Chương 132: Vây công Cổ Thần Cung
Một tiếng ầm vang, cung điện Cổ Thần Cung tạm thời xây dựng bị người khác dùng thần thông đánh tới nhao nhao sụp đổ.
Cường giả Cổ Thần Cung gầm thét, bay lên trên trời, nhìn xem kẻ vừa xuất chiêu là ai.
Thấy rõ kẻ xâm phạm, tất cả đều kinh hãi.
Một vị trưởng lão Cổ Thần Cung vừa sợ vừa giận, quát: "Huyền Thiên Tông các ngươi có phải điên rồi không, bọn ta với các ngươi chính là minh hữu a!"
Cường giả Huyền Thiên Tông đem trụ sở Cổ Thần Cung vây lại, cười lạnh, hiển nhiên là không có hảo ý.
Thiên Cơ Tử cùng Cổ Thần Thánh Tử, còn có mấy vị trưởng lão Thần Cung sắc mặt âm trầm từ đại điện trung ương bay ra, nhìn đám người Huyền Thiên Tông.
Người cầm đầu của Huyền Thiên Tông là một vị nam tử mặc tử sắc hoa bào, mặt mỉm cười, khí thế thì như vực sâu không đáy.
Chính là Tần Đình.
Thiên Cơ Tử mặt không biểu tình, nhìn Tần Đình, thản nhiên nói: "Không biết Huyền Thiên Thánh Tử có ý gì? Vì sao vô cớ tấn công trụ sở Cổ Thần Cung bọn ta?"
Tần Đình mỉm cười nói: "Cổ Thần Cung tội ác tày trời, cùng với Nguyên Thủy Môn liên thủ tính toán Huyền Thiên Tông, Nguyên Thủy Môn đã thừa nhận việc này, tội lỗi của các ngươi đáng chết!"
Rất nhiều trưởng lão Cổ Thần Cung gầm thét: "Nói bậy nói bạ!"
"Cổ Thần Cung và Nguyên Thủy Môn chinh chiến không ngớt, việc này cả thiên địa đều biết!"
Tần Đình mỉm cười, thản nhiên nói: "Đó chỉ là Cổ Thần Cung bọn ngươi cùng với Nguyên Thủy Môn diễn một vở tuồng mà thôi."
Lời vừa nói ra, làm cho các trưởng lão Cổ Thần Cung xém nữa tức chết!
Diễn kịch?
Cổ Thần Cung đánh với Nguyên Thủy Môn một trận, không biết bao nhiêu quốc gia bị
đánh nát, vô số phàm nhân chết thảm.
Tu sĩ cũng chết không biết bao nhiêu người!
Tu sĩ Thần Cung hi sinh tám vị, tất cả cường giả Thần Cung của Cổ Thần Cung chỉ
còn hơn một nửa!
Tu sĩ Thần Đài chết gần trăm!
Tu sĩ Thần Thông,Thần Luân tử trận nhiều vô số kể, có thể nói Cổ Thần Cung lần này cơ hồ đã bị Nguyên Thủy Môn đánh cho tàn phế.
Mà Huyền Thiên Thánh Tử lại nói Cổ Thần Cung bọn họ cùng Nguyên Thủy Môn diễn kịch?
Một vị trưởng lão có chút già dặn của Cổ Thần Cung chỉ cảm thấy một trận bực mình, rõ ràng đã bị những lời vô sỉ của Tần Đình chọc tức không nhẹ.
Cái gì gọi là chỉ hươu bảo ngựa, cái gì gọi là đổi trắng thay đen?
Chính là cái này!
Trưởng lão Cổ Thần Cung gầm thét: "Đúng là nói bậy nói bạ!"
"Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do!"
. . .
Sắc mặt Thiên Cơ Tử âm trầm, trầm giọng nói: "Chẳng lẽ Huyền Thiên Tông muốn bất chấp thiên hạ, diệt Cổ Thần Cung bọn ta? Đừng quên, Cổ Thần Cung cùng với Huyền Thiên Tông đã kết thành liên minh, chuyện này thiên địa đều biết. Chẳng lẽ Huyền Thiên Tông ngươi muốn trở thành công địch của Đông Hoang sao!"
Đúng vậy, nếu Huyền Thiên Tông thừa dịp Cổ Thần Cung suy yếu, đem Cổ Thần Cung chiếm đoạt.
Chỉ sợ Huyền Thiên Tông sẽ bị các thánh địa khác căm thù cùng cảnh giác, bởi vì chiếm đoạt minh hữu là điều tối kỵ!
Tần Đình nhàn nhạt nhìn Thiên Cơ Tử, trong mắt lóe lên một tia trào phúng.
Dựa vào thực lực của Huyền Thiên Tông bây giờ còn cần để ý suy nghĩ của các thánh địa khác sao?
Càng không phải nói, sau khi Huyền Thiên Tông chiếm được cả Nguyên Thủy Môn và Cổ Thần Cung, thực lực càng đại thăng tiến.
Chỉ một mình việc Tần Đế bước vào cảnh giới Hóa Thần cũng đã có thể quét ngang Đông Hoang rồi!
Đến lúc Huyền Thiên Tông đem tất cả tài nguyên của hai đại thánh địa thu thập xong toàn bộ thì dù cho ba thánh địa liên thủ, Huyền Thiên Tông cũng không sợ!
Quả nhiên, một vị nam tử trung niên trên người mặc hắc sắc đế bào bỗng nhiên xuất hiện, uy nghiêm mà thần bí.
Đám người Cổ Thần Cung nhìn lại, phát hiện căn bản không thấy rõ tướng mạo của nam tử kia! Đại đạo gia thân! Chấp chưởng thiên đạo!
Chính là nội các đại trưởng lão của Huyền Thiên Tông, người thần bí nhất, Tần Đế!
Tần Đế đạm mạc nhìn Thiên Cơ Tử, thản nhiên nói: "Huyền Thiên Tông bọn ta cũng không cần để ý cách nhìn của người ngoài."
Bị Tần Đế xem xét, Thiên Cơ Tử chỉ cảm thấy như bị viễn cổ hung thú tập trung vào, không khí chung quanh cơ hồ đều ngưng kết lại!
Trong lòng Thiên Cơ Tử kinh hãi, Tần Đế, quả nhiên đã bước vào cảnh giới Hóa Thần.
Nhìn đám người Huyền Thiên Tông bao bọc trụ sở Cổ Thần Cung, những cường giả Cổ
Thần Cung, trong lòng không khỏi tuyệt vọng.
Sau khi đánh với Nguyên Thủy Môn một trận, Cổ Thần Cung nguyên khí đại thương.
Mười lăm vị cường giả Thần Cung hi sinh mất tám vị, chỉ còn lại bảy vị cường giả
Thần Cung, cũng đều bị thương không nhẹ.
Mà Huyền Thiên Tông kia, nhìn lại một chút, có những ba mươi vị cường giả Thần Cung!
Lại thêm Tần Đế đã thành tu sĩ Hóa Thần , rồi cả Thù Lâu cùng Thạch Đạo Nhân hai vị Hư Thần đại năng cũng đang ở một bên nhìn chằm chằm.
Cuộc chiến này còn có thể đánh sao?
Thiên Cơ Tử dù sao cũng là chưởng giáo một phái, tâm chí kiên định, lập tức liền đem tạp niệm trong lòng ném đi.
Trong tay hắn vẫn còn hai Đại Thánh khí, Thánh khí chi huyền diệu, hắn đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.
Còn có một chút hi vọng sống!
Mặc dù Tần Đình trở thành Huyền Thiên Thánh Tử, cũng nắm giữ một Thánh khí là Hiên Viên Kiếm.
Nhưng Thánh khí kia uy lực cực lớn, không đạt được cảnh giới Thần Cung thì không thể thôi động, lúc này Hiên Viên Kiếm trong tay Tần Đình, cũng chỉ là một tín vật, một biểu tượng mà thôi.
Trong mắt Thiên Cơ Tử ngoan sắc hiện lên, bỗng nhiên tế ra đồng thời Thiên Thư
thánh khí và Đạo Cung thánh khí!
Thiên thư thánh khí phát ra hào quang vạn đạo, hóa thành vô số đạo văn quấn quanh Thiên Cơ Tử, thiên đạo chấn động, thần quang dâng trào.
Đạo Cung thánh khí đạo âm đại thịnh, phía trên cung điện ẩn ẩn có vạn thần xuất hiện, khí thế ngập trời, chấn cho vô số cường giả Huyền Thiên Tông khí huyết bất ổn!
Ánh mắt Tần Đế tràn đầy thú vị, gật đầu nói: "Thánh khí quả thực bất phàm."
Thiên Cơ Tử gầm thét một tiếng, hai đại thánh khí cùng nhau phát sinh quang mang, hào quang vạn đạo tấn công Tần Đế.
Trong lúc nhất thời, cường giả Huyền Thiên Tông và Cổ Thần Cung cũng gào lên một tiếng, xông vào chém giết nhau. . .