diệt tuyệt đạo thống sao?
Thật hổ thẹn với tổ sư!
Nhớ tới bốn ngàn năm trước tự mình tiếp nhận ngôi vị chưởng giáo Nguyên Thủy Môn, khi đó Nguyên Thủy Môn vô cùng tốt đẹp.
Môn hạ, cường giả vô số, tứ hải triều bái, vạn quốc cung phụng!
Chính mình cũng mang dã tâm bừng bừng, một lòng muốn lôi Huyền Thiên Tông xuống khiến Nguyên Thủy Môn trở thành đệ nhất thánh địa Đông Hoang.
Nhưng bây giờ Nguyên Thủy Môn lại sắp bị diệt môn rồi!
Nguyên Thông Tử nhìn về phía Tần Đình, chỉ là một người trẻ tuổi mà lại thúc đẩy Nguyên Thủy Môn bọn họ tới đáy vực sâu.
Lúc này, Tần Đình cũng nhìn về phía chưởng giáo Nguyên Thủy Môn, mỉm cười, nhẹ
nhàng hữu lễ.
Trong lòng Nguyên Thông Tử vô cùng oán hận, thực sự muốn nhấc lên một tia pháp lực cuối cùng, giết chết tên cầm đầu của Nguyên Thủy Môn!
Tần Đế cảm nhận được pháp lực dao động, trong mắt lãnh sắc lóe lên, vung ra một chưởng.
Một chưởng to lớn từ trên trời giáng xuống, càng lúc càng lớn.
Ba người Nguyên Thông Tử có lòng trốn tránh, nhưng lại kinh hãi phát hiện mình bị khí thế Tần Đế gắt gao giữ nguyên tại chỗ, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn cự
chưởng rơi xuống.
Một tiếng ầm vang, tam đại Hư Thần của Nguyên Thuỷ Môn bị Tần Đế dùng một chưởng đánh nát!
Đệ tử và trưởng lão Nguyên Thủy Môn ngơ ngác nhìn một màn này.
Trên mặt tràn đầy vẻ tuyệt vọng, Nguyên Thủy Môn sắp bị tiêu diệt rồi!
Tần Đình lạnh lùng vung tay lên, cường giả Huyền Thiên Tông xông về phía Nguyên Thủy Môn.
Lúc này, cường giả Nguyên Thủy Môn rốt cuộc cũng hiện ra chiến đấu vì tôn nghiêm của thánh địa.
Từng tòa Thần Cung hiện lên, Nguyên Thủy Môn còn lại hơn mười vị cường giả Thần Cung, nhao nhao tế ra Thần Cung, chém giết với cường giả Huyền Thiên Tông.
Thạch Đạo Nhân của Huyền Thiên Tông lạnh lùng quát: "Người nào nguyện ý đầu hàng Huyền Thiên Tông ta, tha không giết!"
Dù sao cường giả Thần Cung cũng trân quý biết bao, nếu có thể thu nhận những cường giả Thần Cung này, thực lực Huyền Thiên Tông không thể nghi ngờ sẽ nâng cao một bước!
. . . . .
Một vị cường giả cảnh giới Thần Cung của Nguyên Thuỷ Môn cười ha ha: "Nguyên Thủy Môn bọn ta xưa nay bất nạp thổ, bất xưng thần, bây giờ sao có thể đầu hàng Huyền Thiên Tông các ngươi?"
Dứt lời, hắn giơ tay vồ lấy, một Kiếm Hoàn đột nhiên xuất hiện trong tay, sau một khắc kiếm quang bắn ra, Kiếm Hoàn trong tay hóa thành một đạo kiếm trụ, tụ
tập tất cả pháp lực cùng lực lượng toàn thân, xuất ra một kiếm nhanh như thiểm
điện đâm về phía mi tâm của Thạch Đạo Nhân!
Một vị cường giả Thần Cung , vậy mà dám chủ động xuất kích về phía Hư Thần đại năng!
Phong thái khí phách như vậy làm cho người ta thật khâm phục!
Thạch Đạo Nhân mặt không biểu tình, đạo kiếm quang kia còn chưa chạm đến người hắn đã bị khí thế của hắn đánh xơ xác.
Thạch Đạo Nhân chỉ giơ một ngón tay, thân thể vị cường giả Thần Cung kia lập tức chấn động, mi tâm xuất hiện một lỗ máu, từ trên trời rớt xuống, tử trận!
Nhưng sau đó lại có thêm nhiều cường giả Thần Cung tế ra các loại pháp bảo thần thông, đánh về phía cường giả Huyền Thiên Tông!
Họ tình nguyện chết khi đứng, cũng không muốn quỳ mà sống!
Từ điểm này mà nói, những cường giả Nguyên Thủy Môn này, thậm chí so với tam đại Hư Thần của Nguyên Thuỷ Môn càng khiến người ta kính nể!