Chương 129: Môn phái đáng được kính nể
Bây giờ Nguyên Thủy Môn chỉ còn lại mấy chục vạn đệ tử, vậy mà không có một người nào chịu đầu hàng!
Cường giả Thần Cung của Nguyên Thủy Môn liều chết chống cự, nhưng làm cách nào có thể địch nổi hai vị Hư Thần đại năng là Thạch Đạo Nhân cùng Thù Lâu đây!
Lại thêm một cường giả Thần Cung hi sinh, nhưng những người tiếp theo vẫn tiếp tục liều chết chém giết!
Những cường giả Thần Đài, Thần Thông cũng nhao nhao xông lên cùng cường giả
Huyền Thiên Tông chém giết thành một đoàn.
Nhưng bởi vì lúc đầu cường giả Thần Cung của Nguyên Thủy Môn cũng không nhiều hơn của Huyền Thiên Tông, lại thêm Hư Thần đại năng đều chết hết, trong lúc nhất thời liên tục bại lui.
. . .
"Giết!"
Một vị cường giả cảnh giới Thần Cung của Nguyên Thủy Môn dốc hết toàn bộ pháp lực, tế ra một đạo pháp kiếm vô cùng to lớn, kiếm quang chém qua trường không vạn dặm!
Những nơi kiếm quang đi qua, mỗi một cường giả Huyền Thiên Tông đều bị chém thành hai nửa, quét ngang hết thảy!
Ngay tại lúc này, một cái chuông lớn phát ra kim quang chói mắt hung hăng đập về
phía cường giả Thần Cung kia, rất nhiều cường giả Nguyên Thủy Môn vội vàng chạy tới cứu liền bị vị cường giả Thần Cung kia vung tay chấn khai, cười to nói: "Chư
vị đồng môn, ta đi trước!"
Oanh!
Chiếc chuông lớn phát ra kim quang kia đem hắn đập nát!
Cường giả Nguyên Thủy Môn chung quanh khóc lớn, đồng thanh nói: "Trần trưởng lão hi sinh thật anh dũng!"
. . .
Một vị trưởng lão cảnh giới Thần Đài của Nguyên Thủy Môn khí huyết khô kiệt, cố
gắng la lớn: "Tông môn đã nuôi ta hơn hai ngàn năm, ngày hôm nay trượng nghĩa tử
tiết!"
Vị trưởng lão này đã quá già nua, như là lão nhân tiều tụy, nhưng vẫn không tiếc thiêu đốt tuổi thọ của mình, tế ra thần thông chém giết đám người Huyền Thiên Tông.
Không biết qua bao lâu, rốt cục cũng không chịu nổi nữa! Rớt xuống.
Đệ tử Nguyên Thủy Môn chung quanh trông thấy cảnh này, cùng khóc lớn kêu lên.
Vị trưởng lão này là một vị chấp sự trưởng lão của Nguyên Thủy Môn, làm người hiền lành, ngày thường luôn luôn cười ha hả, rất nhiều đệ tử đã nhận được ân huệ
của lão.
Đối với những đệ tử Nguyên Thủy Môn, lão tựa như ông nội ruột của họ, một người hòa ái, đức cao vọng trọng.
Bây giờ lại hi sinh ở nơi đây!
Đông đảo đệ tử Nguyên Thủy Môn khóc lớn nói: "Tống trưởng lão hi sinh thật anh dũng! Chúng ta quyết tử chiến đến cùng!"
. . . .
Một vị cường giả Thần Đài của Nguyên Thủy Môn gầm thét, đánh chết một cường giả
của Huyền Thiên Tông, nhưng chính mình cũng nhận một chưởng, máu nhuộm quần áo.
Thân hình hắn to lớn, khuôn mặt như Phật Di Lặc có chút cảm giác hiền hậu.
Hắn là một vị chấp pháp trưởng lão của Nguyên Thủy Môn, nhưng làm người gan nhỏ, ai cũng không dám đắc tội, lại có tiếng bị vợ quản nghiêm.
Cả đời sợ vợ khiến hắn thường xuyên bị các đệ tử Nguyên Thủy Môn trêu đùa, chọc ghẹo.
Nhưng hắn cũng không tức, chỉ cười ha hả cùng các đệ tử chơi đùa.
Nhưng là một người hiền lành như thế, bây giờ bên trong mắt nhỏ cũng đã lộ ra hung quang, giống như chiến thần!
Các đệ tử hay trêu đùa hắn đã chết, nương tử mà cả đời hắn sợ cũng đã chết.
Lão bằng hữu chết, người quen biết cũng chết hết!
Hắn cười hắc hắc nói: "Ta vốn gan nhỏ, sợ chết, bây giờ xem ra, chết cũng không đáng sợ lắm."
Hắn thầm nói: "Ta giết nhiều người Huyền Thiên Tông như vậy, đả thương nhiều người như vậy. . . Bây giờ cũng nên đi tìm nương tử của ta thôi, không khéo đến lúc xuống dưới đó, nàng lại mắng ta ác độc!"
Hắn bỗng nhiên cười ha ha, thân thể to lớn bỗng nhiên tản ra kim quang.
Bành ——
Thân thể Thần Đài bạo nổ, tựa như là núi lửa phun trào!
. . . .
"Trượng nghĩa tử tiết, chính là hôm nay!"
Cường giả Nguyên Thủy Môn la lớn, không sợ sinh tử lại một lần nữa phát động tấn công với cường giả Huyền Thiên Tông.
Chỉ cần là người còn sống đều liều mạng chiến đấu. Nào là cường giả Thần Cung, cường giả Thần Đài.
Thậm chí đến cả cường giả Thần Thông cũng xông lên tử chiến!
Hiện tại, môn nhân của Nguyên Thủy Môn cũng chỉ còn lại những người phía sau núi, đang được lão Long Quy bảo hộ là những đệ tử Nguyên Đan, Thần Luân.
Trận chiến này thật sự có quá nhiều hi sinh, mấy chục vạn môn nhân Nguyên Thủy Môn đều quyết chiến, không một người nào đầu hàng!
Đến cả cường giả Huyền Thiên Tông cũng không nhịn được sinh ra một chút kính nể
đối với Nguyên Thủy Môn.
Một vị cường giả cảnh giới Thần Cung trầm giọng nói: "Các ngươi tốt nhất nên đầu hàng đi, sau đó bọn ta sẽ thả các ngươi."
Những đệ tử Nguyên Thuỷ Môn được lão Long Quy bảo hộ nhao nhao quát lên: " Nhiều tiên hiền chiến tử như vậy, chúng ta không thể khiến bọn họ hổ thẹn được!"
Trông thấy Nguyên Thuỷ Môn không hề có ý định đầu hàng, cường giả Huyền Thiên Tông rốt cuộc vẫn xuất thủ.
Một đạo kiếm quang cực kì sắc bén bổ về phía đệ tử Nguyên Thủy Môn, Long Quy gầm thét không ngừng đem những đệ tử này bảo hộ dưới thân, trên lưng hiển hiện đạo văn, đón lấy những đạo kiếm quang kia.
Trong lúc nhất thời, cường giả Huyền Thiên Tông nhao nhao xuất thủ, vô số pháp bảo thần thông đánh về phía lão Long Quy.
Mặc dù lão Long Quy có sức phòng ngự kinh người, lại có huyết mạch thân phụ
Huyền Vũ, nhưng cũng không thể tiếp nhiều công kích như vậy.
Trong lúc nhất thời, nó bị đánh đến da tróc thịt bong, mai rùa cũng bắt đầu xuất hiện những vết rạn.
Lão Long Quy bị đau, liên tục rên rỉ, nhưng vẫn như cũ đem đệ tử Nguyên Thủy Môn bảo hộ dưới thân, nhất quyết không chịu phóng xuất bọn họ.
Ba vạn năm trước, Lão Long Quy được một vị chưởng giáo của Nguyên Thuỷ Môn phát hiện tại Tông Chủ Phong.
Lúc đó Long Quy vẫn còn nhỏ, chỉ là một con linh quy bình thường.
Vị chưởng giáo kia ngày đêm dùng pháp lực ôn dưỡng nó khiến Long Quy thức tỉnh huyết mạch Huyền Vũ.
Việc này khiến vị chưởng giáo kia đắc ý không thôi, được thiên hạ xưng là đạo nhân Huyền Vũ, trong lúc nhất thời được truyền vi tiếu đàm khắp Đông Hoang.
Về sau vị chưởng giáo kia tọa hóa, Long Quy cũng đổi thành linh thú trấn tông của Nguyên Thuỷ Môn, thủ hộ Nguyên Thủy Môn cho đến tận bây giờ.
Nhìn lão Long Quy bị đánh đến mức nằm thoi thóp, đông đảo đệ tử Nguyên Thủy Môn
kêu khóc nói: "Long Quy sư tổ, mau thả bọn ta ra ngoài đi."
Lão Long Quy không thuận theo, vẫn bảo hộ lấy các đệ tử dưới thân.
Linh trí của nó chưa mở, chỉ là tỉnh tỉnh mê mê biết rõ mình phải bảo vệ đệ tử
Nguyên Thủy Môn, cho nên nhất quyết không chịu thả bọn họ ra ngoài.
Rốt cuộc, mai rùa của Long Quy cũng bị đánh vỡ nát, mà Long Quy cũng bị rất nhiều công kích đánh chết!
Chỉ là, khi Long Quy chết, tứ chi vẫn đứng thẳng, dường như sợ sẽ đổ xuống các đệ tử Nguyên Thủy Môn.
Các đệ tử Nguyên Thủy Môn khóc lớn, lập tức vọt ra ngoài.
Tế ra linh binh, sử xuất đạo pháp, đánh về phía Huyền Thiên Tông.
Chỉ là thực lực bọn họ còn thấp, phần lớn là cảnh giới Nguyên Đan, thực lực cao nhất cũng chỉ là cảnh giới Thần Luân.
Công kích của bọn họ thoạt nhìn vừa ngây thơ vừa buồn cười, một vị cường giả
Thần Đài tiện tay đã đem những công kích này phá vỡ.
. . .
Bịch một tiếng, vị đệ tử Nguyên Thủy Môn cuối cùng cũng đã ngã xuống.
Nhưng khắp Nguyên Thủy Môn từ chưởng giáo, cho tới môn sinh, vẫn không một ai đầu hàng!
Quả là anh dũng!